"Ta yêu em, ngoài em ra cái gì ta cũng không cần, từ bỏ hoàng vị để được sống một kiếp thường dân bên em ta cũng dám làm, chỉ là nếu làm vậy, e rằng các thế lực ngầm cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho chúng ta, cho nên...""Suỵt, đừng nói nữa, đời này của ta đã chẳng còn gì để hối tiếc, ta cũng từng thấy sợ dơ bẩn của không biết bao nhiêu người, duy chỉ có ngươi, ngươi chính là nguyên do để ta tiếp tục sống, ngươi là sự bình an của ta, nếu phải rời xa ngươi, thà rằng ta chết đi còn hơn"…
"Who are you?"....Giọng nói trầm thấp vang lên trong mỗi giấc mơ, quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn. "you" rốt cuộc là ai? Là ai? Mau xuất hiện đi? Và hãy nói cho tôi biết, tôi là ai?....Một kẻ mất đi trí nhớ, chìm đắm trong thế giới của giấc mơ do chính mình tạo ra. Một thế giới hoang tưởng, đáng sợ, đa nhân cách. Tôi là ai? Từ đâu tới? Anh là ai? Tại sao lại quan tâm tôi nhiều vậy?Suỵt, đừng lên tiếng! Hãy lắng nghe tiếng đập của con tim. Nó sẽ nói cho em biết, tôi là ai~…
Bởi vì hoàng đế quảng tuyển tú nữ, làm cho không nghĩ vào cung nữ nhân cấp tìm trượng phu,Khả giống hắn như vậy thưởng thủ, lại nhiều lần suýt nữa bị nhân bắt đi làm có sẵn cô gia ,Nàng vẫn là lần đầu nhìn đến, đáng tiếc, đừng nói nàng đối loại này quang có hời hợt thư sinh không có hứng thú,Bằng phụ thân hiển hách chiến công, nàng này nữ tướng quân nhưng là bị thiên tử đặc biệt cho phép không cần vào cung tham tuyển,Cho nên người nào muốn cứ việc giáp đi xứng, không có nhu cầu cấp bách nàng sẽ không cùng người đoạt,Chính là nàng có giúp người thành đạt, cố tình có nhân ý định tha nàng xuống nước,Không chỉ có thừa dịp loạn cùng nàng đến cái miệng đối miệng thân mật tiếp xúc, cãi lại khẩu thanh thanh kêu nàng nương tử,Tạm thời khi hắn là chó cùng rứt giậu mới không cùng hắn so đo, không nghĩ tới thằng nhãi này nhưng lại lấy oán trả ơn,Mà chống đỡ hắn bội tình bạc nghĩa đắc tội danh đem nàng bẩm báo trước mặt hoàng thượng,Mà thẳng đến đối chất nhau, nàng mới biết được, nguyên lai hắn vẫn là hoàng tử một quả,Vì thế, ở người ta phụ tử rõ ràng thông đồng một mạch dưới,Làm người thần hạ nàng chỉ phải tự nhận xui xẻo gả cho hắn lấy kì phụ trách,Bất quá nếu nghĩ đến hắn là hoàng tử, nàng liền không làm gì được hắn, kia có thể to lắm sai đặc sai,Đầu tiên phạt hắn mỗi ngày ngủ thư phòng, nếu dám hành động thiếu suy nghĩ, hừ hừ, quân pháp hầu hạ!…
Trên thế giới hiện nay khoa học chưa chứng minh được thiên đàng hay địa ngục có tồn tại hay không. Nhưng tại một ngôi trường cấp 3 kia thì có sự khác biệt với ngôi trường còn lại do bị dính lời nguyền. Nguyên nhân là trong trường cứ xảy ra các vụ học sinh và giáo viên mất tích bí ẩn nhưng kì lạ là không ai nhớ đến họ khi họ biến mất. Tuy nhiên nếu ai thấy được xác họ thì sẽ bị dính lời nguyền và nếu không giải được thì cái chết sẽ đến. Liệu bạn có muốn cùng tôi khám phá chuyện này không? CHÀO MỪNG ĐẾN VỚI: RANH GIỚI SỰ SỐNG VÀ CÁI CHẾT.…
Tác giả: Nhị Hóa Nãi Tổng Công"Ngươi coi ngươi có tiền có quyền, nói làm cho người ta lấy sổ hộ khẩu mượn sổ hộ khẩu, ngươi nhưng thật ra có thông thiên bản sự, ta không nghĩ gả cho ngươi, ngươi chính là lấy mười chiếc xe trâu đến kéo ta, ta cũng sẽ không chủ động đi vào hang sói."Kẻ có tiền, tốt.Ngươi khi dễ ta ở nông thôn bị câm dã nha đầu thành thật thuần phác, ta cười ngươi trong thành thiếu gia vàng ngọc thối rữa.Trong thành kẻ có tiền cẩm y ngọc thực, cũng thực ra chỉ là kẻ vô năng;Lý Khởi Chanh càng trốn hắn càng thoải mái dễ chịu, còn tùy nàng chạy đến nông thôn đeo bámBị heo mẹ đuổi, học người chèo thuyền lại suýt chút nữa chết đuối, đóng cửa chuồng gia súc thì rơi tọt vào hố phân ... Thật sự là tội nghiệt!Cố tình hắn còn không rút lui bỏ cuộc, tuyên bố muốn cùng nàng bái thiên địa động phòng ngay trên giường đất!…
"Người làm e ko thể quên . Người e làm chạy trốn ko dám đối diện vs hiện tại như thế nào . Người cho e thấy giới hạn của mk thật kém . Người cho e thấy e ngu rất ngu ngốc . Ng làm e nghĩ e sẽ ổn thui nhưng ko thể "…
Tác giả : Vu TìnhConvert :Ngocquynh520Văn án :Khá lắm nữ lưu hạng người! Ban ngày ban mặt bắt cóc đường đường hoàng thất nể trọng Nhiếp gia người, còn lớn hơn nói bất tàm nói rõ là tới cướp sắc -- kiếp hắn nhiếp uyên huyền sắc, hại hắn người này tôn xưng bát sư phó người đọc sách hiểm hiểm chống đỡ không được mỹ nhân hương. . . . . . Nhưng -- cảm tình nàng tìm lộn người, hắn nào có nhan sắc đáng nói; xấu xí dung mạo còn phải dựa vào mặt nạ che lấp, mới thấy quen mặt. . . . . . Một chút! Nàng này như thế nào rất quen mặt. . . . . . A! Một lòng suýt nữa nhảy ra ngực! Nàng đúng là cái kia từng mặc hắn sai sử, cùng hắn cùng ngủ một giường, còn làm cho hắn xem quang thân thể nữ oa nhi -- quân luyện ương! ! Hơn mười năm . . . . . . Một ngày không thấy này, tư chi như điên, phượng bay nhẹ nhàng này, tứ hải cầu hoàng. . . . . . Chích nguyện giai nhân tha thứ hắn năm đó một mình một người đi thiên nhai, có bị thua đến nàng bất đắc dĩ nỗi khổ tâm cái đó. . . . . .…
Đây chỉ đơn giản là một câu chuyện ngôn tình, kể lại quá trình theo đuổi vợ yêu của vị tổng tài quyền lực bá đạo. Rốt cuộc, sau khi trải qua bao gian nan cũng khó khăn, anh đã thành công rước được cô vợ bé nhỏ mà bản thân vô cùng yêu thương về làm vợ chồng, nhận được một cái kết viên mãn đủ đầy.Trích đoạn ngắn:"Umm..." Sau khi tỉnh giấc, Bạch Vy Vy liền thấy bản thân đang ở trong một căn phòng xa lạ. Cô liền không khỏi suy tư xem rốt cuộc đây là nơi nào? Hơn nữa, tại sao cô lại ở chỗ này - một căn phòng tối đen, cho dù được lắp thêm cái cửa sổ nhỏ nhưng cũng chẳng cung cấp đủ ánh sáng khi giờ đã là buổi đêmSuy nghĩ một lúc, Bạch Vy Vy liền nhớ ra rằng mình đã bị người ta bắt cóc, đúng là như vậy. Đm sao cô lại xui đến vậy chứ? Rõ ràng hôm qua chỉ vừa mới dọn lên thành phố A, nay khi cô đang chuẩn bị mua thêm thực phẩm cho căn nhà mới thì bị một con chó hung dữ đuổi theo ngay khi vừa bước chân ra khỏi cửa, lên xe buýt thì bị trộm móc ví, cuối cùng thì bị bắt vào một căn phòng xa lạ.Aaaaa... Thật quá xui xẻo mà!!!"Hức... hức..." Từ đâu vang lên tiếng khóc... Chắc chắn là tiếng khóc trẻ con rồi! A... Cô nhớ rồi, hôm đó cô phải đi bộ về sau khi bị trộm ví, qua trường học liền gặp bọn bắt cóc trẻ con, định hét lên liền bị bọn chúng bắt vào đây!…
Duy Thuận đã từng có một suy nghĩ, rằng nếu như được sống lại một kiếp sống khác. Nơi mà cả Duy Thuận và em đều chẳng cần phải sống vùng vẫy trong biết bao mưu mô thủ đoạn chỉ vì hai chữ quyền lực thì tốt biết mấy. Duy Thuận sẽ đến nhà em dạm ngõ, sẽ hỏi xin u thầy để rước em về nhà. Duy Thuận sẽ chỉ cưới một mình em, sẽ chẳng lấy thêm bất kì ai làm vợ lẻ. Chỉ cần có em là đủ rồi. Chỉ cần cùng em bạch đầu giai lão là đủ rồi.…
Bản : Dạ Khúc Tẩu Lộ - Khúc Ca ĐêmĐường Thể loại : Ngôn tình, Sủng, He Án : Cô và Hắn chưa từng biết đến yêu là gì, thương là bao hay chỉ là một cái ngậm ngùi cũng chưa bao giờ nghĩ tới. Chỉ biết rằng mình sống trong máu lửa, trong nước mắt và hận thù ân oán.Cô sinh ra trong gia đình khá giả, lớn lên trở thành bác sĩ chuyên trang.Còn hắn, từ hai bàn tay trắng, không cha không mẹ (không phụ mẫu) đã trở thành một Lục tổng đáng tin cậy ở công ty. Cô , Hắn trong một vô tình đã trở thành phu thê....Và hơn thế nữa....còn có một bảo bảo siêu cấp dẻo miệng...! A...!Trích 1 :- Tử Họa, người nói xem tại sao mùa thu lại là mùa đẹp nhất !- Vì đó là ngày mà bảo bối Vương Dao của mẹ ra đời !Nhóc con miệng chúm chím còn đang tu ly cà phê sữa vội nhìn nữ nhân, cười khẩy..- Vương Dao không tin !- Sao lại không tin ?Nhóc nhìn mẹ nhí nhảnh cười :- Lục đại nhân nói con rằng mẹ với Lục đại nhân sinh ra con vào mùa thu ạ ....Nữ nhân nhìn Vương Dao mỉm cười - Là mẹ nói đúng sao ?Vương Dao cau mày :- Cơ vậy mùa thu năm ấy, mẹ và Lục đại nhân vô tình trở thàng phu thê...!!!!! Vương Dao - con , như thế mới ra đời...!...- Suỵt, đừng nói lớn, bảo bối con sẽ làm người ta nghe thấy mất, trong công ty Lục Triệu đừng để ai biết mẹ và bảo bối là "phu nhân nhi tử" của Lục Triệu Quân !…
Cuộc sống của cô kiến trúc sư gần ba mươi đang trôi qua với những cuộc gọi giục lấy chồng của bố mẹ, tưởng chừng như sẽ không tìm được tình yêu thật sự bởi dáng vẻ ngoại hình của cô quá cao lớn so với những cô gái khác. Lục Nam Hạ định hạ quyết tâm xuống, chấp nhận cuối năm sẽ nhặt đại một người về ra mắt cho cha mẹ yên lòng.Nhưng ngờ đâu, một hôm có cậu sinh viên mới chuyển đến bên cạnh cô, đã làm đảo lộn lại cuộc sống vốn đang yên lặng này hoàn toàn. Chính vì cuộc sống thay đổi cũng đã khiến cho tình cảm của cô với cậu cũng tăng dần theo thời gian. "Chị mau mau kiếm người khác đi, em lùn vậy sao yêu chị được, chú rể phải bế cô dâu mới chuẩn bài chứ?"Trần Tư Kỳ đối lập với tính cách nghiêm túc mọi lúc mọi nơi của cô, luôn thích trêu ghẹo người khác. "Bộ chú rể này không bế được em hay sao?"Trần Tư Kỳ: Ê!!!°Chú ý chút•- Mình viết vào những lúc rảnh rỗi, nên thời gian ra chương mới sẽ không đều nhau.- Thể loại mình thích thì mình viết, ai không thích thì không đọc. Hàng nữ công nam thụ này hơi khan hiếm nên t sẽ tự đẻ tự ăn, nếu ae nào thích thì đọc để bớt cơn vã nhé ;)- Lần đầu mình viết nên hơi non tay, ngôn từ chưa được phong phú, văn chương còn lủng củng nên mình sẽ cố gắng phát triển theo từng chương!…
Tác giả: TyhunTên Fic: Đấu Tranh Sao vậy? Chị làm em sợ rồi sao? Rõ ràng ngay từ đầu chúng ta đã không thể thuộc về nhau rồi. Vậy thì cố gắng để làm gì? Có phải vô nghĩa quá không? Thế giới ngoài kia đáng sợ lắm rất tiếc chị không thể bảo vệ được em. Xin lỗi chúng ta không thể cùng nhau.Fic với sự trợ giúp ý tưởng,hình tượng nhân vật,xây dựng cốt truyện từ Pung Le.Design: Lune…
Xưa kia trong mỗi tộc, nếu có 1 cuốn sách nhân duyên thì tộc đó sẽ trở thành anh em kết nghĩa với nhau để duy trì 2 tộc. Tuy nhiên, có 2 đôi nam nữ dù yêu nhau thật lòng từ lúc còn nhỏ, nhưng trớ trêu bị chia rẽ nhau bởi 2 tộc vì khồng chấp nhận. Yuna là người kn gái thuộc Hồ Tộc và đã bị Manu thay đổi ký ức, Kotaro là chàng trai thuộc Ma Tộc. Vì vậy trong truyền thuyết có kể rằng: nếu 1 con hồ ly lấy 1 ma cà rồng thì sẽ là điều thảm hoạ đến với 2 tộc, nhưng không ngờ đây chỉ là trò đùa, tin đồn giả, và chính vì cuốn sách nhân duyên và sự đoán chính xác của nữ pháp sư trẻ Maika, đã khiến 2 người đến được với nhau...…
Tác giả: Thử Ngạn Tiên HoaTên truyện: Ánh sáng nơi hoàng hônThể loại: ngôn tình, có liên quan đến hắc bang, ngọt, tình cảm, nhẹ nhàng.Văn án:Người ta thường nói ánh nắng mặt trời có thể nóng đến làm tan chảy một khối băng dày chỉ trong chốc lát. Người luôn năng động, vui vẻ, tỏa sáng sẽ mang năng lượng tích cực đến cho người luôn lạnh băng, xa cách với những việc và người xung quanh mình. Nhưng liệu rằng một người dịu dàng, không năng động, không hoạt bát, chỉ thích sự giản dị, yên bình có thể sưởi ấm được cho một người lạnh nhạt với tất cả mọi thứ, thậm chí đặt mình trong hiểm nguy mà cũng không mảy may dao động? Liệu rằng ánh sáng của buổi hoàng hôn có thể chiếu sáng phần nào cho bóng đêm lạnh lẽo?Hắn là một người máu lạnh, tàn khốc, hầu như không có bất kỳ khái niệm nào về cuộc sống bình thường. Cô là một người luôn yêu đời, yêu cuộc sống giản đơn, nhẹ nhàng. Liệu rằng ánh nhìn đầu tiên va vào nhau có làm họ khắc sâu đối phương vào lòng? Liệu rằng khi định mệnh sắp đặt cho họ những cuộc gặp gỡ, những hiểu lầm liên tiếp khiến họ không ngừng dây dưa, dính dáng đến nhau, có làm họ nảy sinh hứng thú với đối phương hơn không?…
ăn án: mới vừa khảo thượng đại học đích liễu chi lâm xuất môn bất hạnh, bị bạn gái súy, còn kém điểm ra xe họa, tỉnh lại khi phát hiện có tùy thân không gian, lại biến thành tiểu hài tử!người ta đích không gian chính là ngoại quải, khả hắn đích như thế nào liền như vậy không để cho lực! rau dưa hoa quả không bán đi, còn vào tinh tế cảnh sát cục! nhân gia xuyên qua là mở rộng ra bàn tay vàng, hắn như thế nào gục môi sự không ngừng! não bổ đế chịu VS ôn nhu phúc hắc công 1v1 hemột câu văn án: bài này chính là một tiểu thanh niên xuyên qua đến tương lai bị dưỡng phụ ăn mạt sạch sẽ đích chuyện xưa ~~nội dung nhãn: tùy thân không gian không chỉ chi luyến dị năng làm ruộng văn tìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: liễu chi lâm, lôi á ┃ phối hợp diễn: nghê an đồng, lôi trạch chờ ┃ cái khác: dưỡng phụ tử; công sủng chịu; hội đề cập cơ giáp…
Điều gì đã khiến cho một thằng nhóc ngoan ngoãn, hiểu chuyện lại phải vào tù? Để rồi thay vì đỗ vào trường đại học danh tiếng, làm một bác sĩ giải phẫu giỏi thì hắn ta lại bước vào bóng tối không lối thoát. Cho đến khi tên tóc đỏ đáng ghét nào đấy xuất hiện, đem đến cho hắn ta chút ánh sáng le lói, lúc đó hắn mới nhận ra trái tim mình vẫn còn đập liên hồi trong lồng ngực.-Tôi nghe nói anh suýt chút thì thành bác sĩ giải phẫu nhỉ? phải, anh đã thành công mổ xẻ trái tim tôi rồi...…