[BH] Thiếu Chủ Xuyên Qua Ký
Tác giả: xiaoguNhân vật: Liễu Thì Thu, Mễ Hiểu Thanh, Hồng Tụ.xuyên qua / phản xuyên, sinh tử =P…
Tác giả: xiaoguNhân vật: Liễu Thì Thu, Mễ Hiểu Thanh, Hồng Tụ.xuyên qua / phản xuyên, sinh tử =P…
Mọi người đọc và đánh giá giúp em ạ…
Nơi mình bày tỏ tình yêu đến Satoshi(Ash), các pokémon xung quanh ẻm và những người bạn. Nơi bày tỏ cảm xúc cá nhân, các phân tích về series anime Pokemon, tâm sự, có ship linh tinh, có khen có chê và nhiều thứ khác. Vui lòng đọc kỹ hướng dẫn trước khi nhảy vào 🙏…
Có thể đúng là những người bạn thân dễ yêu nhau, nhưng có lẽ là không cùng một thời điểm. Lúc tôi yêu An đến mức không thể tập trung vào việc gì khác nữa, có lẽ An đã thuộc về người khác. Hoặc tôi sẽ yêu người con gái khác, nhưng mối quan hệ với cô vẫn đáng giá hơn bất kì thứ gì tôi có thể đánh đổi. Tôi thà để được đi cạnh Hoài An mãi, còn hơn là nắm tay giữ chặt rồi đến lúc buông tay sẽ chẳng níu giữ được gì._Sưu tầm…
Những câu chuyện xàm xí yêu nhau giữa các couple trong SGP, chủ yếu ở đây là Cá và Quý, thi thoảng sẽ xuất hiện những couple cameo khác như RedKhoa hoặc BangYiwei,....Warning: OOC, không hề liên quan đến đời thậtNhư mọi người thấy thì đây là Cá Quý (Cá!top và Quý!bot) chứ k phải Quý Cá nhé…
Sự gặp gỡ của chúng ta kết thúc ở đây sao...…
Tác giả đã khóa tài khoản, tên người dịch tự đặt.真的很喜欢这篇,但是找不到老师的账号,名字也是本人随便取的。如有侵权,联系删除。…
được sự cho phép kế thừa của tác giả truyện 101 cách viết thư tình tán(g) lớp trưởng , đây là bộ truyện viết về cô nàng Hoàng Bảo Trâm sau khi dậy thì ( đanh đá , cục súc nhưng vẫn điệu đà ) và về cậu bạn Tuấn Minh - một cậu công tử nhà giàu làm daica của trường tiểu học Trung Tự . À ngắn gọn ra thì là hành trình 2 con người ấy từ làm bạn thân tri kỉ thành người 1 nhà nha =))))))))…
Hoài Nam và Tấn Khoa lén lút đan tay nhau trong góc khuất của camera Đấu Trường Danh Vọng.…
1 câu truyện lấy ý tưởng từ tâm trạng của con bé đang lên cơn vào ngày va lung tung, va leng keng và va leng beng ="=…
Khi các chú rồng rời bỏ quê hương để đến những vùng đất mới lạ :3!…
Sau 1945, giữa chốn Hà Thành xa hoa, chớm nở một mối tình.Hương là một cô gái hồn nhiên, đem lòng yêu cậu Vũ, người con duy nhất của ông bà Tư Thịnh.Chờ đợi bảy năm, gặp lại vốn chỉ là một khoảnh khắc, một khoảnh khắc kiệt quệ mòn mỏi.Đến bây giờ, khi nhớ về lúc gặp lại cậu Vũ, nó chỉ thấy mưa bụi thì ra cũng làm người ta đau đến thế...Một màu non nước trời mâyMột lòng mong nhớ đong đầy yêu thương"Phất phơ hồn của bông hường"Cành đào tơ liễu, một chiều qua sông...Thực ra ý tưởng về một câu chuyện như vậy, kể về những điều bình dị khi chưa có ô tô, điện thoại, đã xuất hiện trong đầu mình từ lâu rồi. Nhưng mình luôn chưa muốn hạ bút. Lần này hạ bút, mình muốn đi đến cùng của câu chuyện, trao cho Hương và Vũ những cái kết mà mình xem là xứng đáng. Họ là những người con trai, con gái đã sống trong đầu mình mấy năm nay, mình rất muốn có người cùng chia sẻ những khoảnh khắc cuộc đời với họ, dù ít hay nhiều.…
đây là fanfic của aether và xiao…
"Năm em lên bảy, anh đã lặng lẽ bước vào đời em – không phải với tư cách người thân, mà là người dành cả thanh xuân để chờ em lớn, chờ em yêu."…
em hiểu rằng chúng ta không ai là sai.sgp bangg x yiweisince 7/9/2024 to 27/10/2024.…
Câu chuyện kể về dark tender, sau khi bị tách ra đã cải tà quy chính và chuyến hành trình của cô…
"anh biết mà.""em không thể yêu anh."dẫu thế, anh vẫn muốn chờ em.…
"Anh nói đúng, có lẽ chúng ta đã bất tử quá lâu để nhớ được cảm giác phải lòng một ai đó. Nhưng anh còn nhớ chăng, khi yêu, trái tim không phải là thứ duy nhất rung động."…
dạ tâm huyết 1 thời trẽ trâu hmi hmi nhưng mà nó dễ huông quá nên viết lại mai mốt đọc cho dui nhà dui cửa dui luôn tâm hồn :)))…
Nhưng gã lầm. Force đã lầm to.Trái tim gã vẫn nằm đâu đó nơi nước Ý, đập lên từng hồi nhức nhối và không ngừng âm ỉ. Những cảm xúc khuấy động trong gã ngày một nhiều hơn như nung sôi một nồi nước. Nước trào khỏi vành nồi, tràn ra cả bếp, xì xèo mãi không yên. Dĩ nhiên gã đủ trí khôn để nhận ra đó là sự nhung nhớ, một thứ không màu, không mùi, không vị và cũng vô hình. Song gã nhận định được nó bằng dáng hình một người, một thân ảnh chẳng hề nhạt nhòa cũng chẳng dễ tàn phai. Thân ảnh đậm màu, đậm nét và cứ sừng sững trong tâm trí gã tựa một chiếc đinh đã đóng xuống ván gỗ. Ván gỗ in hằn một lỗ sâu hoắm, lồng ngực gã cũng trống trải một khoảng không vô định.…