(Jincentric) Tướng cướp
Rock, paper, scissorsPle, ple, ai nói phải theo luật. Nhanh tay nhanh chân bê Jin hyungie về nhà trước.Lưu ý: BTSxJin, SooBinxJin…
Rock, paper, scissorsPle, ple, ai nói phải theo luật. Nhanh tay nhanh chân bê Jin hyungie về nhà trước.Lưu ý: BTSxJin, SooBinxJin…
Pà con ơi! Toro đã hoàn thành Butterfly và comeback bằng cái fic Banglyz này đây! Ủng hộ Toro nhé!~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Couple:+Jeongin.+Keimin+2Jin+Taejeong+Sugae+Hopesoo +Markjoo…
Tui k có lời nào để nói cả từ từ thưởng thức…
bạn và anh đến với nhau không phải vì 2 người yêu nhau mà là vì bạn và anh đã có hôn ước - Kim Taehyung : 24t , Tổng Giám đốc của tập đoàn Kim Thị , là con người tài giỏi , lạnh lùng - Han Ami : 18t , một cô gái hồn nhiên vui tươi nhưng lại bị cuốn vào một cuộc sống bế tắc , cuộc sống hôn nhân không dựa trên cơ sở của tình yêu đôi lứa , bỏ lại bao mơ ước về một tuổi thanh xuân tươi đẹp NXB : 16/8/2019NHT :....P/s : đây là đứa con đầu lòng của mình nên có những sai sót thì mong mấy cô bỏ qua nha <3 giới thiệu chút mình là Xú , sinh năm 2003 nha 😍😍- đừng mang đứa con của mình đi đâu khi không có sự cho phép của mình nha , chúc các bạn đọc truyện vui vẻ…
Thanh Xuân của chúng tôi là một cái thời đại thu nhỏ, mỗi một n,gười tính cách khác nhau vô cùng ác liệt , chúng tôi tựa những ngôi sao nhỏ trên bầu trời cùng lướt ngang nhau gặp nhau trên cùng một quỹ đạo sống chung cùng một thế giới, tô điểm trên câu truyện của nhau nhiều màu sắc thhần bí .Từng chơi thân cũng từng phản bội thế giới này ác liệt , còn người bị phản bội bất lực , số phận nghèo khó căn bệnh hiểm nghèo, đứt ruột nhìn người thân ra đi , cãi cọ vs nhau chỉ vì tiền…
Shot fic JongLo - BangHim - DaeJae SHY BOY…
Lúc nhỏ, nhà JaeJoong rất nghèo, nghèo đến mức gần như không có cơm ăn. Cậu lại nhỏ tuổi nhất, vì thế càng thê thảm hơn.Một sáng nọ, cha gọi cậu ra phòng ngoài, nói:"JaeJoong à, ngày mai chúng ta chuyển nhà, đến trấn mới, con có muốn đi ra ngoài chơi không? Hôm nay cha dẫn con ra phố chơi một chút được không?""Dạ được!" JaeJoong mừng rỡ gật đầu lia lịa, lần đầu tiên cậu được cha đối xử tốt như vậy.Sau đó, cha dẫn JaeJoong đi dạo phố, quẹo trái quẹo phải làm cậu hoa cả mắt, cuối cùng cũng ngừng lại, lấy trong ngực ra hai cái bánh nướng. JaeJoong nhìn thấy mắt liền sáng rực, lâu lắm rồi cậu chưa được nếm qua món ngon như vậy...Cha đem hai cái bánh nướng cất vào trong ngực JaeJoong, lại gắt gao bế cậu một chút, nói:"Jae à... Con đừng oán cha... Là cha không thể cố gắng được nữa...""Cha?""JaeJoong, muốn ăn mứt quả không?""Dạ muốn!" JaeJoong nghe được liều mạng gật đầu, mứt quả... cậu chỉ thấy chứ chưa từng được ăn qua, lần này trở về có thể khoe khoang cùng các ca ca, tỷ tỷ."Vậy JaeJoong ngoan ngoãn đứng đây chờ, cha đi mua."Sau đó cha rời đi, chỉ có điều là không trở lại.JaeJoong lúc nào cũng tự nhận mình là một đứa bé ngoan, bởi vậy luôn luôn đứng tại nơi đó chờ, chờ cha đến đón cậu về nhà, chờ mong tay mình được cầm những xuyến mức quả đỏ hồng tràn đầy nước đường.Không biết đợi bao lâu, JaeJoong rốt cuộc hiểu được -- cha dường như đã quên cậu.Vì thế, JaeJoong một mình đi về nhà, bởi vì không nhớ rõ đường, cho nên tìm suốt một ngày, đến khi tìm được rồi thì thất thần phát hiện ng…