(yết- giải) EM LÀ CỦA TÔI GIẢI À!
Truyện này ai muốn đọc thì đọc có cả con au ở đó đấy hihi(^-^)…
Truyện này ai muốn đọc thì đọc có cả con au ở đó đấy hihi(^-^)…
Tên truyện: Thiên TàiTác giả: chalk_and_omenThể loại: viễn tưởng, học đường, tình cảm, hành động, 12 chòm saoTình trạng: on-goingCảnh báo: giết người, bạo lực, ngôn ngữ mạnh*Ở một vài chương nhất định với nội dung nhạy cảm đều sẽ được cảnh báo trước cho độc giả._____Tiền.Thời gian.Đạo đức.Tất cả đều là những khái niệm.Chúng không thật sự tồn tại mà chỉ là thứ công cụ được con người tạo ra để dựa dẫm vào, có thể bị xoá bỏ.Sống.Chết.Tuần hoàn.Tất cả đều là quy luật tự nhiên.Chúng tồn tại một cách bắt buộc dưới dạng nguyên lý sơ khai, không phải do con người tạo ra, không thể bị xoá bỏ.Suy nghĩ.Ý thức.Cảm xúc.Tất cả nằm ở phạm vi bản năng.Dẫu được hình thành từ những khái niệm, nhưng chúng lại không phải thứ mà con người tạo ra.Hiểu ra vấn đề rồi chứ?…
Thực ra cũng chả có gì đặc biết đâu, chỉ là một câu chuyện nhảm nhí và xàm xí của con Heo và thằng Khỉ mà hoy :))))P/s: Tuyệt đối không mang đi đâu nếu chưa có sự cho phép của tác giả ạ!!…
Tôi vừa đứng chỗ cột đèn vừa nghe máy Khôi:"Mình đang ở ngay cột đèn giao thông nè!" Tôi nói xong thì vẫy tay chào Khôi đang đứng đối diện tôi bên kia đường."Khoan đã, Linh đừng qua. Mình... mình không muốn chúng ta tiếp tục mập mờ nữa. Một là chúng ta cùng nhau hai là đợi khi đèn đỏ xuất hiện chúng ta dừng lại." Khôi đứng bên cột đèn đỏ đối diện lên tiếng.Lúc nghe Khôi nói tôi đã nhìn lên cột đèn đếm ngược đang chuyển đến số 4 trong trạng thái màu xanh. Tôi bất động suy nghĩ có nên chạy qua không. Tôi lùi lại một bước trong vẻ nhút nhát lo sợ. Tôi sợ rằng nếu như tôi bước về phía cậu ấy thì liệu tôi sẽ có thể bị bỏ rơi và như một cơn gió lướt qua nhẹ nhàng rồi sẽ bị lãng quên như bao cô gái khác trong cuộc đời của cậu ấy chăng ? Giữa con tim và lí trí tôi nghĩ lí trí của tôi không thể thắng được con tim. Vì đó chính là con người của tôi chứ không phải ai khác. Tôi biết rằng cái điều đó sẽ làm tôi tương lai sẽ rất đau khổ, nhưng mà tôi cảm thấy thà khổ tâm như vậy còn hơn là buông bỏ một ai đó hay là một thứ gì đó.[Các nhân vật, sự kiện tình tiết trong truyện đều là hư cấu và không có hành vi xúi giục hay khuyến khích làm theo nào mong độc giả cân nhắc có cái nhìn tích cực khi đọc truyện]---------------------Truyện được đăng đồng thời trên 2 app: Mangatoon và Wattpad…
Trích đoạn:"Có một cảm giác lạ lùng khó tả, dù chỉ mới gặp nhưng người con trai trước mặt mang lại một cảm giác rất thân thuộc. Khoảnh khắc ấy, những tia nắng như đua nhau tôn lên vẻ đẹp của một con người, như ánh dương rạng rỡ đang vẽ nên những viên ngọc lấp lánh thoát ẩn thoát hiện giữa đại dương xanh thẳm ngoài kia.""Lần đầu tôi gặp Trầm Ái Ny đã là chuyện của 14 năm trước.Nhưng có lẽ nhỏ không nhớ gì cả.""Ái Ny! Mỗi khi nghĩ đến em, dù là đêm không trăng không sao tôi vẫn không thôi bị chói mắt bởi ánh nắng vàng đang hiện hữu bên trong tôi, ánh nắng vàng mang tên em." (Quân's POV)12/6/2024…
- Ngày cuối được gặp tui rồi ha.- Ừ.- Chỉ "ừ" thôi sao?- Chứ muốn nói gì giờ?- Mình... vẫn là bạn, vẫn cứ liên lạc với nhau như trước được không?______________________Nếu các bạn thích truyện ngắn này, mình cũng ong các bạn cũng check những truyện khác của mình và cho ý kiến nhé. Mình cảm ơn ạ!1. Đừng yêu cháu nhiều như thế: https://www.wattpad.com/534258256-%C4%91%E1%BB%ABng-y%C3%AAu-ch%C3%A1u-nhi%E1%BB%81u-nh%C6%B0-th%E1%BA%BF2. Tôi không thể ngừng thích cậu: https://www.wattpad.com/530347118-t%C3%B4i-kh%C3%B4ng-th%E1%BB%83-ng%E1%BB%ABng-th%C3%ADch-c%E1%BA%ADu…
Họ đã đi vào dòng xoáy định mệnh của tình yêu. Yêu một người duy nhất đó là xử nữ. Nếu muốn biết hãy đọc.…
Là trường học "bình dân" nhưng có giáo viên ưu tú NHẤT, học sinh giàu NHẤT, giỏi NHẤT, quậy NHẤT, mọi cái nhất đều tập trung chỉ có tại trường BÌNH DÂN…
Tình cảm ngọt ngào.Nam chính : Vương Hàn MinhNữ chính: Hà Thanh Vân…
Có những người bước vào đời ta nhẹ như cơn gió.Không ồn ào. Không hứa hẹn. Không báo trước.Họ đến, mang theo nụ cười như nắng tháng tư, ánh mắt lặng lẽ như trời thu cuối mùa, rồi lướt qua đời ta như một đoạn gió mát lành giữa trưa hè oi ả. Và khi ta quay đầu lại, chỉ còn lại dư vị vương vấn mãi không nguôi."Năm tháng cậu là gió thổi qua trời tôi" là câu chuyện kể về Minh Nguyệt - một cô gái 16 tuổi sống tại vùng biển nhỏ Phước Tỉnh - bình thường, trầm lặng, ít bạn và gần như vô hình giữa thế giới ồn ào. Cho đến một ngày đầu thu, cậu - Hàn Phong - xuất hiện. Cậu là gió, là trời cao, là người mang đến cho cô một thứ cảm xúc lạ kỳ mà chưa một ai từng mang lại.Câu chuyện không phải là một bản tình ca rực rỡ. Nó là những rung động nhỏ bé của tuổi mười sáu. Là những cái nhìn trộm qua cửa lớp, là một chiếc ô trong ngày mưa bất chợt, là nỗi nhớ không tên viết vội trong những trang nhật ký học trò. Là một mối tình không cần gọi thành tên.Đây không chỉ là một cuốn truyện về tình yêu đầu đời, mà còn là hành trình của một cô gái học cách bước ra khỏi thế giới khép kín của mình - để học cách yêu, học cách lớn lên, học cách đau lòng, và học cách nói lời tạm biệt.Tuổi trẻ ấy, mùa hè ấy, người ấy...Tựa như một cơn gió.Lướt qua thôi, mà hóa thành bầu trời trong tim.…
Thanh xuân là quãng thời gian đẹp đẽ nhất của một đời người. Thanh xuân như một cơn mưa rào với những tiếng động vang trời làm con người ta hoảng sợ. Nhưng dù có vậy, dù có ốm sau cơn mưa ấy, ta cũng sẽ muốn được ướt, được hòa mình vào cơn mưa ấy một lần nữa. Nó nhắc ta về những kỉ niệm đẹp đẽ, hồn nhiên của một thời thanh xuân đã qua. Nhiều người dành cả thanh xuân để thích thầm 1 người nhưng không dám nói. Thanh xuân sẽ không chờ đợi một ai, nó trôi qua nhanh như một con gió thoảng qua. Yêu một người, rung động trước một người thì hãy bày tỏ lòng mình để khi nhìn lại ta sẽ không hối tiếc về quãng thời gian ấy bởi" Thanh xuân ấy ta dành trọn cho nhau"…
Bạo lực, cưỡng bức, đâu mới chính là thứ giết chết một con người. Tại một ngôi trường cấp 3 nọ, liên tiếp các hiện tượng bí ẩn xảy ra không một lời lý giải.Hồn ma nam sinh thoắt ẩn thoắt hiện, gào la trong trường học.Người hùng bóng đêm dẫn đường đưa lối, vạch trần những sự thật bị che giấu.Một cuộc sống hào hoa sung túc, lại chẳng thể đổi được thứ gọi là chân tình thực cảm.Khi bức họa được hoàn thành, bao nghi vấn lại được hồi âm.Quá khứ đã phạm phải sai lầm, lần này sẽ không buông tay!*Cảnh báo: Truyện có yếu tố bạo hành thân thể và ngược đãi tinh thần, vui lòng cân nhắc trước khi đọc! Dành cho độc giả từ 15 trở lên.…
"Hổ Phách, anh có biết hoa Lưu Ly mang ý nghĩa gì không?" Forget me not à? Ba em đã đặt cái tên này cho em sao? Mặc dù đầu có ít tóc nhưng xem ra ông ta rất có tình cảm, rất yêu mẹ em""Không! Lưu Ly là cái tên mẹ đặt cho em, để nhắc nhở bản thân không bao giờ được quên người yêu cũ và mong người ấy không bao giờ quên mình"Mọi bi kịch bắt đầu từ một loài hoa xanh biếc. Lưu Ly không biết rốt cuộc cái tên của mình mang ý nghĩa gì, rốt cuộc thì loài hoa mỏng manh kia sẽ là một kí ức đẹp không quên trong tim một ai đó hay sẽ sớm bị chôn vùi trong tro tàn của sự thù hận.…
Vào mùa hè năm ấy, tôi gặp cậu trong một khoảnh khắc nhất thời. Nhưng, tôi đã lỡ thích cậu ngay từ lúc chúng ta chạm mắt nhau rồi. Thích thầm cậu hai năm trời, chẳng biết tên của cậu là gì cả, chỉ thầm thương ở trong lòng. ________Đầu năm học, thầy chủ nhiệm thông báo có học sinh mới chuyển đến. Cậu ấy là Lê Minh Đức, học sinh cá biệt nhưng nhà rất giàu và cũng rất đẹp trai. Tôi chợt liếc mắt lên, thân hình ấy, giọng nói ấy thật quen thuộc đến mức tôi không thể diễn tả được cảm xúc của mình lúc này. Cậu ấy ngồi cùng bàn với tôi, dáng vẻ lưu manh này khiến lũ con gái trong lớp chẳng rời khỏi mắt. "Tại sao cậu lại chọn ngồi cùng bàn với tôi?" Tôi khẽ hỏi cậu bạn một hồi lâu. "Chọn ngồi cùng cậu thì còn có lí do? Không phải là chúng ta đã quen biết từ trước sao?"Tôi ngạc nhiên, trợn tròn mắt. Bốn chữ "quen biết từ trước" này khiến tôi suy nghĩ cả buổi học, ngẩn ngơ chẳng có chữ nào vào đầu cả. Có lẽ nào, cậu bạn tôi thầm thương hai năm trước bây giờ lại xuất hiện? Không thể nào, tôi phải tìm hiểu. Thật khó để xác định, vì khi ấy tôi còn chả biết tên của cậu là gì thì lấy đâu ra bằng chứng để xác minh là đúng hay không đây? ________"Vì sao lúc đó anh vẫn nhớ mặt em?""Không biết, chắc do trí nhớ thông minh?""Vậy tại sao anh lại chọn ngồi cùng bàn với em?""Hửm, thích thôi. Lúc đó anh không quen ai cả, em là lựa chọn tốt nhất rồi đó vợ à."…
Tác giả:Tiên TiênTác phẩm:Thể loại:Học đường,Lãng mạn,Tình cảmMượn tên của nhật bảnẢnh:Tên mạng…
Vườn trường thẳng tiến~~~~…
Em nói em thích pháo hoa: Bất ngờ và tỏa sáng rực rỡ giữa trời đêm sâu thẳmTôi lại nói em chính là pháo hoa - pháo hoa của cuộc đời tôi. Dù chỉ lóe lên trong khoảnh khắc ngắn ngủi rồi mau chóng lụi tàn nhưng đã soi sáng, dẫn lối tôi bước ra khỏi hố sâu tuyệt vọng.Em nói em thích hoa anh thảo, khi hoa nở em sẽ trở về bên tôi. Mặc cho tôi không đồng ý nhưng em vẫn nhẫn tâm rời đi, nhẫn tâm bỏ lại tôi ngổn ngang trăm mối giữa những dở dang cuộc đời."Em có thể hẹn chị kiếp sau không?Nếu em đến với sứ mệnh chữa lành, tôi tình nguyện là kẻ mang vết rách đời đời, kiếp kiếp"…
Muốn một yêu thương vừa đủ xài Không ganh tị với bất kì ai Yêu thương tồn tại trong cả hai Và hạn dùng là mãi mãi…
Name: [12 Chòm sao] Lời hứa mang sắc xuânAuthor: MiyorimiSummary: Cùng nhau hứa một lời liệu sẽ giữ được bao lâu?Năm ấy, cậu bé đã hứa với cô bạn điều gì đó vào một ngày đẹp trời, một ngày xuân thành bình.Một năm... Hai năm... Mười năm sau, 12 người, trai có gái có, nghèo có giàu có tụ họp lại vào cùng một lớp. Cùng vui vẻ, cùng nô đùa, cùng chịu khổ."Lời hứa mang Sắc Xuân" sẽ cho bạn những tình huống dở khóc dở cười, những pha phối hợp đồng đội ăn ý, những câu chuyện tình học đường lãng mạn hay những bi kịch không thể nào đoán trước.Rating: KStyle: TeenficCategory: Romance, Slice of life, HumorNote: Truyện chỉ được đăng tại Wattpad, cấm mang đi page khác. Chân thành cảm ơn.Ảnh từ Pexels, thuộc về Jeffrey Czum#Miyorimi…
Truyện nói về SƯ TỬ là chủ yếu.Ai ko thik xin comeback. Vì là truyện đầu nên cho xin nhận xét và ném đá tuỳ ý.…