Người kể chuyện thanh xuân
Những mảnh vụn của thanh xuân được nhặt lại trong mỗi câu chuyện.…
Những mảnh vụn của thanh xuân được nhặt lại trong mỗi câu chuyện.…
Đời người hiếm khi có một sự bình yên. Từ lúc ở nhà cho đến lúc ra ngoài đường, không biết ta đã bỏ lỡ bao nhiêu tin nhắn khi quyết tâm không động vào cái điện thoại trong 30 ngày, cũng như đã bỏ lỡ bao nhiêu mối nhân duyên khi lướt qua một người lạ trên đường, lúc nào cũng trong trạng thái daydreamer cũng chẳng phải bình yên. Định nghĩa bình yên của mội người một khác. Có người bảo chỉ cần ngủ trên đống tiền, là bình yên, nhưng trong lòng lúc nào cũng canh cánh bị mất. Có người bảo sống hạnh phúc với người mình yêu, cùng thưởng trà ở một nơi đồng quê, tránh xa thành phố ồn ào là bình yên, nhưng cơm áo gạo tiền, ai tránh khỏi. Thưởng trà mà nghĩ về chúng, sao vui được. Bình yên thật ra cũng khỉ kéo dài một khắc, còn lại là sự hỗn độn. Chính vì thế, có những ngày...…
"Trong một triệu khả năng của đời người tớ mong mình có một khả năng là sau này giữa biển người mênh mông tớ có thể gặp lại cậu."Truyện được đăng duy nhất trên wattpad bởi Thật Muốn Đi Ngủ…
"Thanh xuân chính là nơi để mình vấn vương và hoài niệm về những gì đã qua, về những năm tháng tuổi trẻ ta đã hết mình vì nó. Và thanh xuân cũng là nơi để mỗi lần ngoảnh lại, ta sẽ mỉm cười vì mình đã từng có một thời như thế, để tiếp tục tiến lên phía trước, với hy vọng tạo ra thêm nhiều kỷ niệm nữa, cũng tươi đẹp như ta từng có. Phải chăng vì thế, mà mình yêu thiết tha cái tên của mình: Thanh Xuân." (Vũ Thanh Xuân)Thanh Xuân là học sinh chuyên Văn K53 của trường THPT Chuyên Thanh Bắc. Trong một hoạt động chào đón năm học sinh lớp 10, Thanh Xuân đã gặp Đức Thủy, một người bạn cùng khóa học chuyên Toán. Từ đây hai người gặp nhau, quen nhau và kết bạn, lâu dần kết thành một hội bạn thân thiết với Trung Kiên và Hạ. Kể từ đó, trong suốt ba năm cấp Ba, bốn người bạn cùng nhau trải qua vô vàn kỷ niệm đáng nhớ cũng như cùng nhau giải quyết các vấn đề nan giải của tuổi học trò. Để rồi sau này nhận ra, ba năm Trung học mà họ chỉ vừa mới đi qua đấy thôi, chính là những năm tháng rực rỡ nhất của cuộc đời.…
Bắt được tôi mơ đi(Tên khác: Catch me? Dream of going)Tác giả: Râu Bắp Tiên Sinh Thể loại: Hiện đại, ngọt, HE Tình trạng: Đang sáng tác Độ dài: Dưới 20 chương Cảnh báo: Đây là truyện dài đầu tiên ta viết, vậy nên hãy cân nhắc trước khi đọc nha! (^3^~)Văn án:Hai năm trước, người con gái mà anh yêu thương nhất lại bị một cô gái do quá yêu anh, sát hại.Chẳng những cô ta vĩnh viễn không có được tình yêu của anh mà trong mắt anh cô ta còn là thù, là một kẻ sát nhân đáng kinh tởm. "Cô chẳng phải đã từng rất muốn có được tình yêu của tôi hay sao? Bây giờ tôi đang ở cạnh cô thì cô lại cự tuyệt?"___"Cô nằm dưới mồ xanh cỏ kia mà còn giành giật anh ấy với tôi. Cô đúng thật là mặt dày nhẫn tâm mà."___"Bẫy tình tôi giăng làm sao anh thoát. Mơ đi."___"Tôi mới là nữ chính đây, Lôi Từ Tranh!"~Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ^^…
TRUYỆN CHỈ MANG TÍNH CHẤT GIẢI TRÍ.…
Tình đầu của tôi là ánh nắng ấm áp chiếu sáng biển xanh. Gặp được cậu rồi, tôi mới biết mùa đông giá lạnh xé da thịt, mới tham lam thứ ánh sáng ban mai.Thân cây rỗng toang hoác đến mốc xanh, bao bọc bên ngoài bởi lớp vỏ xấu xí thiếu vắng hơi ấm của sự sống và ngủ sâu trong quên lãng. Nó đang mong chờ mùa xuân đến, khi ngày đông này qua đi.Tâm tư chờ cậu tan vào không khí, mãi ở đây mà không bao giờ biến mất.…
" Aaaaaa... Sao cô lại đạp tôi?"" Tên... tên khốn này, tại sao tối hôm qua tôi lại ôm anh ngủ?"" Aida... cô lại lên cơn gì nữa đây? Người bị sàm sỡ là tôi, người bị đánh cũng là tôi, nhìn kiểu gì cũng không thấy cô là người bị hại, tại sao mới sáng sớm ra mà đã làm ầm ĩ lên như vậy?"" Đồ biến thái, chắc chắn tối hôm qua anh lợi dụng lúc tôi ngủ say liền thừa cơ ăn đậu hủ của tôi, sau đó dàn dựng như tôi mới là người có lỗi đúng không?"" Chị hai... trí tưởng tượng của chị phong phú quá rồi đó..."" Cậu bị tôi nói trúng tim đen, chột dạ rồi đúng không? Rõ ràng là tôi suy luận quá tốt, tuy ngủ say thế nhưng vẫn có thể biết được mọi chuyện xấu xa mà cậu đã làm, muahahaha... mình thật là đỉnh.""..."…
Tác giả: Tuế KiếnDịch giả: Bình An"Tuổi thọ của một con bướm là từ ba ngày đến một tháng, hầu hết các loài bướm chỉ có tuổi thọ một tuần.""Tôi cũng như chúng, chỉ có tuổi thọ vài tháng, thậm chí có thể ngắn hơn"Khi Hồ Điệp gặp Kinh Du lần đầu tiên, anh nghĩ cô là một cô gái thiển cận.Lần thứ hai gặp mặt, anh ta nói với Hồ Điệp một cách dửng dưng: "Nếu hôm nay em lại nhảy xuống, anh sẽ không cứu em nữa.Sau đó, cô nói với anh: "Kinh Du, anh đừng cảm thấy có lỗi với em."Sau một thời gian dài, Kinh Du đã trở lại đấu trường và có được vinh quang thuộc về mình.Dưới ánh đèn flash, anh chợt nhớ đến giọng nói của cô gái và nói một câu khó hiểu trước hàng nghìn người:"Tôi không buồn, tôi chỉ cảm thấy những giây phút này có bạn ở bên sẽ tốt hơn"…
những gì tớ viết đều là những dòng tâm sự ngắn của tớ muốn gửi gắm đến người tớ thương, nhưng tớ chẳng dám..…
Tôi yêu em. Bằng mọi giá tôi sẽ ở bên em.Dù ngày mai có là tận thế thì tôi vẫn yêu em.…
Truyện cổ đại mong mọi người ủng hộ ạ^^…
Tác giả: MinKhônng copy dưới mọi hình thức"Rốt cuộc em đã phải chịu những gì?""Min Yoongi, anh có quá khứ ra sao?"…