CẬU LÀ CỦA TÔI ( Saru )
Viết về cặp đôi Saru…
Viết về cặp đôi Saru…
1 ngôi trường - nơi mà những thành phần có 102 đại diện cho từng quốc gia trên thế giới....1 ngôi trường với hệ thống hiện đại. Nơi đây mỗi học sinh đều trang bị cho bản thân 1 vũ khí đặc trưng của nước mình...…
Oneshot | TransficNguồn: AO3Tác giả: unicornblancoTình trạng: Đã hoàn thànhLink: https://archiveofourown.org/works/45105274Tóm tắt: Trong mắt Khaotung, chỉ có mỗi First thôi.…
Mỗi chương là một fic mà ta nổi hứng viết ra... tuy không biết bao giờ mới thực hiện được ƪ(˘⌣˘)ʃ…
Đọc đi rồi bít…
Đây là cảm xúc , cảm nhận , tâm tình của mình gửi đến cho Tùng Maru…
chuyện kể về tình yêu thầm kín của một con sói đối với một con thỏ nhà bên cạnhchia ly rồi gặp lại...hạnh phúc rồi khổ đau...để yêu để đau để rồi hận nhau....để rồi biết mình thuộc về nhau mãi mãisợi dây định mệnh buộc thỏ con bên cạnh sóiđể họ đời đời kiếp kiếp sống bên nhau...…
nguồn truyentiki.comtự đăng để đọc cho tiện,…
_Mọi chuyện xoay quanh 2 nhân vật chính đó là: Nam chính: Tùng Maru (Hồ Lê Thanh Tùng) Nữ chính: Han Sara Tác giả: @Holley-Yumi _Đây là fic đầu tiên của mk nên có sai sót j mong mọi người bỏ qua nhé, cảm ơn_…
Tôi không giỏi việc viết pỏn nên tôi viết nhẹ nhàng như này thôi =))…
Mô tả thế nào thì vào truyện mới biết được nho :)))1 tuần sẽ ra từ 1-2 chương nhé !…
Em là người khiến tôi say từng giây từng phút. Là người khiến tôi không đủ tỉnh táo để phân định đúng sai. Khiến tôi cứ mơ hồ như một kẻ không nơi quay về.…
Chủ yếu viết theo tâm trạng, lúc có lúc không.…
Truyện tiểu thuyết mang tính chất buồn…
@Svetlana@Anatoly…
tôi gọi em, soviet union,gọi tên em trong gió.tôi gọi em, soviet union,gọi bằng cả tiếng thương.tôi gọi em, gọi soviet union..…
Tôi viết tiểu thuyết này hoàn toàn là hư cấu. Đó chỉ là những giấc mơ và hy vọng về một thế giới mới của riêng tôi. Ở đó tôi có thể tự do làm những gì mà tôi mong muốn, trải nghiệm."Nhân gian một cõi đầy ai oán Đời người một kiếp lắm đau thương..."Trong trời đất này, hạnh phúc không thể vĩnh hằng hay sao ?Hoặc giả, vốn chẳng có cái nào gọi là hạnh phúc cả, hết thảy đều do tưởng tượng của con người. Cũng như trong tình yêu, không hề có cái gọi là đúng sai. Nó chỉ là một canh bạc, ai yêu trước thì là kẻ thua cuộc."Yêu hay chưa từng yêu, hắn cững không biết, chỉ có trời mới biết...Mỗi khi lắng nghe tiếng dương cầm lặng lẽ vang lên trong đêm tối, là lúc hắn nhìn thấy chính mình. Cô độc, bi ai, thống khổ, chịu đựng. Lạnh, một trái tim lạnh buốt đã khép kín....Hai con người, hai thế giới, hai trái tim lạnh giá, nhưng chung một linh hồn khuôn phép và định kiến..." Yêu hay không yêu ?Đến cùng, dẫu biết câu trả lời hay không cũng hóa bụi tháng năm, quay về vạch xuất phát mà bắt đầu lại. Bỉ ngạn nở hoa không thấy lá Vong Xuyên tiễn bước khách nhân qua Quảng Nam mưa bụi phủ Nại Hà Cố nhân quay đầu sầu ly biệt.…
Chân đã bước vào cõi tìnhĐố đôi mình tìm được lối ra.…