"Rõ ràng là yêu mà không biết làm sao, để tình yêu mạnh mẽ không đứt gãyTại sao cuộc sống không cho phép người ta trưởng thành rồi mới sửa chữa quá khứTôi từng có được anh, thật khiến trái tim tôi xót xa."Lâm Dậu Gia "Tâm Xót"…
Bỗng nhiên, cả hai cùng nhìn nhau cười.Hai bàn tay nắm chặt trong bóng tối ánh sáng lấp lánh trở nên vô cùng chân thật và sâu sắc.Vương Sở Khâm đã đợi được rồi, Tôn Dĩnh Sa đã đặt cược đúng.Hồng Kông sẽ không có tuyết, nhưng Đức thì có ánh nắng ấm áp.Điều không thay đổi là chúng ta. Duyên phận đã đâm rễ và nở hoa, đó chính là chúng ta.…
Tác giả: 一条普通狗Chưa có sự cho phép của tác giả.Edit: Flueming - Không biết tiếng Trung. Đây không phải là bản dịch, không đảm bảo sự chính xác cao. Tiêu đề là Hồng Tú Thanh Tùng (红锈青松), vì không biết tiếng Trung nên mình không hiểu được một cách rõ ràng, mình không dám cắt nghĩa sang Tiếng Việt, chỉ để tiêu đề là phiên âm Hán Việt. Tách nghĩa từng chữ trong tiêu đề như sau: Thanh Tùng là cây thông xanh, cũng là trong tên Lưu Thanh Tùng. Hồng là màu đỏ, Tú là gỉ sét, han rỉ. Thông xanh rỉ đỏ.Cảm ơn bé Dâu, My, bác Chin và chị Caf (những người sẽ không bao giờ biết đến sự tồn tại của chiếc fic này) vì đã giúp đỡ em trong quá trình dịch.…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Tên khác: Sau khi gả cho bạo quân, mỗi ngày ta đều muốn thủ tiếtTổng số chương: 119c + 17pnNhân vật chính: Cơ Việt x Vệ LiễmThể loại: Cổ trang, cường cường, song khiết, cung đình hầu tước, tương ái tương sát, giả heo ăn hổ, ngọt sủng, đối với người ngoài tàn bạo đối với vợ bó tay toàn tập bạo quân công X phúc hắc điềm tĩnh mỹ nhân thụ, 1 x 1, HE.Giới thiệu: Công tử nước Sở phải đến nước Tần làm con tin, vì cải thiện chất lượng cuộc sống nên có ý định tiếp cận Tần vương máu lạnh tàn bạo trong truyền thuyết, lại bất ngờ phát hiện Tần vương thật ra chỉ là một nam tử ngây thơ khả ái trêu chọc một chút là tức giận mặt đỏ bừng nói không nên lời. Hai người ngày ngày ở chung mà dần dần nảy sinh tình cảm, trải qua thử thách cho tới khi thẳng thắn thổ lộ tấm lòng, sau đó cùng nắm tay nhau chinh phạt thiên hạ, lập nên cơ nghiệp đế vương trăm năm.…
Giữa muôn vàn ánh nhìn, họ tìm thấy nhau trong khoảnh khắc không ai để ý tới.Vương Sở Khâm x Tôn Dĩnh Sa, OOC (Người mẫu x Chuyên gia tạo mẫu tóc), ngọt sủng.…
Tác giả: Trang SơThể loại: Nam nam, đời thường, có mùi harem.Nội dung:Cuộc đời tôi rất đỗi bình thường cho đến khi thằng em trời đánh thánh vật từ trên trời rơi xuống đè vỡ nát. Cuộc sống bị đảo lộn, lại càng thảm hại hơn khi mỗi ngày đến trường là một ngày no đòn chỉ vì vạ lây từ thằng nhãi ranh đó.Ba thằng chó điên kia, lúc thì hãm rất hãm lúc thì tốt tính đến kì lạ khiến tôi ngày nào cũng sống trong lo sợ.…
Tác giả: BigaeupNguồn: http://archiveofourown.org/works/31186250Tóm tắt:"Cũng chả có gì đặc biệt cả" anh thoải mái đáp. "Tớ đến đó. Nếm cô ta. Cô ta lên đỉnh với một tiếng rên dâm đãng và tớ quay lại đây. Tớ cần đồ uống." Anh nhíu mày vì hương vị của cô nàng vẫn còn đọng lại trên đầu lưỡi.Kyungsoo trải nghiệm còn Chanyeol thì mất trí.(Bản dịch chưa được sự cho phép của tác giả)…
Tình yêu của Shatou như cơn gió, đôi khi đến muộn màng, nhưng khi nó đến, mọi thứ đều trở nên thật sự ý nghĩa. Dù khoảng cách và thời gian có làm cho trái tim họ mệt mỏi, nhưng cuối cùng, tình yêu vẫn sẽ tìm thấy đường về. Gió dù có muộn, cũng sẽ đến, như tình yêu, dù trễ nải nhưng khi chạm đến, tất cả sẽ trở nên hoàn hảo.…