Mùa hè là lúc giữa họ bắt đầu xuất hiện tình yêu. Yêu có thể khiến ta mù quáng. Nhưng yêu trong sáng thì không có tội. Và dù cho cô ấy có sợ hãi hay lo lắng thì vẫn luôn lao đầu vào tình yêu ấy. Hãy cứ yêu và cảm nhận, đừng để lãng phí đời mình!…
Một cô gái sinh ra có khả năng bay lượn trên không, cô có một người mẹ thương yêu và tất cả hàng xóm , trường học xã hội ngoài kia chấp nhận cho không phân biệt hay kì thị . Cô có một anh người yêu luôn lo lắng hay mít ướt.…
"Có nên tiếp tục hay không?" Một câu hỏi mà bản thân đã phải tự đặt ra quá nhiều lần cho một mối quan hệ. Tiếp hay dừng bây giờ không còn quan trọng nữa rồi, vì có lẽ sau ngần ấy thời gian mình bước cùng nhau cũng không còn kiên nhẫn, không đủ chân thành để cùng nhau bước trên đoạn đường chung này. Sự im lặng này diễn ra bao lần rồi nhỉ? Thôi thì mình ôm cái đau này vào lòng rồi gặm nhấm nó. Hôm nay mình lại khóc vì đau lòng vì cô đơn trong chính cuộc tình của mình...…
Tác giả: ...Thể loại: chủ thụ, xuyên không, cung đấu, ngọt, hài, chút huyền nhuyễn. Thẩm Quỳnh (manh, trong ngoài bất nhất) x Vệ Thiên Lam ( cao ngạo, lạnh lùng, phúc hắc, thê nô)Nội dung: "Đã là phúc thì không phải hoạ, mà là hoạ thì không tránh được. Rốt cuộc là phúc hay hoạ thì đều do người"- Thẩm Quỳnh: ....????.... Ơ thầy bói ta hỏi tình duyên nha ..... Ông nói cái quỷ gì vậy ???...- Phu nhân Thẩm :....- Thầy bói: A ta không phải thầy bói ta là thầy sư nha.- Phu nhân Thẩm: .....- Thẩm Quỳnh: .... Có thầy sư nào tóc dài đến mông không?....Ba người sáu mắt nhìn nhau 🙂😑🙄- Thầy bói: Thí chủ là người có nhiều phúc phận. Trong phúc có hoạ, trong hoạ có phúc. Haizzzz, thí chủ không còn nhiều thời gian nữa rồi, người có duyên với thí chủ không ở nơi đây. Trở về hay không là do người.Phu nhân Thẩm và Thẩm Quỳnh: aaaaa.... Lừa đảo à......❤️,.......,.........,..............,...........❤️- Vệ Vương gia mặt đầy ghét bỏ: Chém tên đạo sĩ thúi này cho ta- Đạo sĩ: Vương gia tha mạng a. Thiên cơ bất khả lộ (trong lòng phun trào)- Vệ vương gia: Vẫn là chém ngươi thì hơn- Đạo sĩ: a được rồi, ta sai rồi. Xin vương gia an tâm, sẽ có người đến giúp ngài giải quyết nỗi lo. Còn giữ được người ở bên cạnh đc hay không thì phải do người.- Vệ vương gia híp mắt lại: được, người đâu thưởng hắn 10 lượng vàng. Sau đó đánh hắn 10 trượng, đuổi ra ngoài. Đạo sĩ mặt thúi, a ta sống dễ lắm sao!!! Tại ta sao??? HuhuhuTác giả đại nhân bã ko cho tui nói chớ lộ với ko lộ cái gì huhuhu. Cứu aaaa cứu.....…
Tác giả: Cô Quang Tàn ChiếuEditor: ngocquynh520 + thuhuynh96 + xjxjyangNội dung giới thiệu:Vì văn án chỉ là một bài thơ ta tra mãi ko thấy phần dịch nghĩa, dịch cũng không xong cho nên ta xin miễn Anh công là ma vương rất quyền lực, rất bá đạo cũng rất là hung dữ : ">Anh thụ là vua mất nước, mất quyền lực, tính tình sâu sắc lắm...Ban đầu anh thụ bị anh công hành hạ te tua, chủ yếu là ngược tâm, ngược ngược ngược á...Nhưng sau đó thì anh công cũng phải trả giá nhiều nhiều nhiều, xoay qua sủng sủng sủng...Nói chung thì truyện logic, diễn biến tâm trạng hợp lý, tình tiết không mấy lằng nhằng. Thích hợp cho các bạn không quá yếu tim và thích thăng trầm.Kết cục thì các bạn cứ đoán nhé Mong các bạn ủng hộ cho 3 chúng ta, lần này ta làm chung với thuhuynh96 và xjxjyang luôn, cho nên tốc độc sẽ nhanh. Hứa đó…
Cậu yêu anh, yêu rất nhiều dù anh hành hạ cậu sỉ nhục cậu nói cậu kinh tởm thì cậu vẫn mãi yêu anh. Anh có bao giờ nghĩ đến sẽ có một ngày nào đó cậu xa anh hay không mà cho dù là cậu rời bỏ anh thì chắc gì anh đã quan tâm và đau buồn vì cậu....…
Tôi và người bạn này choi thân từ tiểu học nhưng đâu ai biết được tương lai.Cố chấp niếu cô ấy lại thì càng làm chúng tôi xa cách nhau thêm.Muốn biết chuyện gì đã xảy ra thì hãy coi truyện nhé…