bùi lan hương bỏ đánh lộn, bán xe độ vì ái phương hả?!?!?!hoang đường!hoang đường!hoang đường!warning: không biết có hài không, chứ nó xàm. có sử dụng từ ngữ vi pham tieu chuan cong dong... đọc hoan hỉ ạ ♡♡…
Tên gốc: Trầm NịchTác giả: Thanh Thang Xuyến Hương TháiThể loại: Bách hợp, hiện đại, hỗ công, HE, tình cờ gặp gỡ, điểm yếu trong tình yêuEditor: ThanhThat910[CP] Thông minh, thẳng thắn VS giả vờ lạnh lùng, nhàm chán nhưng bên trong quyến rũ, chị gái ôn nhuVăn ánDiệp Anh gặp Thuỳ Trang lần thứ hai tại quán bar, cô nghe thấy người đẹp lạnh lùng này đang từ chối người khác: "Đừng chạm vào tôi, tôi chỉ cảm thấy buồn nôn."Nhưng ngay sau đó, nơi góc khuất, cô vòng tay qua eo nàng, hai người hôn nhau say đắm đến mức không thở được...Diệp Anh: ???Thuỳ Trang luôn lý trí, ban đầu nàng nghĩ rằng mối quan hệ giữa hai người sẽ kết thúc chỉ sau một đêm, nhưng..."Chị vẫn muốn cùng tôi chứ? Chị có thể làm điều đó bất cứ lúc nào."*Truyện đã được edit để phù hợp với Cún Gấu…
"Không lẽ gặp lại chồng cũ khiến em không thoải mái à?""Ừ, chính xác. Vậy nên đừng có tỏ ra gần gũi với em, em vẽ lên mặt anh bây giờ!"."Bé lạnh nhạt thế khiến anh hụt hẫng đấy.""Chia tay rồi, bỏ kiểu xưng hô đó đi."_____________Chiếc plot được nảy số trong 1 đêm tôi mất ngủ =)))))*Bối cảnh trong fic là VN đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới.HE HE HE chắc chắn là HE! Fic vô tri healing giải trí nhẹ nhàng thui..?OOC. Nhân vật được xây dựng trong fic dựa trên F4 ôm pháo, nhưng không đại diện cho tính cách thật ngoài đời của họ và cũng không giống họ 100%. Vui lòng không dựa trên những gì tôi tưởng tượng và viết ra ở đây mà áp đặt những suy nghĩ sai lệch về các anh. Fic có nhiều chi tiết ảo ma và chỉ mang tính chất giải trí, không có gì nghiêm túc ở đây cả. Vui lòng đừng để chiếc fic này rơi vào tay chính quyền, tôi khóc đó... TTCameo: Chín Muồi và dàn dâu rể Chín Muồi =)))))Bắt đầu viết: 18/4/2025Ngày đăng: 22/4/2025…
Diệp Anh khi còn sống tính tình nhút nhát. Đến khi chết đi cũng không tránh khỏi sợ hãi,sợ ma, sợ bóng tối, sợ đói, sợ bùa, sợ mọi thứ trên đời.----Au gốc :Trangnguyen140499…
Em chưa bao giờ hối hận vì thích anh, vì anh xứng đáng. Anh chỉ là anh thôi, nhưng anh là tất cả em ngưỡng mộ ở một người, anh là ốc đảo em mơ về trên chuyến hải trình cuộc đời. Bão giông đủ rồi, cho em một chốn về được không? Sài Gòn này rộng lớn lắm mà, sao em chẳng thể chạy thoát khỏi kí ức về anh cơ chứ. Thành phố này đang gào thét tên anh mỗi khi em bước xuống phố, tới mức em chẳng dám đi theo cung đường quen thuộc tới nhà anh nữa. Có lẽ, một đời này em chẳng sải bước trên cung đường đó được nữa.Đành cứ thế, cứ mãi như kẻ qua đườngLặng lẽ sống tiếp với bao tổn thương…