Đếm ngược
Viết vu vơ về OTP…
Viết vu vơ về OTP…
Tôi-Reum Sil Yi. 18 tuổi (thật ra chỉ mới 15 tuổi)Tên Hán-Việt: Lâm Thục Nhi (tên thật luôn đấy)Nơi ở hiện tại: Là nơi Oh Sehun đang sống.Tình trạng: Không yêu ai khác ngoài nhân vật chínhTính cách: Nhìn vào rất xa lạ, khi tiếp xúc thì mới biết độ điên của tôi. HihoNhân vật chính như thế nào thì L cũng đã biết. Hãy đón đọc…
Đã biết ngta ko yêu mình nhưng cô gái ấy vẫn dõi theo từng bước chân của cậu ta, dù dùng mọi cách để xua đuổi nhưng cô ta vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ, dấu nước mắt trên những dòng nhật kí tâm sự để hy vọng vào một ngày nào đó anh ta sẽ thay đổi... Hãy cùng đọc những trang kí của cô ấy để cùng theo dõi câu truyện này nhé!…
Một ngày trời thu đẹp đẽ, trong xanh. Ngày mà tất cả những đứa mới đi học đều phải vẫy hoa *vẫy~~*. Ngày ấy, nó và hắn gặp lại nhau...Nó: An HạHắn: Băng HànNó mang hơi nóng mùa hạ, Hắn đưa hơi lạnh mùa đông. Liệu rằng Hạ và Hàn có thể có tình yêu lãng mạn không? Liệu rằng Hạ và Hàn có thể kết hợp được với nhau tạo ra một mùa thu hay không? Liệu rằng là bạn thân lâu ngày gặp lại có thể yêu nhau được không? Và liệu rằng mùa thu đầy lãng mạn có đến với họ được không?Ps: thứ 3 ngày 23 tháng 8 năm 2016, có một đứa lên cơn thần kinh nổi hứng viết truyện. Lần đầu viết, có gì góp ý ạ. Thanksssssssss…
Xin chào các bạn.Cảm ơn các bạn đã ấn đọc tác phẩm của mình.Hy vọng bạn sẽ có những phút giây thư giãn bên những câu chuyện dở khóc dở cười của Lang và Diệu.…
Từ khi yêu anh, mọi điều dù nhỏ nhặt nhất về anh với em cũng trở nên quan trọng hơn tất cả.𝘍𝘳𝘰𝘮 : "Những điều nhỏ nhặt" with @ChuHongKim𝑇ℎ𝑖𝑠 𝑤𝑜𝑟𝑘 𝑤𝑎𝑠 𝑤𝑟𝑖𝑡𝑡𝑒𝑛 𝑏𝑦 𝐿𝑎𝑑𝑦 𝑜𝑓 𝑡ℎ𝑒 𝑀𝑜𝑜𝑛.…
Một câu chuyện tuổi học trò trong sáng và dễ thương . 🍓"Lời thú tội của trái dâu tây vàng " là câu truyện ngắn được viết bởi tác giả Fuyu . 🍀Bởi giọng văn tinh tế, dễ thương của FuYu đã khiến cho mình gợi nhiều liên tưởng đẹp, vì thế mình muốn khiến những câu văn ấy sẽ được hiện lên qua những trang vẽ do mình tự vẽ và 1 chút sự sáng tạo thêm( có đôi chỗ khác vs chính gốc) (dù còn nghiệp dư, thiếu kinh nghiệm và còn khiếm khuyết lắm hiuhiu 🥲). {Nhưng vì đam mê mà 🤣} ✌ Mong mọi người thông cảm và hãy đọc, ủng hộ và comment để mình hoàn thiện tốt hơn, đồng thời hãy đón đọc nhiều truyện của FuYu nhé ☺ Cảmmơn mn hiuhiu❤ P/s: ( Đôi lời nhắn gửi cho tác giả FuYu😊: e muốn cảm ơn tác giả đã viết nên 1 câu chuyện dễ thương như vậy. Và cũng sorry Fuyu vì e không tìm được link chính chủ của câu truyện nên không ghi rõ nguồn của Fuyu. Nhưng e sẽ ghi về trang nguồn e đã đọc câu truyện này đầu tiên. Và cũng mong sự cho phép của tác giả để em được đăng sản phẩm này.Mong FuYu thông cảm cho e 😓💖Rất mong sự cho phép của tác giả 💖nguồn truyện chữ : https://diendanlequydon.com/viewtopic.php?style=6&t=389847&tn=loi-thu-toi-cua-trai-dau-tay-vang-fuyu…
Sống ở trên đời ai cũng có một cái tên, mỗi cái tên đều thủy chung mang một ý nghĩa. Cha mẹ nào chẳng mong muốn một tương lai tốt đẹp cho con, cho nên họ hay đặt tên con mình là Bình Minh chứ không phải Hoàng Hôn, là Sáng chứ không phải là Tối, là Đẹp chứ không phải là Xấu...... vậy mà.... Lại có một cô gái mang tên: Vũ Hoàng Tuyền.…
Tối qua tôi nằm mơ thấy một người đàn ông đã có vợ thuộc xã hội thượng lưu. Nhưng bị sa ngã, tâm can tôi mách bảo rằng nhiệm vụ của tôi là phải làm sao cho mọi người thấy người đàn ông ấy chỉ đáng thương mà không đáng trách, và khi tôi vừa hình dung được ra như thế, thì tất cả những nhân vật, những loại người mà tôi hình dung trước kia đều tìm được vị trí của họ và tập trung lại tại đây…
Hoàng Nguyệt Nga - năm nhất thiết kế nội thất, ngoài miệng mạnh mẽ, bên trong lại đầy tổn thương vụn vặt. Chỉ muốn yên ổn học hành, tránh xa mọi rắc rối... cho đến khi người ấy xuất hiện.Trần Minh - năm cuối ngành IT. Trầm mặc, khó gần, mang theo bầu không khí lạnh đến mức ánh mắt cũng đủ khiến người khác im lặng.Không ai lên tiếng trước. Không ai muốn làm quen. Nhưng cũng chẳng ai chịu thua.Cô - cà khịa trong đầu.Anh - thờ ơ đến mức đáng ghét.Và rồi, từng ánh nhìn vô tình lướt qua, từng va chạm không rõ ràng... khiến mọi thứ bắt đầu lệch khỏi đường ray ban đầu.Một câu chuyện "chó mèo" không ồn ào nhưng đầy kịch tính.Không biết từ khi nào - đối phương trở thành ngoại lệ.Không biết từ khi nào - ghét bỏ bắt đầu chuyển thành tò mò...Mà biết đâu, dưới lớp gai nhọn ấy... lại là hai tâm hồn đang tìm cách chữa lành cho nhau?…
"Sáu canh bạc,Năm đêm trắng."Dành cho những người hùng của tôi.Tác giả : Nguyễn Lê Hạ Lạc-Mọi chi tiết trong đây đều là giả tưởng, KHÔNG LIÊN QUAN đến người thật và các sự kiện đã xảy ra ở ngoài đời.…
- Trương Quý Vi - cô con gái độc nhất nhà họ Trương. Yêu chiều nâng niu như báu vật, được nuôi dạy không một sự lễ nghi hà khắc nào. Từ nhỏ chưa một lần được bước chân ra khỏi biệt phủ, là một món đồ xinh đẹp được bao bọc bởi hàng trăm lớp.- Kỷ Du - cháu trai ông trùm giới hắc đạo. Lãng tử ăn chơi phóng đãng, trốn tránh kế vị. Từ nhỏ đã bị cha mẹ huấn luyện không khác gì một con dã thú, che đậy răng nanh bằng môi trường của một kẻ vô dụng. - Bọn họ gặp nhau thế nào ? an ủi nhau ra sao ? là yêu hay thù ? ... Tất cả đều sẽ được làm sáng tỏ.…
đây là fic 2 nhưng au viết rất tệ . au viết fic này là do :rảnh với rỗi có đứa con tên nông với nỗi...😂😂mọi người ủng hộ nha !!…
Có một màn sương mong manh, chỉ thoáng hiện một lần trong đời, đẹp đến nao lòng, chẳng gì trên đời có thể so bì được. Từ lòng đất lạnh giá, nó lặng lẽ sinh ra, nhẹ nhàng trôi, quấn quýt quanh những tán cây, lững thững vờn trên mặt hồ yên ả, rồi len lỏi qua từng lối nhỏ hoang vắng. Không ngừng nghỉ, nó cứ phiêu du mãi, như một kẻ lữ khách kiếm tìm chốn thuộc về.Và rồi khi tia nắng đầu tiên chạm đến, màn sương ấy chẳng chống cự, không lưu luyến. Nó chỉ khẽ lấp lánh, choàng mình lung linh trong khoảnh khắc trước khi lại biến tan vào hư không. Đất trời như ngưng lại giây lát, vạn vật dừng trôi một nhịp đắm chìm trong vẻ đẹp mơ hồ dịu dàng. Đến tận khi sương hoàn toàn khuất dạng, người ta mới giật mình thảng thốt: vẻ đẹp ấy, hóa ra, chưa bao giờ thực sự thuộc về thế gian.…
Đọc đi rồi biết ^。^#Nguon: Medoctruyen…
ừ thì yêu đơn phương cũng là yêu, chỉ là không yêu chính mình.…