Chuyện kể về cuộc sống của hai chị em sinh đôi Dương Ngọc Ánh và Dương Minh Linh. Sau một biến cố, gia đình cô phải chuyển đến một thành phố nhỏ và sống ở đó. Tại đây hai chị em cô đã đến một ngôi trường mới, làm quen với nhiều người khác. Ở lớp cũng có hai người con trai là bạn thân, rất cool. Chuyện tình giữa họ nảy nở, nhưng tất cả chỉ là khởi đầu...…
●Mộc Trà - Một nữ chính bình thường ●Nhã Nam- Một nam chính cũng lại càng bình thườngGIỮA HAI NGƯỜI HỌ Ư?《Chẳng có thứ gì đặc biệt xảy ra hết!》Ô hay vậy cái truyện này sinh ra để làm gì??♡Nhưng mà vốn dĩ ấy.. những thứ "bình thường "gặp nhau lại có thể trở nên" bất thường" hơn bao giờ hết.■Kịch tính ư? Lãng mạn ư? Lâm li bi đát ư? Sống đi chết lại ư? Hư cấu ư? Bạn mong chờ thứ gì thì truyện sẽ có thứ đó? Nam chính là soái ca à? Cứ mơ tiếp đi nhé. Soái ca trong "tâm" của bạn sẽ xuất hiện ngay thôi.■Kịch bản cuộc đời 2 người họ à? Tôi sẽ nói cho các người biết nam nữ chính sẽ tự bơi đến với nhau thế nào dưới bàn tay trói buộc của tác giả- MỘC TRÀ?? - A ...Ngài gọi con sao?- Từ nay về sau duyên tiền định của con sẽ là Đại thần Nhã Nam- Con chỉ dám cầu duyên hết F.A thôi mà con k mơ tới Đại thần- Nhã Nam kiếp trước là người yêu thầm con. Bây giờ tới lượt con trả nợ tình cảm cho hắn:Con sẽ yêu thầm hắn..Nhiệm vụ của con là yêu thầm hắn. Nếu con làm hắn yêu con. Con sẽ ngược với thiên ý.....♧♧♧♧♧♧♧♧♤♤♤♤♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧…
Không ai đoán được số phận của mình.Hôm nay bạn cười ngày mai bạn khóc cũng là lẽ thường gặp. Hôm nay bạn là người được tất cả nể trọng ngày mai cũng có thể rơi vào vực thẳm.Thế sự vô thường, hỷ nộ ái ố ai mà không gặp chỉ là đừng đánh mất bản thân, đừng đánh mất nhiệt huyết. Có những chuyện chẳng bao giờ có thể quay lại vậy thì hãy chấp nhận và tiếp tục bước đi như nó vốn có. Khi mạnh mẽ, khi yếu đuối, khi vui vẻ, khi đau buồn hãy cứ là chính mình 😑😑😑😑😑…
Hai người gặp nhau tại một cảnh quay.Đóng vai người yêu trước ống kính - tưởng chỉ là diễn xuất.Nhưng cảm xúc dần mờ ranh giới thật - giả.Một câu thoại: "Em yêu anh" đã khiến tim lệch nhịp.Và từ lúc đó, không ai còn đóng vai nữa.Có ngược hay không thì tui khum biết.(Lưu ý : ❌những chi tiết trong truyện không có thật, do tác giả bịa để truyện hoàn chỉnh. Truyện đều là do tác giả tự suy nghĩ,không lấy ý tưởng của ai❌)…
Có những cái tên, khi thốt ra, liền gợi nên hình ảnh của một đời người - không phải đời thường, mà là đời trải qua giông bão, hào quang, cay đắng, và cả những quyết định khiến lịch sử ngoái lại.Và cái tên ấy là Sylvia Tietjens.Người phụ nữ ấy, ở kiếp trước, từng bị gọi bằng nhiều danh xưng - từ "phu nhân kiêu kỳ" đến "người đàn bà phá hủy hôn nhân của chính mình". Nàng sống giữa ánh đèn của xã hội thượng lưu Anh Quốc đầu thế kỷ XX, với những bữa tiệc, chiếc váy lụa thượng hạng, và cả những lời đàm tiếu không bao giờ dứt. Và rồi, chiến tranh, mất mát, những sai lầm không thể cứu vãn đã khép lại đời bà trong cô độc và ân hận.Nhưng trong câu chuyện này, mọi thứ bắt đầu khác đi - vì Sylvia... sống lại.Sống lại trong chính thân xác mình, ở khoảnh khắc mọi thứ vẫn còn có thể thay đổi. Sống lại với ký ức của một kiếp đầy lầm lỡ, nhưng cũng với một ý chí mới: sẽ không để lịch sử lặp lại.Nàng không còn là Sylvia chỉ biết dựa vào nhan sắc và dòng dõi. Nàng chọn giữ chồng - Christopher - không chỉ bằng lời thề hay danh dự, mà bằng tình yêu và sự thấu hiểu mà trước đây bà chưa từng thử. Nàng học cách bảo vệ gia đình mình giữa thời cuộc hỗn loạn, chống lại cả định kiến của giới thượng lưu, và thậm chí... xoay chuyển những sự kiện tưởng chừng đã được định sẵn.Câu chuyện này không chỉ là về một phụ nữ được trao cơ hội thứ hai, mà còn là về sức mạnh của ký ức, về cách một con người - dù sinh ra trong thời đại nào - cũng có thể thay đổi số phận nếu đủ can đảm nhìn thẳn…
Trên cõi nhân gian, hồng nhan tựa như một cánh hoa rơi: vừa hé nở đã tàn, vừa ngát hương đã bị gió cuốn bay. Có những người ra đi, chẳng kịp một đám tang, chẳng kịp một tiếng khóc tiễn đưa. Chỉ còn bóng trăng lạnh phủ kín nấm mộ côi cút, và một linh hồn ngồi chờ đợi sáu trăm năm dài.Người đời dần quên, nhưng hoa trắng vẫn nở, và khi hoa trắng rụng xuống, ta nghe trong gió có tiếng khóc của một thiếu nữ bạc mệnh.…
đam ngọt(chút ngược),[H+]K THIK THÌ LƯỢN Chuyện nói về tình yêu giữa Hải(tổng tài) và Tòn(chàng sv năm 2). Chịn là gđ Tòn thiếu nợ Hải=> bán Tòn trả nợ:)). Khi thấy Tòn, Hải đã yêw. Nhưng gđ (Hải) cấm cản và còn cậu e hay tranh dành vs Hải+ trà xanh. Xem thử cậu Hải sẽ làm j để có đc Tòn nha🤧🌚…
Hắn không còn nhớ tiếng "Ba..mẹ" đầu tiên mình được nghe, được gọi. Nhưng điều mà hắn nhớ mãi luôn là cảm giác khao khát khi mơ mộng về hai chữ "gia đình"... ___________________________________________________________________ Văn áng: Giữa lòng Moscow xa hoa, người con trai lặng lẽ đứng. Ánh đèn phố phường rực rỡ chiếu lên khuôn mặt vốn "chai sạn" tự thuở nào. Một bông tuyết nhẹ nhàng đáp xuống hàng mi, tan ra như giọt lệ chợt lạc giữa đời thường. Cậu không chớp mắt, để mặc cái cay xè thoảng qua, mờ nhạt như những vết hằn cũ kỹ đã chìm sâu trong vô thức...…
Trong cuộc đời, có những mối tình giống như ngọn nến cháy sáng rực rỡ, nhưng càng rực rỡ bao nhiêu thì càng dễ vụt tắt bấy nhiêu.Cô gái ấy - dịu dàng, ấm áp, là nơi để anh gửi gắm những ngày mệt mỏi.Anh - tài hoa, mạnh mẽ, nhưng lại mang trong mình bí mật không thể nói ra.Họ gặp nhau giữa những ngày bình thường nhất, để rồi định mệnh buộc họ phải yêu... nhưng cũng chính số phận nhẫn tâm khiến họ chia ly.Khi tất cả những tưởng đã hạnh phúc, sự thật trần trụi dần hé lộ - tình yêu của họ hóa ra chỉ là cuộc chạy đua với thời gian, với lằn ranh sinh tử mong manh.Đêm lạnh rồi cũng sẽ qua, nhưng bóng hình người ở lại trong tim, vĩnh viễn chẳng thể phai.Liệu tình yêu ấy có đủ sức để níu kéo, hay cuối cùng chỉ còn lại một trái tim đơn độc giữa đêm dài?…
Chuyện về đôi bạn, từ vườn trường đến váy cưới. Phù hợp với những người không quá nghiêm túc, đòi hỏi kiên nhẫn từ độc giả vì chap ra tùy cảm hứng tác giả.…
Đa cảm với tất cả mọi thứ hay vô cảm với bất cứ điều gì, thế nào sẽ tốt hơn?Sau vụ tai nạn xe hơi, Samantha Herring luôn cảm thấy đau đớn, không chỉ do chấn thương ở chân, mà còn từ cái chết của người mẹ khiến gia đình cô chìm vào trầm cảm và tuyệt vọng không lối thoát. Nhưng từ khi Sam gặp Eliot, một kẻ cô độc liều lĩnh học cùng trường và có một bí mật - cậu không thể cảm nhận được sự đau đớn, giữa hai người đã hình thành nên một "mối quan hệ kì lạ" khó có thể lí giải được....Author: Laura TimsNgười dịch theo Nhà xuất bản Thanh niên: Phi Yến…
"Bởi vì phạm vi của cậu quá rộng lớn, là thế giới bao la kia. Còn tớ chỉ có thể chôn chân mình tại mảnh vườn nhỏ bé""Vậy cậu có hay không thấy, trong ánh mắt tớ chỉ có mình cậu, hiện tại và mãi mãi"Lời người kể: Một ngày nọ, tớ bất chợt suy nghĩ về một cuộc tình kì lạ, một cuộc tình giữa hoa tulip và trái bóng rổ...…
Đây là một trong những cuốn truyện mang nét đặc trưng của riêng mình. Một thể loại mới mang đầy nét độc đáo mà mình vừa quyết định theo đuổi. Là tình yêu học đường, ko quá lãng mạn, cũng ko nhiều bi thương. Nhưng nó sẽ đưa các bạn đến một giấc mơ huyền bí, có lẽ là ảo giác nhưng cũng là sự thật. Nó sẽ khiến các bạn một khi đã chìm đắm thì sẽ ko muốn thoát ra nữa......... Cái đó là truyện người ta viết. Còn truyện mình có đạt tới tiêu chuẩn " thất hồn lạc phách " đó hay ko thì...... hên xui thôi a. Cô là tiểu thư của một gia tộc lớn, cô từ nhỏ đã biểu lộ tài năng kinh người về mặt nghệ thuật và kinh doanh nên lúc cô lên 13 tuổi, cô đã sang Mỹ cùng gia đình, du học. Cô vốn là người Nhật Bản. Cô cũng từng có thời gian thực tập ở Trung Quốc khá dài. Cô rất xinh đẹp, một vẻ đẹp pha trộn giữa Châu Âu và Châu Á rất thuần khiết và tự nhiên. Tài năng sắc đẹp cô đều có, nhưng trong suốt 13 năm tuổi thơ và 3 năm du học, cô chưa từng có một người bạn. Ko phải vì cô xấu tính hay gì đó, mà do danh tiếng của cô định sẵn cô sẽ ko thể có một người thật lòng đối xử với cô. Vì vậy, môi trường xung quanh định hình nên tính cách của cô : trầm tĩnh, ít nói, lạnh lùng, bất cần đời, thậm chí là chút vô tâm. Và lần đó chính là bước ngoặt lớn nhất và duy nhất của đời cô khiến cô thay đổi. Những chàng trai đó xuất hiện...... như mở ra một cánh cửa cho căn phòng tối, giúp cô giải thoát vậy. Tác giả : Tiểu Ma Nữ ( LycorisHi ).…
Tôi, một người hậu đậu, chiều cao "khiêm tốn"Anh, người tôi thương với chiều cao 1m7Đó là hiện tại, nhưng ...Lúc chúng tôi còn là "trẻ trâu" thì chuyện tình của chúng tôi ra sao nhỉ ?!!Chúc các bạn đọc truyện zdui zdẻ nhé .[ Bà tác giả lầy lém nhá ]…
Có những mùa hạ đi qua đời người để lại một vệt nắng mảnh như sợi chỉ ,chói chang, nhưng ngắn ngủi đến nao lòng.Cậu bước vào thanh xuâncủa tôi như một buổi trưa tháng sáu: ồn ào, tươi sáng và rực rỡ đến mức khiến người ta quên cả bóng râm.Tôi vẫn nhớ khoảnh khắc cậu cười dưới tán phượng đỏ, ánh nắng xuyên qua kẽ lá, rơi lên mái tóc cậu rực rỡ hơn bất cứ điều gì tôi từng thấy.Rồi mùa hạ ấy khép lại, mang theo cả cậu và vệt nắng năm nào.Chỉ còn tôi, ngồi giữa những mùa sau, vẫn lặng lẽ đi tìm một tia nắng đã kịp lướt qua đời mình. Tôi không biết mình đã chờ đợi điều gì, chỉ biết trong lòng vẫn còn một khoảng trời chưa kịp tắt.Có lẽ, tình đầu vốn dĩ không cần hồi đáp, chỉ cần một vệt nắng, là đủ khiến mùa hạ trong tim kéo dài mãi mãi.…
Phần mô tả vào xem thì mình kể , truyện này là truyện thứ 3 của mình nên tay nghề còn non, bạn nào thấy mình viết chưa ổn thì coments phía dưới giùm mình nha , xin chân thành cảm ơn !😊…