Tình yêu như giọt sương trĩu nặng đầu cành, khiến chúng ta phải thổn thức vì nó.Tình yêu như một bông hoa thật đẹp trong khu vườn vừa ngào ngạt sắc hương lại vừa lộng lẫy sắc màu.Thật hạnh phúc khi em có thể nắm nó trong bàn tayVà chỉ tiếc rằng em lại đánh mất điều ấy của một thời tuổi trẻ ... năm em lên 17 tuổi…
"So you said, you found, somebody else."---------------------------------------Dựa trên sự thật đã từng trải.CHÚ Ý: Nếu muốn reup thì phải thông qua mình trước nhé :) Mong mọi người ủng hộ ^^…
Trong tình yêu, ai mà chẳng muốn được đối phương chủ động, được cưa cẩm, được quyến luyến, được cảm giác trân trọng, biết rõ mồn một tình cảm người đối diện như thế nào, Tuệ Hiên cũng không ngoại lệ. Nhưng nếu không có gió thì làm sao có sóng biển? Không va vấp, không nghiệt ngã, sao có thể gọi là cuộc đời? Năm tháng thanh xuân của Tuệ Hiên không thiếu kẻ đưa người đón, không thiếu kẻ vì nàng mà nguyện làm trâu làm ngựa. Ấy vậy mà đối với Tuệ Hiên mà nói, thanh xuân ấy chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của một cô gái, có thể tự do làm điều mình thích, ràng buộc chính là ngôn từ chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của cô, cô quả quyết hết năm học cấp 3 này nhất định không thèm ràng buộc mình với bất kỳ anh chàng nào, nhất quyết không vì ai mà trở nên khổ sở. Cho đến khi cô bắt gặp anh - Huỳnh Hạo Hi. Người ta nói chỉ cần gặp đúng người, tất cả mọi ý niệm đều sẽ thay đổi. Tuệ Hiên cũng muốn thay đổi nhưng trớ trêu thay, ông trời lại đồng ý với những lý lẽ xưa cũ của cô rằng thời trung học phổ thông nhất nhất không nên có người thương.Duy chỉ có một điều, cô cũng không ngờ ông trời lại ưu ái chiều ý của cô cho mãi đến nhiều năm về sau. Tuệ Hiên không biết rốt cuộc cô đã chờ đến khi nào để có lúc phải nức nở: Rốt cuộc, ANH ĐỊNH ĐỂ EM ĐƠN PHƯƠNG ĐẾN BAO GIỜ?…
Tác giả: Đống Sắt VụnGiới thiệu: Đông Phong là tác giả tiểu thuyết về thời thanh xuân học đường ngọt ngào. Trong lúc về quê ăn Tết ở Nha Trang, cậu đã đánh một giấc khi đang ngồi trên tàu. Nào ngờ, vừa mở mắt ra, cậu lại vô tình lạc vào thế giới trong cuốn truyện tiểu thuyết mà mình sáng tác. Nhưng vấn đề ở chỗ, cậu lại nhập vai vào nhân vật sẽ chết vào năm mười tám tuổi!Về sau, khi được thấy tận mắt, gặp gỡ và nói chuyện với các nhân vật thật bằng xương bằng thịt, cậu đã quyết định muốn tiếp tục bám trụ nơi này lâu hơn để phục vụ cho mục đích sáng tác của mình, và phương thức kéo dài tuổi thọ của cậu là tiếp cận các nhân vật chủ chốt của cả bộ truyện. Thế nhưng, cuốn tiểu thuyết học đường ngọt ngào của cậu lại trở thành tiểu thuyết báo thù rửa hận lúc nào không hay...Cuối cùng, chúng ta hãy cùng chờ xem, vị tác giả nhỏ bé của chúng ta sẽ sống sót như thế nào trong bộ tiểu thuyết học đường ngọt ngào nhưng cũng không kém phần quái thai này nhé!Chú ý: Nhân vật chính theo Chủ nghĩa Khắc Kỷ, hãy lưu ý trước khi đọc.…
Tác Giả : Phương Anh Thể Loại : Tiểu thuyết, lãng mạn, học trò, ngôn tình, cảm động, bi ai,...Trailer :Dựa trên một bộ phim cùng tên, truyện kể về chuyện tình buồn của Hạ Vy và Vương Khang từ khi cả hai còn nhỏ cho đến tuổi trưởng thành.Cả hai đã lớn lên bên nhau và là đôi bạn "Thanh mai trúc mã", giữa hai người chớm nở một mối tình đẹp ngay từ tuổi học trò.Biến cố xảy ra khi Vương Khang phải tiếp tục việc học của mình ở nước ngoài.Cuộc sống của Hạ Vy trong những ngày đợi Vương Khang trở về càng thêm khốn khổ khi phải chịu đựng sự dày vò, hành hạ của bà mẹ kế ác độc.Người đàn bà này có 2 người con riêng: Cô con gái Mỹ Ngọc luôn ganh ghét, tìm mọi cách tước đoạt những thứ thuộc về Hạ Vy, còn người con trai Thiên Vũ thì đem lòng thương nhớ cô em kế của mình.5 năm sau, Vương Khang trở về nước để thực hiện lời hẹn ước của mình là cưới Hạ Vy làm vợ.Thế nhưng, tình yêu của họ lại rơi vào bế tắc khi Mỹ Ngọc cố tình gay ra tai nạn xe cho Hạ Vy khiến cô mất hoàn toàn trí nhớ, Hạ Vy đã quên mất cả Vương Khang.Thiên Vũ nhân cơ hội này làm cho Hạ Vy bắt đầu cuộc đời mới với anh ta.Trong khi đó, Mỹ Ngọc tìm mọi cách khiến mọi người tin rằng Hạ Vy đã chết...-Liệu tình yêu của Vương Khang có mang trí nhớ đã mất của Hạ Vy trở về?-Liệu anh có chấp nhận được một sự thật đau lòng về bệnh tình ngày càng trở nên tồi tệ của Hạ Vy? -Liệu sức mạnh của tình yêu có vượt qua mọi thử thách để mang hai người trở về bên nhau?…
"This is not a love story, this is a story about love."Câu chuyện mà mình muốn kể không phải là một chuyện tình, nó nhiều hơn thế. Đó là câu chuyện về tình bạn, tình thân, tình yêu, và tuổi trẻ. Mình là một người trẻ đang try to figure things out ở tuổi đôi mươi này, và dĩ nhiên, thời cấp 3 ngây ngô của mình đã trôi qua rồi. Mình mong câu chuyện mà mình viết nên có thể giúp những người trẻ như mình cảm thấy được một chút ấm áp và bớt sợ hãi trên con đường trưởng thành. Và, dù bạn đang ở độ tuổi nào, mình mong bạn có được một tuổi 17, 18 thật trọn vẹn và tươi đẹp. Bất cứ khi nào nhớ lại những tháng ngày ấy, bạn đều có thể mỉm cười, như mình đã, đang và sẽ."Tất cả những người đã cùng tôi chen chúc trong thời thanh xuân chật chội ấy, ai cũng mang trong mình đầy lí tưởng và hoài bão, từng bước tạo nên con đường của riêng mình sau này. Thịnh Công đã từng hỏi tôi rằng, có hối hận vì khi ấy đã không thổ lộ hay không, tôi cũng chỉ mỉm cười. Dường như, khi đem lòng đơn phương ai đó, tình cảm càng sâu đậm, thì bản thân sẽ càng tự hoài nghi. Tôi khi ấy trong mắt mọi người xuất sắc là thế, ưu tú là thế, vậy mà tôi lại cảm thấy mình thật "què quặt" trước cậu. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Diệp Mai năm 18 tuổi là tự ti đến hoang đường, cũng kiêu ngạo đến khó tin, đúng là tột cùng mâu thuẫn. ...Ngày tốt nghiệp, chúng tôi nói lời tạm biệt như thường lệ. Nhiều năm sau, tôi nhận ra rằng chính thanh xuân đã nói lời tạm biệt với tôi của ngày hôm đó..."…