Thánh Viện Marrie.
Thánh viện Marrie - nơi chỉ có đến và không có về.…
Thánh viện Marrie - nơi chỉ có đến và không có về.…
Tôi từng cảm thấy tự ti, các chị của tôi: Spring, Summer, Autumn và Winter, ai ai cũng đều là những viên đá quý lấp lánh. Còn tôi chỉ giống như một viên sỏi xấu xí, nằm bơ vơ trên đường. Nhưng các chị ấy lại bảo dưỡng tôi như một báu vật, nâng niu từng sợi tóc"Em không phải viên sỏi, bọn chị cũng không phải đá quý. Chúng ta là gia đình"Tôi có thể không theo kịp họ, nhưng họ sẽ không bao giờ bỏ tôi lại phía sau…
Giới thiệu:Choi Wooje chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp lại Moon Hyeonjun. Sau từng ấy năm, cái tên ấy lẽ ra đã bị chôn vùi cùng với mùa hè năm 2018-mùa hè có nắng chói chang, có khói thuốc lơ lửng trên sân thượng trường học, có một chàng trai với ánh mắt lạnh lẽo như vực sâu nhưng lại tỏa ra sức hút kỳ lạ. Năm đó, Wooje chỉ là một học sinh lớp 10 tình cờ phát hiện một kẻ "cá biệt" lặng lẽ đứng bên lan can, điếu thuốc cháy dở trên tay. Cậu đã nghĩ rằng anh ta muốn nhảy xuống, nhưng hóa ra... chính bản thân cậu mới là người nhảy vào thế giới hỗn loạn của Moon Hyeonjun. Một thế giới đầy vết thương. Một thế giới mà dù có muốn rời đi, Wooje cũng chẳng thể nào buông bỏ. Rồi thời gian đẩy họ xa nhau. Hyeonjun biến mất không một lời từ biệt. Wooje cũng chôn chặt quá khứ vào một góc ký ức, sống cuộc đời của mình như thể mọi thứ chưa từng xảy ra. Thế nhưng số phận lại một lần nữa đưa họ đến gần nhau.Họ gặp lại nhau như thế. Như một trò đùa của định mệnh. Như một vết thương chưa bao giờ thực sự lành lặn. Vậy lần này, liệu Wooje có thể tìm được câu trả lời cho những bức thư còn dang dở trong quá khứ? Và liệu giữa họ...có thể bắt đầu lại lần nữa hay không?…
"Nếu được quay lại những năm tháng ấy tôi sẽ hét lên thật to rằng tôi thích cậu"…
Rõ ràng anh đang đứng trước mặt em, có thể còn đang mỉm cười chào em nữa, nhưng em vẫn cảm thấy khoảng cách của chúng ta thật sự quá xa. Đó ko phải khoảng cách địa lý, mà là khoảng cách về tâm lý. Về tâm lý của một người con gái khi thích thầm ai đó !…
câu chuyện về một tình yêu thanh xuân tươi đẹp và thấm đẫm nước mắt…
anna2312…
Được trích trong nhật kí 12 tuổi của tác giả.…
Tắt đi em những bản nhạc radio u buồn, em cứ rực rỡ với váy áo đi nào. Bước ra đường với cái ô màu trong suốt, em có thấy ngày mưa lung linh hơn khôngSau cơn mưa cầu vồng luôn rạng rỡ nhất. Sau những đau thương vẫn là em nhưng mạnh mẽ hơn. Nỗi buồn khiến người ta trưởng thành hơn em ạ. Vậy nên đừng buồn nữa, mở cửa sổ ra, vẫn luôn có nắng lung linh đợi em nơi cuối đường. Mẩu chuyện nhỏ chứa đựng hồi ức của cô gái ấy năm 17 đầy tươi đẹp và đáng nhớ. Những hoài niệm còn vương vấn mãi trong lòng đến từ trái tim của cô thiếu nữ năm ấy. Một chuyện tình ngắn, nhẹ nhàng.Có lẽ đối với cô gái ấy và biết bao người khác đều muốn tắm mình trong cơn mưa rào ấy, cơn mưa đem lại bao sự đê mê, chìm đắm và cho dù có chia ly, có đau thương thì những giọt lệ cũng sẽ hòa vào làn nước mát ấy để cơn mưa mang tên thanh xuân xóa nhòa đi chỉ để lại những hồi ức đọng lại, khắc sâu trong lòng mỗi người. ___Một câu chuyện đôi chút ngô nghê và trẻ con___ meiling…
Không ai đoán được số phận của mình.Hôm nay bạn cười ngày mai bạn khóc cũng là lẽ thường gặp. Hôm nay bạn là người được tất cả nể trọng ngày mai cũng có thể rơi vào vực thẳm.Thế sự vô thường, hỷ nộ ái ố ai mà không gặp chỉ là đừng đánh mất bản thân, đừng đánh mất nhiệt huyết. Có những chuyện chẳng bao giờ có thể quay lại vậy thì hãy chấp nhận và tiếp tục bước đi như nó vốn có. Khi mạnh mẽ, khi yếu đuối, khi vui vẻ, khi đau buồn hãy cứ là chính mình 😑😑😑😑😑…
Thế kỷ 21 cô đã bị chuốc thuốc mê sau khi đám tan của mẹ cô và dẫn cô tới thế kỷ 19, linh hồn của cô đã nhập vào xác một con gái bá hộ Nguyễn, cô con gái có tên là Nguyễn Út Ngọc, cô một cô gái nhút nhát phải tập làm quen với những câu chuyện tình kì lạ, ma mị, của ngôi làng, câu truyện tình chính thức bắt đầu từ đây…
CÂY MÍT NHÀ ĐỐI DIỆN- Nu9: Nguyễn Minh Anh- N9 : Đinh Minh Huy- Thể loại : Ngôn tình, Thanh xuân vườn trường, 1vs1, HE- Bối cảnh: Hà Nội- Tất cả các cảnh trong truyện HẦU HẾT đều là giả tưởng- Mọi người đọc truyện cho tớ xin 1 vote ạ…
Tác giả: Lam Ngọc HồThể loại: Truyện ngắn, kỳ ảo, hiện đạiRating: 13+Trạng thái: Đang cập nhật----------oOo----------Tôi tên Vĩ Kỳ, một thằng con trai hai mươi hai tuổi đang cố gắng từng ngày để theo đuổi công việc "cầm bút", hiện tôi đang là cộng tác viên của báo Dòng Thời Gian. Tuy ngoại hình không được mạnh mẽ như cái tên nhưng tôi lại là một đứa nhanh nhẹn và tháo vát - hành trang quan trọng để trở thành một "cây bút" chuyên nghiệp hoặc ít nhất cũng trở thành người lan toả năng lượng tích cực đến mọi người xung quanh.…
vào truyện là sẽ biết nhé…
"Ta yêu chàng, thứ ta muốn nhất là trái tim của chàng. Nhưng thứ chàng yêu nhất là đất, muốn có nhất cũng là đất."Đất. Đế vương bẩm sinh đã nuôi dưỡng trong thân một khao khát vô biên dành cho đất. Giữ vững đất. Mở rộng đất. Bành trướng đất. Vì đất, có thể nhẫn tâm vô hạn. Vì đất, mọi hy sinh đều không kể. Đất...Bởi vì nàng yêu chàng, thế nên nguyện đánh đổi thể xác này để giúp chàng bành trướng đế quốc.Vương đế là vì đất, còn nàng là vì chàng.…
Truyện tớ tự nghĩ mọi người thấy có trùng với truyện ai thì nói giúp mình ạ vì đây là bộ truyện t2 tớ viết…
http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=61756…