Chúng ta đã từng trải qua những câu chuyện mà trong đó có những thổn thức, có những giọt nước mắt, những cảm xúc mới lạ, hay những ngày bình yên trôi qua. Ở đây cũng vậy, mười hai con người đều trải qua những thứ được gọi là thanh xuân, hay như tiêu đề - "chuyện của chúng ta"…
Giới thiệu : Cô, một playgirl chính hiệu...Nó, một con người hiền lành, tốt bụng...Họ đến với nhau vì một cuộc hôn nhân sắp đặt...Liệu ánh sáng có ở cuối con đường???Liệu họ có tìm được tình yêu đích thực???…
-Viết chủ yếu để thỏa mãn bản thân-Nên sẽ ra chap không đều-Lấy ý tưởng từ FollowTheArrow-Không có ý xúc phạm đến ai.-Nếu có vấn đề gì bức xúc về truyện liên hệ gmail: [email protected]…
Kim Jennie(17 tuổi) ba nàng là giám đốc của một công ty nhỏ trên đà phá sản.Mẹ nàng mất khi nàng chỉ mới 4 tuổi,ba nàng lấy vợ kế. Bà ta thường xuyên mắng nhiếc và đánh đập nàng.Kim Jisoo (21 tuổi) tổng giám đốc tập đoàn đứng nhất thế giới- Kim thị. 18 tuổi bắt đầu tiếp quản công ty đang trên đà tuột dốc trở nên hùng mạnh và đứng đầu thế giới, cô rất yêu và sủng ái Kim Jennie ,chỉ cần đụng tới cộng tóc của nàng cũng sẽ chết ko toàn thay.Truyện gốc:https://my.w.tt/d3mygiIna6…
Tất cả có lẻ đã dừng lại nếu cô không có ý định về nước cũng như không đến nơi đó. Chúng ta gặp lại nhưng bây giờ có thể gọi nhau là gì? Có lẻ chỉ là những người lạ từng quen thôi.Au: vẫn vấn đề người cũ nhá. Dạo này cứ thích viết mấy truyện về người cũ không hiểu sao nữa . Có lẻ thích ngược nhân vật ? còn ngược tới đâu thì đọc fic sẽ biết nha ?H, hường ngược gì tôi bỏ hết vào đây rồi trộn lên đấy cứ chờ mà xem nó ra được cái gì chứ tôi là cũng không biết nó ra cái gì đâu nha…
[BẢN MỚI ĐANG ĐƯỢC CẬP NHẬT, NHIỀU CHI TIẾT THAY ĐỔI SO VỚI BẢN CŨ, VUI LÒNG CHỈ ĐỌC TẠI WATTPAD]Câu chuyện dành cho quý độc giả, những người đã quá tuổi học trò, đang đứng chôn chân trước hàng ngàn bão tố cuộc đời, chỉ để ngoảnh lại nhìn về quá khứ. Tuổi 17... cái tuổi đứng giữa ngưỡng cửa của mộng mơ và hiện thực. Có những điều được, và cũng lắm điều mất - như một cơn gió thổi qua, để lại dư vị khó gọi tên. Tuổi 17 là khi chúng ta vừa học cách mỉm cười, vừa tập cách giấu nước mắt. Là khi ta có cả thế giới trong tay, nhưng lại thấy mình thật nhỏ bé. Nếu được sống lại một lần nữa... bạn có muốn quay lại tuổi 17 không?…
Đây là phần truyện dài của chương "Cá cược" trg bộ truyện ngắn khác của tuiVì thấy cái plots ấy thú vị quá nên tui muốn khai thác thêmCp chính: Vũ Thành Đạt x Vũ Trường Giang Học sinh cá biệt x Thầy thực tập đẹp trai…
Thi Thi - playgirl nhưng có cái nhìn đơn giản, có trái tim bao dung và lòng vị tha vô độ, luôn tin tưởng mọi người tuyệt đối.Thiên Tỉ - cậu con trai lạnh lùng, thích đánh nhau và cực kỳ yêu màu đỏ của máu.Vương Nguyên - người có nụ cười hệt như một thiên sứ, có trái tim ấm áp và một đầu óc siêu thiên tài.Cả 3 người Thi Thi - Thiên Tỉ - Vương Nguyên là bộ 3 siêu thiên tài và là ẩn thân của những ác quỹ đội lốt thiên thần, họ được mệnh danh là Bộ Ba Thiên Sứ...Ngôi trường cấp 3 Thánh Phong dành riêng cho giới con nhà giàu, những người thi vào đây cũng phải có số điểm cực kỳ cao mới đậu vào được, ở đây, học sinh được ở ký túc xa và không phân biệt nam hay nữ. Đương nhiên là nữ ở chung với nữ và nam ở chung với nam. Nhưng nếu gia đình có yêu cầu hoặc đến xin trường cho ở chung với bạn nào đó (khác giới cũng được, nếu là bạn thân để gia đình yên tâm) nhà trường sẽ xem xét và duyệt.Tình cờ, Bộ Ba Thiên Sứ đều chuyển đến đây, và từ khi bước vào trường, họ đã có linh cảm gì đó không hay. Tại sao từ khi Thi Thi bước vào, thì mọi người đều nhìn Thi Thi với ánh mắt sợ sệc, ngỡ ngàng? Vào mỗi đêm trăng tròn của tháng, một hồi chuông kỳ lạ vang lên vào đêm thanh vắng thì lại có một vụ mất tích diễn ra trong ngôi trường này. Điều gì đã làm các học sinh ngỡ ngàng khi thấy Thi Thi, bí ẩn gì xoay quanh ngôi trường Thánh Phong nổi tiếng nghiêm ngặc này?…
Một ứng dụng có tên là Paradise mở bản thử nghiệm. Là một trong hai mươi người vinh dự được chọn để tiến hành chạy thử, mình sẽ viết một bản báo cáo thật chi tiết về trải nghiệm của mình ở Paradise -Lưu ý: Truyện được viết nên trong lúc khùng khùng điên điên, viết vui vui, viết dở, sẽ chỉnh sẽ sửa nhiều như chưa từng được sửa, chưa biết có viết hết hay không, mong mọi người thông cảm…
Ngay từ khoảng khắc chúng ta chọn rời đi, tôi đã biết đời này sẽ không yêu thêm ai được nữa. Trái tim tôi đã vì em mà chết rồi.Đường Lỵ Giai em hối hận rồi, đừng đi có được không? Cho dù qua bao nhiêu năm nữa, em vẫn luôn là tiểu kim mao của chị.…