Ở Đấy Bình Yên Không Anh !?
Tâm trạng sau khi chia tay…
Tâm trạng sau khi chia tay…
Tổng hợp những câu status hay…
Tác phẩm: Ái Thật Lâu Bằng HữuTác giả: Nhàn TừThể loại: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêu Edit dựa trên bản QT của bạn NgnPhmThThy…
Ủng Hộ Tớ Nha Mới làm truyện Mong Mn…
những đoạn chuyện thôi ko nhiều…
câu chuyện nói về cặp đôi sau khi chia tay và sự suy tình của cô gái…
Đình Hải Chí - Một chàng trai có giọng hát trời phú, đam mê ca hát nhưng hoàn cảnh nghèo khó không cho phép cậu theo đuổi ước mơ. Cậu sống cùng mẹ trong một căn trọ cũ. Mỗi ngày cậu đều cố gắng làm việc để phụ giúp mẹ trang trải cuộc sống. Trần Tuệ An - Một cô gái sinh ra trong gia đình giàu có nhưng luôn bị cha kiểm soát. Cha cô - Trần Dương Đông - một nghệ sĩ piano danh tiếng buộc cô phải giành giải trong các cuộc thi để duy trì danh tiếng gia tộc. Tuệ An yêu đàn piano, nhưng cô không thể chơi những giai điệu tự do như cô muốn. Hai con người,hai thế giới,tưởng rằng họ chẳng bao giờ gặp nhau nhưng duyên phận đã cho họ gặp nhau vào một ngày đầu thu...…
Câu chuyện được lấy cảm hứng từ thanh xuân vườn trường. Được xoay quanh câu chuyện tình yêu của hai nhân vật chính là Lâm Mẫn Nhi và Cố Dịch Bắc . Lâm Mẫn Nhi (nữ9 ) là cô nàng học bá gia cảnh khá bình thường , từ nhỏ cô đã thiếu thốn tình thương của bố mẹ chỉ vì cô là con gái. Còn Cố Dịch Bắc(nam9) là một học bá ở ngôi trường mà nữ 9 sẽ chuyển đến . Ban đầu quan hệ giữa họ là tranh đấu vị trí top 1. Đến khi có được một lần hợp tác chung lại là đôi bạn quấn quýt sau đó từ tình bạn trở thành tình yêu nhưng bị hãm hại bởi một số nhân vật phụ khiến họ tưởng chừng sẽ bên nhau mãi ,nhưng lại cách xa vài năm .....còn lại đọc đi rồi biết…
Việt Bân!!! Là Hi Hoa tôi sai khi ngày ấy đã quen biết câu, đã thân thiết với cậu, đã làm bạn câu và ..... Đã yêu cậu..... Hận..._______________" Nếu như đã không cần bản thân mình, sao em không bố thí nó cho Cao Tuấn tôi..... " Tác phẩm đầu tay, có gì chưa tốt mong mọi người góp ý :33…
viết zui hoii ạ:3…
mình sẽ ghép cặp tùm lum hết ácó nhiều vấn đề nghe khá ngu ngốc nhưng nói thẳng ra là mình chỉ mới làm hủ nữ và mới viết truyện nên có j ko biết mong mọi người đừng ném đá dữ quá ngen . hihi…
Bạn thân mến,Nhan đề cuốn sách bạn đang cầm trên tay có làm bạn tò mò không? "Khi cha mẹ làm teen phát điên"? Có khi nào bạn phẩy tay, chép miệng (hệt như bố mẹ chúng ta vẫn thế) và cất giọng phán: "Lúc nào bố mẹ chả làm teen phát điên." Ừ, thì công nhận có nhiều lúc bố mẹ làm chúng ta "nóng con mắt bên phải, đỏ con mắt bên trái" và tim, gan, phèo, phổi... dường như chỉ muốn hoán đổi vị trí cho nhau thật. Những "cuộc chiến ngầm" vẫn xảy ra như cơm bữa trong gia đình chúng ta, chiến tranh nóng lẫn chiến tranh lạnh, là khoảng cách thế hệ cách xa như cả trăm năm ánh sáng và không bên nào chịu thấu hiểu bên nào. Để có lúc, chính chúng mình nhìn lại và ngơ ngác vì tại sao mình cứ "gây hấn" với bố mẹ hoài hoài. Còn bố mẹ thì nhớ ơi là nhớ về những đứa¯trẻ ¯của¯ngày¯hôm¯qua, khi mà chúng mình còn bé bỏng, trọn vẹn trong một vòng tay. Lúc chúng ta còn bé, bố mẹ là cả một bầu trời rộng lớn và ấm áp, hay nói cách khác đi, bố mẹ là "tất cả" theo như lời một bài hát. Chắc bạn cũng chẳng lạ lẫm gì cảnh tượng mẹ bạn ngồi bần thần tiếc nuối những ngày bạn còn nhỏ, nhớ cái cảnh bạn ngồi sau xe của mẹ, bàn tay bé xíu níu chặt áo mẹ. Hoặc bố bạn, đã từng là người bạn lớn của bạn trong đủ các thể loại trò chơi ngốc xít thời bé. Ai là người vót nan tre làm đèn ông sao, dạy bạn chơi đá banh, dạy bạn đi xe đạp trong ngày đầu lóng ngóng? Là bố bạn chứ còn ai nữa. Chúng ta (ý tớ nói là bạn, tớ và những vị phụ huynh yêu quý của chúng mình) đã có những tháng ngày bình yên, êm ấm và thương yêu nhau nhiều đến thế. …