"Ngươi có biết hắn không?" Tấn Vương hỏi.Tiếng ù trong tai Chu Tử Thư càng lúc càng lớn. Y đáp: "Bẩm, thần không biết."Nghe giọng nói của Chu Tử Thư, tù nhân nọ sững người. Hắn ngẩng phắt lên, hai mắt mở to khi nhìn thấy y.(Hay: Tấn Vương thử một cách thức khác để mang Chu Tử Thư về.)…
Ơn nghĩa truyền thụ vượt trên phận vương-thầnCảm hóa tình thân gói trong chiếc quà vặt...."Thưa thầy, trong các anh em con, có phải con là đứa trẻ kém cỏi nhất không?""Tại sao điện hạ lại nói thế?""Thầy là thầy của con, hẳn thầy đã biết..."Là vương gia một nước, cậu không cho phép bản thân được biếng nhác.Là phận con tiên đế, cậu không thể dùng lý do để biện hộ cho sự vô dụng của mình. Biết làm sao đây, khi xung quanh cậu là những bậc anh tài xuất chúng?Cảnh báo: Truyện ngắn này có thể khiến bạn đọc lên cơn sốc đường vì quá ngọt. Có chuyện gì tác giả sẽ không chịu trách nhiệm.…
Khương Tửu Khanh là công chúa vong quốc xuất thân thứ xuất, sự thông minh tuyệt đỉnh ẩn giấu dưới vẻ ngoài bình thường không ai hay biết - nàng cũng không muốn người khác biết.Bàng quan đứng ngoài cuộc là thái độ sống của nàng, vô dục vô cầu là trạng thái nhân sinh thường ngày của nàng.Nhưng nàng có một ánh trăng sáng, nhiều năm không gặp đã hoàn toàn hắc hóa lại còn gây chuyện khắp nơi - Cơ Ngọc công tử, thuyết khách số một Cửu Châu, phong hoa tuyệt đại.Khương Tửu Khanh luôn nghĩ rằng, ánh trăng sáng sở dĩ là ánh trăng sáng, chính là bởi vì hắn vừa quên nàng, lại vĩnh viễn sẽ không thuộc về nàng.Hắn là chủ nhân của nàng, nàng giúp hắn du thuyết thiên hạ. Bọn họ chỉ là đồng minh, người có liên quan về lợi ích, quan hệ lợi dụng lẫn nhau.Rất lâu rất lâu về sau Cơ Ngọc nói -"Ta như kẻ điên mù quáng lao mình vào chốn ngọc nát đã định, đường đi ngập chìm trong biển lửa, bóng hình ta cũng hóa thành quỷ mị. Nhưng giữa biển lửa ấy, ta bỗng nhìn thấy nàng.Nàng không hề cản bước ta, chỉ đứng nhìn ta lướt qua cùng nhịp tim đập rộn ràng.Vậy mà ta lại từ bỏ tất cả, vứt bỏ con đường đã chọn, làm lại cuộc đời, quay đầu bước qua biển lửa đuổi theo nàng và nói: 'Để ta cùng nàng bước tiếp.'Giữa muôn vàn người trên thế gian này, giữa hàng trăm mỹ nhân.Chỉ có mình nàng làm tim ta loạn nhịp."Nàng đã chuẩn bị sẵn sàng để yêu người thông minh nhất, bạc tình nhất thế gian này chưa?…
Thể loại : ngôn tình, hiện đại, 1v1, tùy thân không gian, chủng điền, hoàn.Sơ lược :Phát hiện ông ngoại lưu cho bản thân trong vòng cổ có không gian.Bắt đầu khởi làm ruộng cuộc sống.…
Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.(*)con riêng Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây. Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn. Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a! * Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên. Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.…
Tên tác phẩm: Thái giámTác giả: Lê Hoa Yên VũThể loại: Đam mỹ tiểu thuyết, cổ trang cung đình văn, Hoàng đế cường công, thông minh, nhược thụ, công sủng thụBản gốc: Hoàn (47 chương)Dịch: TịtVăn ánNgự hoa viên đêm hôm ấy, dung mạo mơ hồ dưới ánh trăng, thân thể mê người yếu ớt giãy dụa, tiếng khóc xin trầm thấp cố gắng kiềm nén trong miệng, khiến Hạ Vô Ưu cảm thấy thật vui vẻ. Vốn dịnh phong người ấy làm quý nhân, giữ lại bên người tận tình hưởng dụng, ai ngờ, đột nhiên lại trốn không thấy bóng. Đã không biết cảm kích đến rơi lệ thì thôi đi, vậy mà đến tên cũng là giả, là vì không muốn để hẳn tìm thấy sao?Hừ, y nghĩ mình là ai chứ hả, chẳng qua chỉ là một tên thái giám thấp hèn mà thôi.Nhưng mình có phải bị trúng tà rồi không, vậy mà lại nhớ mãi không quên y, cứ luôn nhớ về hương vị của đêm xuân mê người ấy. Không được, tên thái giám to gan này, hắn nhất định phải tìm ra y.Y chỉ là một một thái giám trong cung thích "trồng hoa chăm cỏ", sao mà ngờ được hoàng thượng lại bị hương vị "hoa cỏ" trên người y hấp dẫn, lập tức vội vã trải qua "đêm xuân nồng" tại ngự hoa viên, làm một lần thì thôi đi, vậy mà còn muốn lần hai, lần ba. Mặc dù y đã cố hết sức trốn chạy, nhưng cái tên giả mình dùng cuối cùng cũng sẽ bị hắn phát hiện, chẳng lẽ là ông trời thấy y sống những ngày quá yên bình, cho nên mới để cho y sống chung với nam nhân vô tình này cả đời sao?…
Một lần sủng quan hậu cung tiêu Thục phi thảm bại với Võ Tắc Thiên thủ hạ, bị tra tấn đến chết.Sau khi chết thành quỷ hồn ở nhân gian du đãng ngàn năm, duyệt tẫn nhân sinh trăm thái.Xuyên qua nữ ý đồ đá phiên tâm cơ nữ, tàn nhẫn ngược ác độc nữ xứng, đi lên đỉnh cao nhân sinh, lại ở đoạt xá là lúc bị nữ quỷ Tiêu thị tiêu diệt.Mang theo Thanh triều dân bản xứ người thân thể, cùng với xuyên qua nữ ký ức, tiêu Thục phi đi lên một người khác sinh.…
THÁI TỬ LƯU LẠCTác giả: Tô Gia Công TửThể loại: đam mỹ, cổ đại, chủ thụ, có ngọt có ngược, tương ái tương sát, niên thượng, 1v1, HETiểu quan đầu bảng x thái tử thất thếNguồn: Trường BộiSố chương: 35 chương + 1 ngoại truyệnEdit: Cỏ caBìa: Thơm thiếu cà rốtGIỚI THIỆUMột trận phản loạn khiến Lý Tĩnh Huấn mất đi vị trí thái tử, y may mắn được thái giám thân cận cứu ra ngoài, sau vì để mai táng cho vị thái giám kia, Lý Tĩnh Huấn không một xu dính túi dứt khoát quyết định bán mình.Lúc tiến vào y mới phát hiện, nơi đây thế mà lại là kỹ viện nổi danh nhất kinh thành.Nghe nói, quan nhân đầu bảng Phong Nguyệt của Nam Phong quán sắc nghệ song tuyệt, bao nhiêu công tử phú quý chạy theo như vịt, nhưng gần đây hắn lại để mắt tới một tên nhóc sai vặt, lạnh lùng lườm y, chua ngoa đanh đá, hận không thể ăn tươi nuốt sống y.…
Tấn Giang ngân bài VIP 2016-03-01 kết thúcCất chứa sổ 4325 tích phân 53,600,332Văn ánChung Khánh Nhiên quen thuộc quanh thân tình hình sau, có chút không nói gì.Cha chỉ biết là tử mệnh làm việc, không biết biến báo, nương mạnh mẽ có thừa, thông minh không đủ.Gia nãi coi như có khả năng, nề hà bất công, đừng hiểu lầm, bất công chính là hắn.Một đám người liền hắn tối thụ sủng, liền này, cũng chỉ cứ vài ngày tài năng ăn trứng gà, này ngày được là có nhiều gian khó nan?Xem ra, muốn đạt thành hắn ăn uống không lo, sinh hoạt vô ưu mục tiêu, thật đúng là đườngxa nặng gánh.ps: Chủ công văn,1vs1,heSuy xét đến bối cảnh là cổ đại, cấp nhân vật chính mở bàn tay vàng.Giá không triều đại, rất nhiều đều không phù hợp sự thật lịch sử, xem xem liền qua, thỉnh không cần quá nhiều khảo chứng.Nội dung nhãn: Chủng điền văn bố y sinh hoạt mỹ thựcTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Chung Khánh Nhiên, Giản Minh Vũ ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: Chủ công, chủng điền vănTấn Giang ngân bài biên tập:Chung Khánh Nhiên quen thuộc quanh thân tình hình sau, có chút không nói gì. Cha chỉ biết là tử mệnh làm việc, không biết biến báo, nương mạnh mẽ có thừa, thông minh không đủ. Gia nãi coi như có khả năng, nề hà bất công, đừng hiểu lầm, bất công chính là hắn. Một đám người liền hắn tối thụ sủng, liền này, cũng chỉ cứ vài ngày tài năng ăn trứng gà, này ngày được là có nhiều gian khó nan? Xem ra, muốn đạt thành hắn ăn uống không lo, sinh hoạt vô ưu mục tiêu, thật đúng là đường xa nặng gánh. Tác giả đem cố sự thiết lập tại chú ý t…
Tác giả: Cửu Trọng ĐiệnThể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Lịch Sử, Cung ĐấuNguồn: TruyenfullTruyện Dưỡng Thú Thành Phi của tác giả Cửu Trọng Điện là một tác phẩm Huyền Huyễn kết hợp với yếu tố lãng mạn, ngôn tình.Trong truyện ta có thể cảm nhận được An Hoàng Hàn là bậc đế vương tàn nhẫn, lạnh lùng nhưng lại có long thương yêu động vật. Hắn nuôi không biết bao nhiêu loài thú, từ trên trời xuống dưới nước. Nhưng thứ mà hắn quý giá nhất là con chồn nhỏ Vân chồn - chuyên phá phách các loài vật trong cung điện hoàng gia.Đặc biệt nó có khả năng tu luyện thành người, bậc đế vương biết được sẽ làm gì? Liệu có còn yêu quý Vân chồn khi đó lại là nữ nhi liễu yếu đào tơ?…