Giữa những ngày dịu dàng
Một buổi chiều lộng gió, Thảo Nguyên nhìn thấy cậu - chàng trai với ánh mắt trầm lặng và nụ cười thoáng qua giữa sân thể dục.Cô không biết tên, không biết lớp, chỉ biết bản thân đã vô thức dõi theo.Từ cái nhìn đầu tiên, cô tìm đủ mọi cách để bắt chuyện, để xin được liên lạc.Và rồi, hai người bắt đầu nhắn tin - từng dòng chữ đơn giản, nhưng ấm áp đến lạ.Chỉ là, mọi thứ chưa kịp rõ ràng...Thì một điều không ai ngờ tới đã xảy ra.Trong những ngày dịu dàng ấy, họ đã kịp nhớ nhau.Nhưng có kịp giữ lấy nhau không... thì không ai trả lời được.…