bbsz | thấy cô yếu
thiếu cô ấybad words, ooc…
thiếu cô ấybad words, ooc…
Vài câu chuyện nhỏ về 2 người bạn vô cùng thân thiết Quân và Thanh, xoay quanh cuộc sống nơi làng quê vùng đồng bằng Bắc Bộ.Trên cả tình bạn, cùng với đó là tình yêu quê hương, đây không chỉ là một câu chuyện đơn thuần, hi vọng các bạn có thể bắt gặp hình bóng mình ngày nào qua Quân, Thanh và nhiều đứa trẻ nông thôn khác. Tấm vé đi về tuổi thơ sẽ luôn là những kỉ niệm đẹp…
ờ ùm ơ....umum......xin lỗi các cưng! a k bít viết gì....#hucau#xam#.........Đùa tí! So rì các độc giả! " không không Ta không thể lưu luyến hắn được. Vị trí của ta là từ xa nhìn hắn với tiểu Cảnh mặn nồng bên nhau. Ta không thể phá lệ khi còn là 1 hủ nữ đầy nhiêt huyết! Thiên người đây là muốn chơi chết con sao?" Vài dòng cảm tưởng nho nhỏ của Mã La…
Mẹ con…
Tản văn…
Thể loại : Bách hợp , fanfic , ooc, khoa hoc viễn tưởng , 1x1 ,HE , cường cường .Cp chính : Jillian Holtzmann x Erin Gilbert Nội dung : Có một món hàng bí ẩn được gửi đến trước cửa nhà của team Ghost Buster , trên món hàng không ghi địa chỉ và tên người gửi , chỉ có địa chỉ và tên người nhận - Erin Gilbert . Erin Gilbert vô tình mở món hàng ra và ......... ( đọc văn án ) Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tôi mà thuộc về cha đẻ của GhostBusterTác giả lần đầu viết truyện , mong mọi người thứ lỗi vì văn viết còn non nớt . Mong mọi người đón đọc…
Tản văn…
- Có người hỏi tôi: "Thanh xuân có đáng nhớ với cậu không?"Tôi nói:"Rất đáng nhớ". Chính xác là thế, đó là thời gian tôi được làm sống dậy những cảm xúc đầu đời, những điều thú vị mà tôi chưa tìm thấy ngoài kia :). Và đặc biệt hơn, tôi đã có một thứ tình cảm mà người ta hay nói là lâu quên nhất, à đúng hơn là sâu sắc nhất, đến mãi khi tôi về già tôi vẫn không quên được. Thứ đó chắc ai cũng biết? Đó là tình cảm thanh xuân…
Cố Vi Nhi là con người bình thường. Sỡ hữu khuôn mặt trái xoan, gương mặt thanh tú dễ nhìn, hàng mi cong lá liễu và đôi môi hồng đào khiến cô được nhiều người yêu đơn phương. Nhưng cô lại khước từ tất cả mọi lời tỏ tình khiến cho người khác đặt cho cô 1 biệt danh: trái tim sắt. Thật ra không phải cô chảnh hay chê họ xấu mà là vì cô thấy họ có chút gì đó giả tạo. Cô thấy họ như chỉ muốn cô yêu mình đơn giản vì cô đẹp hay họ muốn được có danh tiếng hẹn hò với người đẹp. Thật ra cô đã trải qua những 20 cái xuân rồi vậy mà vẫn ế hay đúng hơn là không 1 mảnh tình vắt vai. Từ nhỏ khi đọc những câu tiểu thuyết ngôn tình thì cô đã mơ ước mình có được 1 người bạn trai đẹp trai, biết quan tâm cô và quan trọng nhất không để ý tới vẻ bề ngoài mà thích cô thật sự. Rồi bỗng 1 ngày giấc mơ ấy đã thành sự thật và cô đã...........xuyên không vào 1 cuốn tiểu thuyết cẩu huyết mà cô đã đọc vào cái đêm định mệnh cướp ba mẹ khỏi cô mãi mãi. Nhớ lúc đó cô vừa đọc xong cuốn tiểu thuyết đó thì là lúc cô nghe tin báo ba mẹ cô mất. À hình như lạc đề rồi. Cứ cho là ông trời giúp cô đi nhưng sao ông giúp mà không giúp cho trót mà lại cho cô vào vai nữ phụ có cái kết bi thảm nhất truyện vậy trời ( trời: ta có làm gì đâu, hỏi con t/g kìa; t/g: *huýt sáo*). Mà thôi dù sao cũng xuyên rồi nên cô sẽ sống như 1 người bình thường và sẽ không đụng đến đám nam chủ vậy là cô không phải chết rồi. Nhưng.........sao đám nam chủ cứ bâu vào cô zậy cà. Tha cho cô đi cô chủ là nữ phụ nho nhỏ thôi mà!!…
✿ Thể loại :Truyện tranh ,đam mỹ ,18+(16+/21+/cutH/cute/tạp nham...)✿ Nguồn :Google-sama ,Iternet-sama ,...✿ Đăng : cáo-sama⇱Ngày hoàn thành :⇗---⇘---⇗---⇘⇲⇶P/s :❅ Đây là ảnh lượm lặt trên mạng, các reader đọc xong nhớ ủng hộ nhé không tội author lắm .Tớ không cần nhiều vote ,view đâu ,các cậu cứ cmt nhiệt tình vào ^-^ (tránh spam)❅ Đây là Đam mỹ ,các cậu không thích thì có thể 'clickback' hoặc block tớ cũng được. Tớ không mời cậu đọc và khi đi tớ không tiễn.#cáo…
Mùa thu đáng nhớ nhất trong miền kí ức mỗi người là gì? Với tôi, là thu ngây ngô của cái tuổi "mười mấy". Đời người có mấy lần "mười mấy"? Mỗi người sẽ đưa ra một câu trả lời khác nhau. Có thể là 1 lần, 2 lần, 3 lần và nhiều lần nữa. Nhưng nếu được hỏi "Muốn quay về độ tuổi nào nhất?". Thì tôi cá rằng nhiều người sẽ muốn về lại tuổi "mười mấy". Dù nó ngây ngốc, dở dở ương ương, dù nó chẳng hoàn mĩ như cái cách các nhà văn nhà thơ đưa vào trang giấy. Nó vẫn là thứ mà người ta mãi hướng về.…
Minji:côHanni:NàngDanielle:chịHaerin:em…
* phần cuối của chương " Tháng 5, ... "…