(Shortfic) (SoonHoon) (Chuyển ver) Call me!
Đã xin phép tác giả !!…
Đã xin phép tác giả !!…
Huyết tộc cái tên mà ai ai cũng khiếp sợ vốn tưởng chừng chỉ tồn tại trong tiểu thuyết ai mà ngờ lại có một kẻ tồn tại ngoài đờI mang theo lời nguyền cô độc bên mình. Hắn ta và em đã từng trao cho nhau tình cảm hắn ta đánh đập em hành hạ em và cho rằng đó là cách mà hắn thể hiện tình yêu với em. Về sau khi hắn tìm được người mới em liền bị vứt bỏ một cách không thương tiếc chết trong vườn hoa hồng, may mắn em được ông trời thương xót cho kẻ vốn đã từng bị bỏ rơi này cho em sống lại dưới thân phận huyết tộc nhưng hắn nào biết em đã chết chỉ nghĩ em đã làm cách nào đó biến mình thành huyết tộc. Tồn tại như không khí trong toà lâu đài ấy...Sớm thôi em sẽ rời ra hắn nhưng hắn cũng sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên được em.…
Tác giả : Từ Lý Phỉ Hoạ [ chính chủ ] Tịch Ảnh là tên của cô ! Tịch trong tịch mịch , Ảnh trong ảo ảnh ! Tịch Ảnh : Xong chưa , lão thân muốn về ! Hệ thống : Tiểu điện hạ , cầu chút lòng thương được không . Làm nốt ván này thôi ! Tịch Ảnh : Mẹ khiếp bao nhiêu ván rồi ? Có câu thoại mà ngươi nhai đi nhai lại không mệt sao . Ngươi không mệt nhưng lão già ta mệt . Cút ! Hệ thống : Không được tiểu điện hạ , người như vậy thì ta sẽ bị trừ lương , còn bị các hệ thống hàng xóm cười vào mặt nữa đó ! Thỉnh yêu thương hệ thống a ! Tịch Ảnh : Liên quan tới ta à , bị trừ lương hay thành sắt vụn ! Giờ đưa ta về hay ta tự về ? Hệ thống : Tiểu điện... Tịch Ảnh : Quạt của bà đâu ?…
"Chạm một khắc, nhớ một đời."Ma quỷ vốn dĩ mưu mô.------Fic mất não, fic thiên về phong tục Trung. Không liên quan tới đời thực, cân nhắc trước khi đọc.Au: Dwei.…
[MAU XUYÊN] CỨU VỚT THANH MAI TRÚC MÃ拯救青梅竹马Tác giả: Khi đầu作者:时头Convertor: Bánh Bao"Vì sao? Ta từ nhỏ với ngươi cùng nhau lớn lên! Ngươi vì sao không thích ta!" Đứng ở một bên nữ xứng ai uyển muốn chết hỏi. "Thực xin lỗi, ta vẫn bắt ngươi làm muội muội!" Nam chủ tuyệt tình tiêu sái khai, chỉ lưu lại một bóng dáng. # vì sao ta như vậy xinh đẹp từ nhỏ với ngươi cùng nhau lớn lên thanh mai trúc mã còn so với bất quá một cái nửa đường xuất hiện nữ nhân! # # a # # nếu ta không chiếm được người khác cũng đừng hòng chiếm được # Hiểu ra ① từng cái thế giới đều là độc lập, không nghĩ xem kịch tình có thể bỏ qua. ② chính là thanh mai trúc mã cảm tình, không thích thanh mai trúc mã không cần điểm tiến vào ③ của ta tâm nguyện là thế giới hòa bình, bình luận hòa bình.…
Bộ truyện đầu tay của mình! Mong mọi người ủng hộ…
Một tác phẩm thành xuân vườn trường tình củm, mong được sự đón nhận và ủng hộ của mọi người. 谢谢 (Cảm ơn)…
Xin mn góp ý cho mình.Ném gạch đá thoải mái nếu như bạn thấy nó ko hay …
đây là lần đầu mình viết nếu có gì ko hay mong các bạn ko ném đá…
đây là câu chuyện do mình tưởng tượng ra của cặp này chứ ko có thật nên nó hơi thiếu logic mong mọi người thông cảm và cấm các bạn fan shinran đọc rồi ném đá mình nha. đây là câu chuyện kể về cuộc sống của họ sau khi tổ chức bị phá bỏ nhưng khác biệt là shiho và shinichi là bạn và là người yêu của nhau trước nhưng shin bị mất trí nhớ về cô...…
💞truyện được viết bởi team Foodwithsebtinn💞Au: #Quẩy, #Hủ_tiếu_khô, #Bánh_bao_chay và #kem_matcha💞Truyện về cậu bệnh nhân phải lòng anh bác sĩ 💞 Ai ghét seventeen thì bái bai hông tiễn nhé, cảm ơn…
Có một điều mà tôi chẳng thể hiểu nổi, nó đối với tôi cứ như một phương trình rắc rối vậy và tôi đang tìm cách để giải nó, tôi cũng không phải con người có quyết tâm gì, nếu khó khăn quá thì tôi sẽ bỏ ngay. Nhưng lạ là bước chân của tôi không thể nào ngừng bước đi để tìm ra cảm xúc của em.…
Đây là truyện viết về lớp học ..mong m.n ủng hộ…
Truyện này mình viết thuộc thể loại ngọt, sủng, có một chút hài hước...Còn nội dung như thế nào thì các bạn đọc mới biết nhá ><=> Lưu ý : vui lòng không đánh cắp, coppy truyện của mình nha Thân!…
Hồi năm nhất mới vào ký túc xá của trường, phòng tôi có một đàn chị năm tư viết chữ vô cùng đẹp. Hôm đó đàn chị nổ hứng bảo mỗi người trong phòng đọc một câu mà mình tâm đắc nhất để chị ấy viết tặng. Tôi còn nhớ rõ khoảng thời gian đó mình mới đọc xong bộ truyện Thiên Quan Tứ Phúc, vô cùng say mê câu nói "Thân tại vô gián, tâm tại đào nguyên" của nhân vật chính Tạ Liên. Lúc ấy, tôi cũng là đứa trẻ mới rời xa quê nhà, đặt chân tới vùng đất Sài Gòn xa lạ, tâm hồn ngây thơ, tính tình ngoan ngoãn, nhìn đâu cũng thấy màu hồng, lúc nào cũng tràn ngập hy vọng rằng dù sau này mình có phải trải qua "vô gián" thế nào thì cái tâm của mình cũng vẫn nằm ở "đào nguyên" (suy nghĩ có phần ngây thơ giống như Tạ Liên khi thốt ra câu nói này). Cũng là tôi - một năm sau đó: "Mẹ nó!", "bà nó!", "đ*t m* nhà nó!". Hễ cứ mở miệng ra chửi một cái là biết thế nào cuối tháng cũng phải đi xưng tội. Sau này cũng không dám nhắc lại câu "Thân tại vô gián, tâm tại đào nguyên" với ai nữa. Nói trước bước không qua...…
Dựa theo một bộ phim của hàn!!!! …
Đăng để bản thân đọc. K có ý nghĩa riêng…