Đôi khi tôi tự hỏi rằng vì sao mặt trời lại ấm áp hơn đến thế? ---P/s: Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên văn chương đang còn lủng củng, xây dựng tình tiết chưa được tốt, còn nhiều thiếu sót, nhân vật chưa hoàn thiện. Mong nhận góp ý của các bạn ạ!Thank you so much! - 11 / 03 / 2025 -Bìa: Bánh Mochi Vị Xoài 🥭…
Tia Nắng Cuối.Một chút tia nắng cuối cùng, nó gần cạn rồi.Cạn luôn rồi.ooc, toàn bộ đều do trí tưởng tượng hạn hẹp của tôi nghĩ ra vui lòng không đem đi.Tôi thiên vị Rinbachi lắm! Nếu muốn tôi viết cp nào thì cậu nên bình luận nhá! Lúc ấy tôi có thể sẽ viết, không ai nói là tôi viết Rinbachi là nhiều!Thì... Có lẽ đừng nên kêu tôi viết ngọt, nói thế thì tay tôi không thể tự chủ viết ngược (?) 31.12.2022…
Tên truyện: Mai này!!---Mai này, nếu An mà khóc, nhớ nói là tại gió bụi, đừng nói tại tao.Mai này, dù có chuyện gì, hy vọng mày vẫn giữ thói quen nhìn tao đầu tiên trong đám đông.Mai này, tao sợ nhìn thấy An hạnh phúc với người khác, mà không phải tao.Mai này, mày có thương ai thì thương cho tử tế. Đừng có làm người ta nhớ rồi biến mất như tin nhắn chưa kịp trả lời.*Mai này, nếu tôi là chú rể, mong An chỉ cười thôi, đừng phát biểu gì hết, tôi sợ mình cảm động quá không nói nổi lời nào.Mai này, nếu người bên cạnh tôi là cậu thì tôi "đồng ý" luôn, khỏi cần chờ chủ hôn hỏi ba lần.Mai này, có thể không còn bên nhau mỗi ngày, nhưng mong tụi mình vẫn nhớ từng ngày đã bên nhau.*Mùa hè năm ấy, tôi đã phải lòng cậu thanh niên mang theo mùi nắng, mùi gió, và cái giọng quê "thiệt tình" mà cũng thiệt là "đáng ghét". Ghét tới nỗi chỉ muốn gặp hoài.Mùa hè năm ấy, tôi định chỉ sống một mùa hè bình thường, cớ sao lại phải nhớ suốt cả thời thanh xuân?---Thể loại: Học đường, teenfic…
-Author: Mun-Category: HE,một chút SA, 1×1, hiện đại-Pairing:KaiyuanĐây là truyện đầu tiên của Mun, m.n đọc và cho NX nha. Mà truyện này Mun lấy 1 số chi tiết của một số truyện Mun từng đọc nên bn nào thấy quen thì bỏ qua cho Mun nha. Xie xie…
从头来过 (叶百)TÁC GIẢ: KID元元CP:叶鼎之X百里东君Edit: HannnurluveNguồn: ihuaben-----------Bách Lý Đông Quân trùng sinh rồi!!! Nhưng lại xuất hiện một nhân vật mới...Rốt cuộc y có thể thay đổi quá khứ cứu Vân ca của y không?Đọc rồi sẽ biết nhé~~~...Mê cp Diệp Bách mà ít fic quá nên tui edit rồi share cho mn đọc cùng nè!Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, mong mn không mang đi lung tung!Thời gian ra chap tùy thuộc vào tác giả.x3Chỉ đăng trên wattpadChúc các bạn đọc truyện dui dẻ~PS: Tác giả đã lâu chưa đăng chap mới nên CÂN NHẮC trước khi nhảy hố nha~…
Rời xa nó... là tự anh chọn. Bị như vậy cũng đáng thôi! ___________ Đây là Part 2 của truyện "Tạm biệt anh... người đã từng quen" nha. Bn nào chưa đọc vào link dưới nhak! https://www.wattpad.com/401328720-t%E1%BA%A1m-bi%E1%BB%87t-anh-ng%C6%B0%E1%BB%9Di-%C4%91%C3%A3-t%E1%BB%ABng-quen…
Cáo, xinh đẹp, trẻ trung, năng động. Cáo, nghịch ngợm, gian xảo, đầy mưu mô. Cáo như những đứa trẻ đang lớn, quyến rũ và kiêu ngạo. Cáo thích bày trò, và trò của Cáo là những ngày dối lừa. Một câu chuyện về tôi, về Bóp, về Động Bàn Tơ, và về những trò Cáo. ---yuung---…
ND như sau nhé: Tùng và Hansara là thực tập sinh chung công ty năm 2014. Nhưng mà Hansara thành người nổi tiếng trước sau đó Tùng vào Uni5 để casting vô công ty của Hansara ....…
Author: BG Category: Ngược, HE Pairing: Bmark (Main), Jackmark, BJoey, Yugbam. Discamery: Ngoài đời họ không thuộc về tôi nhưng trong đây họ thuộc về tôi. Giữ một người hệt như người anh đã từng yêu bên mình chỉ vì muốn xem em là thế thân thôi sao? Anh không nghĩ thế, anh nghĩ rằng anh đã đuổi kịp em rồi, Mark. Nhưng anh thật ngu ngốc, không chỉ một lần làm em khóc, không chỉ một lần khiến em tổn thương. Khi em ra đi anh lại hèn nhát không dám giữ em lại, anh nhận ra anh đã sai... Đời này em sinh ra đã mang ngoại hình giống với người anh yêu, kiếp này em đã mang phận chỉ là một người thế thân để anh thôi nhớ nhung người đó. Đến khi người đó đã quay trở về thì có phải em nên rời đi, trả lại vị trí bên anh cho chủ nhân thật sự của nó không? Em phải lấy rất nhiều dũng khí để mà xa rời anh... Nếu lúc trước em không rời đi, nếu lúc trước em ích kỷ một chút, nếu lúc trước em đừng chịu đựng một mình thì có phải em vẫn giữ vị trí quan trọng trong tim anh không? Đến lúc mọi chuyện đã ổn, em quay lại và nhận ra anh đã khác trước, anh liệu vẫn dành cho em một khoảng lớn trong tim anh như trước chứ? Giá như người đến trước là anh. Giá như người ở bên cạnh em là anh. Giá như người em yêu là anh thì có lẽ em sẽ không phải chịu tổn thương như thế và tất cả chúng ta sẽ không phải đi đến một mối quan hệ xa cách như bây giờ. Nếu em mệt mỏi, chỉ cần đứng lại nghỉ ngơi và quay đầu về phía sau, em sẽ thấy anh luôn ở đó ủng hộ em...…
Tên gốc: 圆个少年梦 Tác giả: Đỉnh Chi Mê (鼎之迷)Nhìn Diệp Đỉnh Chi hẳn phải chết kết cục, đôi mắt đều mau khóc mù......12 năm sau, Diệp Đỉnh Chi cường thế trở về......Cấp Tiểu Bách Lý một cái có thể tùy ý mà sống giang hồ, một rượu nhất kiếm nổi tiếng thiên hạ......Cấp Tiểu An Thế một cái tùy ý nhưng đi tự do tự tại tương lai nhân sinh......Chỉ nghĩ cấp Diệp Đỉnh Chi, Diệp An Thế một cái hạnh phúc gia......------------CHÚ Ý: 1. Có sự xuất hiện của Vong Tiện, thân phận của 2 người không hề nhỏ tí nào.2. OOC. OOC. OOC. Siêu cấp OOC.Lam nhị ca sẽ nói siêu nhiều. Lam nhị mà ngỡ đâu Lam đại ko á.3. Diệp Đỉnh Chi sẽ bái 1 vị sư phụ siêu cấp lợi hại, là tiểu sư đệ của Vong Tiện ⟪Chú: Tiện là đại sư huynh, Lam nhị là nhị sư huynh :)) ⟫4. Câu từ không được mượt cho lắm. Nhiều câu lủng củng, sắp xếp rối tung rối mù. T sẽ thay đổi 1 chút cho câu từ nó bình thường dễ đọc hơn nhưng ko chắc giữ gìn đc ý ban đầu.Truyện mang tính chất liệt kê các sự kiện nhiều hơn, nhưng mà ý tưởng mới hơn mấy bộ trc cho nên t bê về.5. Đặc biệt là TRUYỆN ĐANG TRONG QUÁ TRÌNH VIẾT, NGÀY FULL KHÔNG BIẾT.…
"Anh đến cùng ngày nắng vàng, khi đi anh lỡ đem những tia nắng ấy đi mất." [Trích đoạn]Trong ánh nắng vàng xế chiều, tôi thấy một bóng người cao lớn che khuất những vạt nắng chỗ tôi. Người vừa đến, một giọng nói lạnh lùng chợt cất lên, lọt vào tai tôi:"Có làm sao không? Đã nhỏ con như vậy rồi lại còn muốn làm khó bản thân nữa?" Giọng Hưng lạnh lùng, một chút tức giận chẳng biết do đâu mà có. Hưng bước lên trước mặt tôi, ngồi khụy một chân xuống, quay lưng về phía tôi, muốn để tôi lên lưng cậu cõng."Thôi không cần đâu, tao tự đi được." Tôi nhẹ giọng, bả vai có hơi run run, giọng khàn đặc như muốn khóc òa ngay tại chỗ."Chậc, tao không đôi co với trẻ con, lên đây đi." Hưng tặc lưỡi một cái, ngoảnh đầu lại nhìn tôi, có đôi chút mất kiên nhẫn.Tôi không thể làm gì khác ngoài việc leo lên lưng để Hưng cõng về phía phòng y tế.Bóng tôi và Hưng hắt xuống từng mảng gạch nơi sân trường, từng bước chân Hưng dẫm lên lá đều nghe bên tai tiếng xào sạc, xào sạc. Từ góc nhìn của tôi, Hưng trông thật cuốn hút bởi góc nghiên từ bên trên xuống của cậu. Đầu cậu hơi lấm tấm mồ hôi nhưng lại có một mùi hương bạc hà quen thuộc vẫn được cậu duy trì từ những năm cấp 2 đến tận bây giờ. Vẫn vương vấn chút đường nét đẹp trai "không tầm thường" của cậu, người này, sao có thể hoàn hảo vậy chứ? Hoàn hảo đến mức như muốn thiêu đốt trái tim người đối diện. Trong phút chốc, sân trường bỗng trở nên yên tĩnh đến lạ thường, như thể cả thế giới chỉ có mình tôi và Hưng vậy.----Ngày viết: 8/4/2024Book cover…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
Em mang nắng, còn anh mang hoa. Ta đổi với nhau một chút, em mang giúp anh đoá hoa này nhé?Dường như tôi và em, chúng ta đã từng gặp nhau. Ở cạnh em, tôi có cảm giác như mình được trở về nhà.Lạ thật. Chỉ là cảm giác từng gặp nhau, sao tôi lại thấy nhớ em thế này?…
Ảo tưởng sức mạnh đâm ra suy diễn lung tung.Biểu hiện của một đứa shipper bị đói mmt.Fic dc tạo để gáy mmt Jaedo cũng như để ảo tưởng về những mmt ấy. Có mmt thì có chap mới, không có thì chịu.…
Disclaimer: Các nhân vật không thuộc về tôi, họ là của Furudate Haruichi-sensei. Author: Killshoku. Pairing: AllKageyama. Rating: K - MWARNING:- Đây là AllKage, tức là Bot! Kageyama. Xin hãy đọc kĩ. - Đây giống như là tổng hợp từng cp mà mình chèo trong AllKage - được chuyển từ [GÓC LINH TINH] - mình từng viết ở các tập truyện đó - nên mỗi phần truyện mình sẽ gán tag cp. - Sẽ có một vài fic mình viết sẽ không đề cập đến một cp nào cả, nhưng nó luôn xoay quanh Kageyama nên mình sẽ đặt tag [Center - Kageyama].- Cách viết của mình không được mượt mà, đôi lúc còn hơi lủng củng và thường tạo cảm giác khó hiểu hoặc nhàm chán. Mình đặc biệt có niềm đam mê SE nên mọi người hãy cân nhắc nhé. - Phần lớn fic mình viết sẽ OOC, mình sẽ khắc phục vì mình thật sự rất muốn viết những câu chuyện thật sát với nhân vật. Truyện được tạo ra để thỏa mãn mong muốn được nhìn thấy Kageyama bị đè. Và đam mê nữa. Nếu không thích xin hãy thoát ra và đừng nói lời cay đắng nhé! DON'T LIKE, DON'T READ.…
Summary: Một màn kinh hoàng về những quyết định tệ hại và sự ngu ngốc trắng trợn từ cả hai phía, Kim Dokja và Yoo Joonghyuk lừa gạt nhau trong một con game MMORPG.---Tên gốc: [Rewrite] On the internet, nobody knows you're a dog(*)Fandom: ORV - Ominiscient Reader's Viewpoint*((*)on the Internet, nobody knows you're a dog là câu nói đề cập đến việc che giấu danh tính trên mạng của mình rất dễ dàng. Đây là câu nói rất nổi tiếng và có một trang Wikipedia riêng)*Nguồn/Credit: threecrossings trên AO3 https://archiveofourown.org/works/26229976/chapters/63840730Trans+Edit: CeresTình trạng raw: đã hoàn thànhTình trạng dịch: 8/21 Credit ảnh: @SHJPT - X (Twitter)---Nhân vật, bối cảnh thuộc về Sing-Shong.Câu chuyện thuộc về threecrossings trên AO3, bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi đâu hếtNhư mọi bản dịch ORV khác của mình, bản dịch fic này có sự tham khảo từ nhóm dịch 'Con mực xấu xí' trên web Cổng Light Novel - là bản dịch hay nhất của ORV mình từng đọc.…
𝐓𝐚́𝐜 𝐠𝐢𝐚̉| Giang 卿 @piaohuxiannv𝐈𝐧𝐭𝐫𝐨| Câu chuyện về mấy ông bố lần đầu trồng khoai.𝐓𝐚𝐠𝐬| vui vẻ nhẹ nhàng, bánh bao. 𝐏𝐚𝐢𝐫𝐢𝐧𝐠𝐬| Kỳ Hâm, Văn Hiên, Tường Lâm, Tứ Nguyên. 𝐖𝐚𝐫𝐧𝐢𝐧𝐠➔ Không gán lên người thật ➔ Tất cả là dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, không có ý bôi nhọ/công kích bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào.…