"Nếu anh chịu uống hết thuốc này, tôi chịu nghỉ việc cũng được.""Tốt thôi, về thu dọn đồ đạc của cô, cô chính thức bị sa thải."- ------------------"Ngoài Trịnh Sảng ra, sẽ không một ai có thể chịu đựng được Dương Dương."- ------------------"Chủ tịch... anh...""Người của tôi không dễ bị bắt nạt như thế."- ------------------"Chủ tịch...""Trịnh Sảng, tôi thích em."…
Nuôi mối hận từ thế hệ trước dồn nén đợi kế hoạch trả thù. Một người ngây ngô cho rằng đời này gặp được anh em tri kỷ. Một người vì thù hận mà bỏ qua cảm xúc sâu tận đáy lòng. Muốn nhìn người kia mỉm cười nhưng cũng muốn nhìn người đó tột đỉnh bi thương. Liệu là yêu hay hận? Hạnh phúc hay tuyệt vọng? Liệu người có tình sẽ tìm về được bên nhau hay mãi mãi chia cách?Thật ra viết theo cảm xúc nên không định hình nhân vật rõ ràng. Khác với truyện Anh và Em, truyện lần này sẽ có ngược tâm ha, còn ngược thân hay không thì chưa biết nữa 😂 gì chứ mk vẫn ăn chay trường, H yếu tay nên không dám vung mạnh.…
Chín năm trước, ở ngoài sân vận động, Giản Duy gặp Giang Ngật.Sau lần "gặp" đó, cô đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên."Em thích nghe anh hát bài "Đầy sao".""Được, có cơ hội giáp mặt sẽ hát cho em nghe."Giang Ngật là thần tượng Giản Duy hâm mộ nhiều năm, cũng là người đàn ông khiến cuộc đời cô biết được cái gọi là "động lòng".Chín năm sau, tại chốn cũ, cô tham dự concert của anh.Dưới bầu trời đầy sao, dưới ánh nhìn chăm chú của hàng vạn người, Giang Ngật thổ lộ với cô."Anh yêu em, em chính là của anh.""Em đã từng thấy qua ngân hà, nhưng chỉ yêu một vì sao là anh."Giản Duy nghĩ tất cả đã quá viên mãn, anh lại làm cho cô tin rằng, mọi thứ còn có thể viên mãn hơn.Chuyện thầm mến thời thanh xuân của cô, cuối cùng cũng có kết cục hoàn mỹ.…
Nguồn: Monheo_2205 ( Tớ không rõ bạn này có phải là người viết hay không nhưng tớ xin chuyển ver từ bạn ấy. ) Tên nguồn: [ Fanfic/Oneshot ] [ Jaeyong Ver ] Em là bà nội của anh.Chuyển ver bởi: Cáo + Dâu Tình trạng bản nguồn: Đã hoàn thành. Tình trạng bản chuyển: Đã hoàn thành.Note: Truyện chuyển ver chỉ đăng ở Wattpad, vui lòng không mang đi nơi khác.…
Một ngày bánh ngọt nhỏ công được cưng chiều- Hán Việt: Nhất thiên thụ sủng công tiểu điềm bính- Tác giả: Tân Hồng- Tình trạng: Hoàn thành- Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Chủ công, Vườn trường, Yêu thầm đơn phươngĐây là một ngày được cưng chiều của vườn trường bánh ngọt nhỏ công.Tag: Mùa hoa mùa mưa, Yêu sâu sắc, Ngọt văn, Vườn trường, Yêu thầmDàn ý: Chia sẻ hạnh phúc…
Đây không phải truyện, không phải fanfic. Đây là nhật ký của hundi trong chặng đường theo chân hai em bé trên các nền tảng mạng xã hội, thông qua từng giải đấu, từng sự kiện của hai em. Tuy không có mặt trực tiếp từng nơi, nhưng sự yêu quý là thật; mong chờ, trân trọng cũng là thật.…
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cận đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Hệ thống , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Duyên trời tác hợpEdit:BurninGyroĐộ dài: 70 chươngNguồn: wikidichCô bỗng nhiên nhận được chiếc bánh trên trời rơi xuống - được kế thừa một quán cà phê, quán cà phê này vị trí vô cùng ...không biết nói là may mắn hay xui xẻo đây - gần ngay cửa của Cục cảnh sát nhân dân Long Thành.Đến một ngày, rốt cuộc cô cũng biết đây là xui xẻo hay may mắn rồi... đây nhất định là ... XUI XẺO ... vì cô bị người khác quấn bom trên người thành đống 'thịt bom'.Người được biết đến là đệ nhất cảnh sát ở Cục cảnh sát Long Thành - Mạc Tôn đánh ngã tên tội phạm, nhìn cô đang hoảng sợ mà nhẹ nhàng nói: "Cô yên tâm, nếu không phá được bom, tôi sẽ đem cô ném xuống biển."Cô nghĩ hắn đang đùa...Vì thế suy nghĩ cô bị hắn đùa trở thành hiện thực khi bom còn mười giây đồng hồ cô bị hắn ném xuống biển, cô giơ tay định dứt dây của quả bom."Cô tính làm thật hả, thật sự hiểu cách hủy đi quả bom này?" Mạc Tôn híp mắt hỏi."Tôi chỉ là không muốn chết." Cô run rẩy tay trả lờiGiai đoạn trước lúng túng, giai đoạn sau trưởng thành.~Bun~: Tác giả này có vẻ rất thích mấy nơi như cục cảnh sát hay cục dân chính nhể.…
LÃNG QUÊNTác giả: Du MộcThể loại: kịch tính, lãng mạn, bách hợp, bí ẩn, dramaGiới thiệu:Nàng đã hi sinh hết lần này đến lần khác,bất chấp việc cô dần trở nên ngơ ngác và xa cách.Chỉ mong một ngày cô có thể trở lại như trước kia - người từng gần gũi, trọn vẹn.Rồi một tai nạn bất ngờ xảy ra,cô lấy lại được chính mình...nhưng khoan đã - cô quên mất nàng rồi? Một người giờ đánh mất cả quá khứ, đánh mất luôn ánh sáng đã từng cứu rỗi mình. Một người từng đánh mất ký ức tuổi thơ, vẫn chưa từng quên ánh mắt của ai đó năm xưa. Họ từng là ánh sáng của nhau. Và lần này, nếu phải cháy lên lần nữa - ai sẽ là người dẫn đường?***Nhân vật chính: Lam Nguyệt × Hạ Lam Yên(Lạnh lùng, lí trí, tổn thương giấu kín × dịu dàng, kiên định, sắc bén ngầm)Một câu thôi: "Không ai dễ gần, trừ khi là đối phương." Lam Nguyệt - khi còn bé là ánh sáng cứu rỗi Hạ Yên. Hạ Lam Yên - khi biết cô trở thành kẻ ngốc không ai cứu rỗi, lại muốn trở thành ánh sáng để cô nương tựa.Ngắn gọn: Hai người là ánh sáng cứu rỗi lẫn nhau, dù cho cả thế giới có quay lưng.…
Tên truyện: Mùa xuân ở AlaskaTác giả: Chước ĐườngTình trạng: HoànSố chương: 35 chương + 4 PNNguồn: Tấn GiangEditor: CAMNgày gõ: 05/05/2025 - 14/06/2025Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Chủ thụ, Duyên trời định sẵn, 1×1, Chữa lành, Đời thường, Trưởng thành❌LƯU Ý: TRUYỆN CÓ PASS❌GIỚI THIỆUVào một mùa xuân tuyết vẫn chưa tan, ca sĩ thiên tài Cố Đăng - người có vô số fans, bất ngờ tuyên bố giải nghệ trên Weibo.Fans không thể chấp nhận được, công ty quản lý thì phát điên tìm anh, còn Cố Đăng thì lặng lẽ mua một vé một chiều đến Alaska.Anh muốn đến đó để ngắm cá voi - hoặc là, chết ở nơi ấy.Nhưng cuối cùng, anh vẫn sống.Sống cùng một người đàn ông.Và cùng vô vàn tác phẩm ra đời ở nơi này.Chương Ly là một người đàn ông trầm lặng. Vì thường xuyên bám theo để quay phim động vật hoang dã, hắn có thể cả mấy ngày không nói một câu. Thế nhưng mỗi lần mở miệng, lời của hắn đều chạm trúng tim Cố Đăng."Muốn xem tuần lộc di cư không?" "Muốn nghe người Inuit hát bài ca săn cá voi không?"Nhưng điều khiến tim Cố Đăng rung động nhất, lại là khoảnh khắc trong căn nhà gỗ giữa núi tuyết, người đàn ông ấy đưa cho anh một chiếc cốc titan bốc khói: "Mì chua cay truyền thống, ăn không?"Họ vượt sông băng, trèo qua núi tuyết, theo chân đàn tuần lộc đi hơn nghìn dặm trở về nơi chúng sinh ra.Cố Đăng từng tận mắt thấy gấu con bị gấu đực ăn thịt, từng thấy dãy núi tuyết rực hồng trong ánh hoàng hôn, từng thấy khung xương cá voi khổng lồ đứng sừng sững giữa vùng hoang nguyên Bắc Cực.C…