Bạn trai tôi là Sao Hạng A!
HE, khá lãn mạng nói chung là đọc đi rồi biết ha!(lần đầu viết truyện nếu không hay thì đừng chê ạ >.<)…
HE, khá lãn mạng nói chung là đọc đi rồi biết ha!(lần đầu viết truyện nếu không hay thì đừng chê ạ >.<)…
Xuân tiễn Đông, Thu tiễn Hạ. Em chờ chàng, nhớ kĩ hoài niệm xưaRượu tiễn mùi hương, mưa dẫn bi thươngMỹ nhân ưu sầu, ai tiễn đưa?…
Cho em yêu anh có được không?…
dựa vào một tập phim mà m yêu thích, thêm vào đó là m đang học tiếng nhật nên sẽ chém thêm tiếng nhật vào.Dự là tác phẩm để ôn luyện t.nhật ấy mà;)…
Tổng hợp những truyện kinh dị tôi đã xem hoặc đang theo dõi…
Quang Huy chỉ là không chịu được đã chơi PUBG xả stress còn phải ăn cẩu lương mới đi phá mối nhân duyên của người ta, thật sự không hề biết bạn nữ đó là em của tên học bá chó điên cùng trường - Hoàng Việt Đức! Tuy nhiên, quả báo của sự việc này đến có chút kì lạ."Làm người không khó nhưng muốn làm chó chỉ cần "à" một tiếng thôi."Quang Huy gửi tới chiếc meme kinh điển dùng hình của Chu Cát Lượng trong bản phim Tam Quốc Diễn Nghĩa lên sóng năm 1994.Việt Đức không tốn đến một giây suy nghĩ, tiếp tục gõ:"À."Quang Huy: "Không thích làm người mà thích làm chó?"Việt Đức: "À..."Quang Huy tăng xông, chửi thề một câu rồi tắt máy. Sáng hôm sau bật lại mạng, có hai thông báo Messenger nhảy trên màn hình điện thoại của cậu.Việt Đức đã đặt biệt danh của anh ấy là À.Việt Đức đã đặt biệt danh cho bạn là Có Chó Mới Yêu.Song rất lâu về sau, cũng chính học bá chó điên kiêm chiến thần lật mặt này, gân cổ quát cậu:"Mẹ kiếp, mày coi tao là chó thật à? Coi tao là con chó, nên cho dù có bị chủ thẳng tay ruồng bỏ cũng vẫn sẽ quẫy đuôi chạy đuổi theo? Tao có thể con mẹ nó bước chín mươi chín bước, duy chỉ có một bước còn lại, nếu mày còn không chịu tiến lên, thì tao cũng không muốn, cũng không thể tiếp tục nữa..."Quang Huy nghe đến đây, từ ấm ức chuyển thành bực bội. Nỗ lực của cậu suốt ba năm này, còn không gấp chín mươi chín lần cái "một bước" ấy?Đây là câu chuyện về hành trình về một nhà của hai kẻ thù từng không đội trời chung ở trường cấp ba.…
"Tôi cứ nghĩ là cậu ghét tôi vì một lý do nào đó," Minho nhanh chóng thừa nhận. "Cậu biết mà, tại cậu cứ lườm tôi mãi thôi?"Jisung đặt hai tay lên bàn, nghiêng người về phía trước. Cậu cảm thấy mặt nóng bừng vì xấu hổ. "Tôi không có- Tôi không có lườm anh đâu. Tôi chỉ... nhìn anh thôi."Minho nghiêng đầu. Mắt anh hơi mở to, hàng lông mi run run khi chớp mắt nhìn Jisung. "Tại sao?"Jisung lắc đầu, có phần hơi kịch liệt. Cậu gần như muốn biến mất khỏi đây, hoặc ít nhất là trốn sau quyển thực đơn. "Anh là... bạn diễn của tôi mà," cuối cùng cậu cũng nói ra."Bạn diễn của cậu," Minho lặp lại, thích thú ra mặt.-Chàng thần tượng Jisung đang tham gia bộ phim truyền hình đầu tiên của mình, cùng với nam diễn viên kỳ cựu và cựu vũ công ballet Lee Minho. Khi phản ứng hóa học trên màn ảnh của họ nhanh chóng trở thành một chủ đề được bàn tán, nhà sản xuất yêu cầu họ giả vờ diễn xuất cả ở ngoài đời để giữ chân khán giả.no commentViết bởi lolainslackss @ AO3Dịch bởi Quokka gác bếpBản dịch đã có sự cho phép của tác giả.…
những chuyện hằng ngày, quá khứ, hoàn cảnh của Catty thui........…
Lắng nghe âm thanh ấyNhịp điệu ấyVà cả...người con gái ấyCouple : Oc x np…
Cấm ném đá ở đây :Đ…
cảnh báo : cảnh báo có chứa yếu tố song tính…
Tại một nông trại hoa ở Nhật Bản thuộc thị trấn Hokuryu -Hokkaido ,câu chuyện tình đầy nắng đã được kể lại…
Chắc hẳn, khi các bạn bấm vào đây để đọc, một phần là sự tò mò phần còn lại là sự vô định giữa đời của chính cuộc đời các bạn...Liệu rằng bạn đang sống hay đang tồn tại…
Nhã hứng, chỉ là nhã hứng…
"Hồi đó em không thích viết nhật kí đâu, tại anh cả đấy..."Học sinh Kwon × Học sinh Lee___Nổi hứng làm thơ.…
Giấc mơ một lần nữa được nâng cúp vô địch toàn quốc cùng các tiền bối của AkayaMột buổi sáng, bỗng vỡ vụn…
Warning!-OOC nặng!! -R18-tất cả chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng!! ý tưởng ở đây hoàn toàn của tôi…
Thế giới của những lời nguyền…
Au sẽ thay đổi một số chi tiết trong truyện và sẽ thêm vào nhiều nhân vật nữa😘😘😘Đây là fic về boylove, yaoiAi kì thị thì đừng đọc Cảm ơn đã đọc các dòng này…
Chuyện là Tôi viết ItaNaru…