câu 28
…
Nắng dịu dàngGió thổi qua những tháng năm, mang theo bao điều vụn vỡ... nhưng có những ký ức, dù thời gian có trôi, dù thế giới có đổi thay, vẫn vẹn nguyên trong một góc lặng của tâm hồn.Mười năm trước, cô bé mồ côi lặng lẽ bước vào thế giới của một thiếu niên mang ánh mắt u buồn. Một cuộc gặp gỡ tình cờ dưới tán cây cổ thụ, một lời hứa vụng về, một sợi dây chuyền khắc chữ... Những thứ tưởng chừng sẽ theo gió mà bay đi, nhưng hóa ra, nó chỉ được cất giấu đâu đó trong quãng đời của họ.Mười năm sau, họ lại gặp nhau-là người xa lạ, hay là những mảnh ký ức đang đan cài vào nhau lần nữa? Một nụ cười quen thuộc, một câu nói vô tình, và một món đồ chưa từng rời xa...Có những ký ức bị lãng quên, nhưng không bao giờ mất đi. Có những người từng lướt qua, nhưng lại mãi mãi thuộc về nhau.Liệu gió có đủ dịu dàng để trả lại những gì đã mang đi?…
"Anh, chúng ta là gì của nhau?" "Chúng ta là anh và em, pha thêm chút nồng mặn tình yêu tới hết duyên hết kiếp cũng không muốn quên." "Taehyung, từ bao giờ anh có thể nói được mấy câu sến sẩm như vậy? " "Chuyện chúng ta trở thành anh và em còn có thể, thì mấy chuyện này đối với anh lại quá dễ dàng đi. Chỉ cần em hạnh phúc. Một đời hạnh phúc."…