Kiều lạc thư - Hồn Minh Lệ
…
Ôn Ninh - cô gái nhút nhát, chăm chỉ nhưng luôn bị lu mờ giữa những người xung quanh - bỗng chốc trở thành tâm điểm khi chuyện tình bí mật với Giang Thần, học bá cao ngạo , tài giỏi, lộ ra trước toàn trường. Từ những ánh mắt tò mò, những lời đồn thổi, đến sóng gió từ gia đình, Ôn Ninh lần đầu tiên phải đối mặt với áp lực lớn nhất đời mình.Nhưng bên cô luôn có Giang Thần - người bạn trai không chỉ tuyệt đối trung thành, lạnh lùng trong vẻ bề ngoài nhưng ngọt ngào, chu đáo đến từng chi tiết trong đời sống thường nhật. Từ những lời thì thầm lúc ôn bài, những nụ hôn dịu dàng đến cả sự quan tâm ấm áp tròng bệnh viện, anh khiến cô nhận ra rằng tình yêu thực sự không chỉ là cảm giác, mà còn là niềm tin và sự đồng hành không rời.Câu chuyện không chỉ là hành trình yêu đương ngọt ngào của cặp đôi, mà còn là cuộc chiến trưởng thành của Ôn Ninh - từ cô gái nhút nhát trở thành người phụ nữ độc lập, kiên cường, đủ sức đứng vững trước mọi khó khăn, với tình yêu làm động lực để vượt qua chính bản thân mình.…
《一通电话引发的淫 荡本性》作者:公子悲催Tiên võng 2014.11.18 kết thúcThuộc tính phân loại: Hiện đại / đô thị sinh hoạt / phúc hắc / ngọt ngàoMấu chốt tự: Nhân vật chính phối hợp diễn mặt khácMột cuộc điện thoại dẫn phát dâm đãng bản tínhLinh linh linh ~~~~Ta tắm rửa xong đi ra, điện thoại liền vang , thói quen tính ngẩng đầu nhìn nhìn treo tại trên tường chung, không nhiều không ít, vừa lúc chín giờ rưỡi.Đối mặt không ngừng phát ra chói tai tiếng chuông điện thoại, tâm tình của ta thập phần phức tạp, ba phần kinh hoảng, ba phần chờ mong, ba phần xấu hổ, còn có một phần thấp thỏm.Nhà của ta rất nhỏ, chính là điển hình đơn thân nam tử chung cư, nhất phòng nhất thính nhất Vệ Nhất ban công, phòng ở rất nhỏ, bố cục cũng rất đơn giản, từ phòng tắm đến phòng khách cũng liền vài bước cự ly, thế nhưng ta lại mất trọn năm phần chung thời gian mới đi đến điện thoại bên cạnh.Điện thoại lại bám riết không tha vang , mà ta lại do dự, lại qua năm phần chung, điện thoại cuối cùng không vang , ta thở dài nhẹ nhõm một hơi rất nhiều lại có chút thất lạc.Xoay người đi trở về phòng, vừa bước vào cửa phòng, chuông điện thoại thanh lại vang lên , ta lập tức xoay người xông về phía phòng khách nhận điện thoại, tựa hồ kinh hoảng vãn một giây chung điện thoại liền sẽ lại cúp như vậy, đẳng nhận điện thoại, ta mới ý thức được chính mình làm cái gì, cơ thể của ta tựa hồ đã không nghe theo ta đại não chỉ huy , phản xạ có điều kiện rất trọng yếu, ta còn không suy xét hảo muốn hay không tiếp điện thoại, thân thể cũng đã giúp ta làm ra quyết định,…
Trong bối cảnh Trung Cổ tăm tối, nơi lằn ranh giữa số mệnh và lời nguyền mong manh như lưỡi dao sắc, Patrick-một đứa trẻ sinh ra mang dị tật quái lạ, bị coi là điềm gở và bị chính gia đình chối bỏ-đã dấn thân vào hành trình tìm kiếm ý nghĩa tồn tại của bản thân. Cậu lớn lên trong sự lạnh lùng, cô độc và nghi kỵ, nhưng cũng nhờ đó mà rèn luyện được sức mạnh, ý chí và trái tim sắt đá.Trên con đường trưởng thành đầy đau thương và máu lửa, Patrick đối mặt với sự phản bội, chiến tranh và cả những cảm xúc con người đầu tiên lấp lánh giữa địa ngục-một ánh sáng nhỏ nhoi mang tên Delicâ. Giữa biển cả mênh mông và mưu đồ đẫm máu, cậu buộc phải lựa chọn: khuất phục số mệnh hay vùng lên nắm giữ vận mệnh bằng chính đôi tay nhuốm máu của mình?Một câu chuyện về định mệnh, sự cô độc, lòng dũng cảm và khát vọng sống còn-nơi mỗi vết sẹo đều là minh chứng cho sự tồn tại.…
Tấn Giang kim bài VIP2017-6-6 kết thúcSố bookmark trước mắt:30059Văn chương tích phân:511,893,536Văn ánTrở thành Côn Lai phái chưởng môn sau, Cơ Vân Lai phát hiện tổng có nhân vật chính xuất hiện, muốn đánh hắn pháp bảo, đồ đệ, nữ nhi, môn phái chủ ý......Chú: Nữ nhi phi thân sinhNội dung nhãn: Niên hạ linh dị thần quáiTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Cơ Vân Lai, Phong Thanh Tú, Lệ Huyền Kinh ┃ vai phụ: Tô Vãn ┃ cái khác:…
Khoa học phát triển là thế nhưng vẫn còn những bí ẩn đang lẩn mình trên những ngọn núi cao vun vút, trong lòng đất tối tăm hay nơi lòng biển sâu,... Hãy cùng tìm hiểu qua chuỗi sách Bí ẩn mãi mãi là bí ẩn.…
🐷 : Chị đừng khóc nữa mà. Chị còn khóc nữa là em cũng khóc theo đấy Cậu nhóc vụng về lau nước mắt cho cô bé. Còn giúp cô gạt vài sợi tóc mai rủ che trước mặt.🍧 : Mai mốt em có yêu ai thì cũng đừng quên chị nha.🐷 :Em không quên được chị đâu, chị dễ thương vậy mà >_<🍧: cảm ơn em trong suốt năm học qua. Mãi là người.... 🐷: suỵt 🐷:câu đó phải để em nói.Mãi là người yêu chị, là chị em, là anh em là bạn bè. Và........ .........................................................…
Vorkuta sừng sững giữa Vòng Bắc Cực lạnh lẽo quanh năm. Trước đây từng là Trại cải tạo lao động của Liên Xô, thường gọi là gulag, sau này muốn gọi là vùng đất chết hay bãi tha ma cũng được.…
SuperCorp-Angst with a Happy Ending-Nụ hôn đầu-Lần đầu tiên-Mối tình đầu-Huyền bí-những năm trung học-Những người bạn tốt nhất-Lena Luthor Tìm ra Kara Danvers là Supergirl…
Vạt nắng rơi trên sân thượng[Tên truyện do mình tự đặt, thực chất chỉ là nơi tổng hợp các fanfic thể loại thanh xuân vườn trường của Hảo Đa Vũ do mình edit]___CP: Santa × Lưu VũThể loại: Thanh xuân vườn trườngNguồn: Lofter hoặc WeiboTác giả: Được ghi trong mỗi chươngDịch: Mưa qua nắng tớiSố chương: Chưa xác định(Mình cực thích thể loại này nên nếu tìm thấy fic nào hay sẽ xếp thời gian để dịch, nếu mọi người có fic nào hay muốn đề cử có thể nhắn tin cho mình, mình sẽ xem thử)[Bản dịch chỉ được đăng tại Wattpad và WordPress]🐍🐍🐍 LƯU Ý TO ĐÙNG 🐍🐍🐍Ở đây không có, cũng không phân "nội" hay "ngoại, ai bình luận kiểu ngang ngược, vô duyên, đòi hỏi vô lý về vấn đề trên thì mình block người đó luôn nhé. 🐍…
Đây chỉ là 1 cuốn tản văn nhỏ. Góp nhặt bao xúc cảm tớ rơi đâu đó trên con đường cô đơn mà tớ đã chọn…
Vui lòng nhìn Tag bên dưới…
- Tên tác giả: Lê Đô- Edit: Ngọc Ngọc- Beta: Đá Nhỏ- Bìa: Gác nhỏ nhà Zynni (cảm ơn shop iu vì bìa siêu đẹp)- Raw: Tấn Giang- Văn án:Sinh nhật 18 tuổi năm đó, Vạn Xuân quyết định "điên" một lần.Cô lấy toàn bộ dũng khí, hướng về chàng trai đó.Cô chờ rồi lại chờ, đến khi hoàng hôn buông xuống, những vì sao sáng lên cũng không thể cản được nổi mong mỏi nhen nhóm.Cô cũng không ngờ rằng,Cái buổi tối hôm đó, tên phóng đãng kia không thể kềm chế nổi bản tính tuổi trẻ xốc nổi, sa vào vũng máu.Cô lại càng không thể ngờ là,Đằng sau khung ảnh ngày đó có một lá thư tỏ tình không thể mở ra, nó chứa đựng rất nhiều lời muốn nói nhưng rốt cục cũng xóa xóa tẩy tẩy chỉ còn vài chữ:"Vạn Xuân, tôi thích cậu!"(...)Tám năm sau, hai người gặp lại nhau ở cục cảnh sát.Vạn Xuân của năm 18 tuổi thích cậu sống lại, nhưng cô lại không dám đứng lên thừa nhận.Trần Chu, đã từng là người vô cùng sôi nổi, người dùng những ngón tay thô ráp ôn nhu lau đi dòng nước mắt của cô.Hiện tại, chỉ biết đem cô đẩy ra thật xa.Nếu không phải một lần uống say, hắn ôm cô không chịu buông, đáng thương nói:"Vạn Xuân, đừng không cần tôi mà, tôi chỉ còn mình cậu thôi!"Vạn Xuân đã từng cho rằng, chỉ có mình yêu thầm đến tám năm, là tình cảm một phía...- Lưu ý từ tác giả:Là truyện ngọt, xin hãy tin tôi đi!Thể loại: Yêu thầm, tình đầu, trưởng thành, cứu rỗi.Cốt truyện thiên về tình cảm nhân vật.Nếu bạn theo đuổi chuyện đào sâu về tình tiết, xin hãy lướt qua.[Truyện sẽ cố gắng cập nhật vào thứ Bảy hàng tuần.…
Hạ Tịch Lam - một cô gái như cơn gió, tự do, phóng khoáng, chẳng bao giờ chịu ràng buộc bởi bất cứ quy tắc nào. Cuộc sống của cô là những ngày tháng vô tư, tràn đầy sắc màu và những quyết định theo cảm hứng.Trình An Dương - một chàng trai sống trong kỷ luật, nguyên tắc và khuôn khổ. Với cậu, thế giới này chỉ có đúng và sai, không có chỗ cho sự tùy tiện hay cảm tính.Họ vốn là hai mảnh ghép đối lập, chẳng ai vừa mắt ai. Nhưng An Dương đã luôn dõi theo cô từ rất lâu, từ những ngày còn bé, từ khoảnh khắc cô vấp ngã nhưng vẫn kiên cường đứng dậy, từ những lần cô ngang bướng chống lại mọi quy tắc mà cậu đặt ra.Cậu là mặt đất vững chắc, cô là cánh chim luôn muốn bay xa. Cậu đặt ra giới hạn, còn cô phá vỡ mọi ranh giới.Một người theo đuổi sự ổn định.Một người luôn tìm kiếm sự tự do.Tưởng như chẳng thể hòa hợp, nhưng rồi... ai mới là người thay đổi trước?…
PHÁO HOA VÀ BONG BÓNGAn và Minh: Một người sợ hãi định kiến, một người sống vì sự chấp nhận.Tình yêu của họ nảy mầm từ sự khó chịu ban đầu, vượt qua sự kỳ thị nội tâm và áp lực xã hội. An học cách rực rỡ theo cách của chính mình, không phải để làm hài lòng crush hay thế giới, mà để nắm lấy tay Minh.Tình yêu này đã chiến thắng mọi thứ, ngoại trừ số phận.Sau biến cố tàn khốc, họ xa cách hai năm. Ngày đoàn tụ là ngày tận thế. An đứng đó, nhìn thấy người mình yêu, và chứng kiến toàn bộ bi kịch xảy ra ngay trước mắt.Cái chết của Minh không chỉ là một cái Kết BE, nó là sự tan vỡ của toàn bộ niềm tin mà An đã xây dựng. Liệu anh có thể sống tiếp với ánh sáng Pháo Hoa đã tắt đi vĩnh viễn?…