Cơn mưa...
Tí tách! Tí tách!…
Tí tách! Tí tách!…
Dành cho team ăn ngọt ><❤️…
Mình lưu để đọc offline thôi…
Minseok có một đôi tai mèo.Hyunjoon hoảng loạn, suy nghĩ lướt qua đầu khiến anh khó chịu - Minseok khá là dễ thương?? - và anh càng hoảng loạn hơn.https://archiveofourown.org/works/44309299/chapters/111432031…
Gửi đén nhữg người đã từng bị đánh…
tình yêu là thứ cho người khác sự ngọt ngào cho hạnh phúc và thứ để tạo nên tình yêu đẹp đẽ ấy chính là sự tin tưởng trong tình yêu.Một tình yêu đẹp , một hạnh phúc đáng ngưỡng mộ từ những sự quan tâm tin tưởng nhau từng cử chỉ dành cho nhau. Ấy thế mà tình yêu đẹp đẽ ấy lại ko dành cho em , mà nó cho em sự tổn thương đâu khổ em có thực sự phải chịu đựng những thứ như vậy đối vs tình yêu của mình hay ko .... "yêu một người là sai sao ?" "tình tôi tôi dành cho các người là tội lỗi sao?" " yêu một người con trai đáng khinh và bị sỉ nhục như vậy sao? Tại sao lại đối sử vs tôi như vậy tôi đáng bị như vậy sao?" tình yêu của em cx bị vụn vỡ như ngày ấy cái ngày họ đem em làm trò đùa lừa gạt tổn thương , tình cảm của em cx đã phai mờ và tan biến vs nhữ đâu khổ bi thương mà họ đã dành cho em…
đây là lần đầu tiên tui viết nên mong mng sẽ ủng hộ hehe :3333 ❤️❤️…
he,sủng ngọt,ôn nhu công, nhõng nhẽo thụ.…
Một chiếc văn thơ viết lúc đêm khuya buồn…
Không ai cho không ai cái gì! Cái này thì hơi lố!…
One shot (Open ending) R12+…
Mong là mng sẽ ủng hộ truyện đầu tay của mình ạ🐙🐙Coulpe chính:fred weasley x alina william…
học đường nơi những tình yêu học trò nãy sinh . và mk sẽ viết về truyện tình học trò .nhớ theo dõi truyện mk viết nha…
tác giả: Đình Hoa Mênh MôngVăn án Đông Huy đệ nhất thiên tài thiếu niên Lăng Tiêu, gia tài bạc triệu, tài trí nhanh nhẹn. Này sinh lớn nhất niềm vui thú nhưng là ghi tình thơ dỗ dành cô nương. Nhưng mà ngày nào, Hoàng Đế một tờ chiếu thư đưa hắn theo ôn nhu hương trong bắt được, mệnh hắn đến Đông cung làm Thái Tử Thái Phó. Lăng Tiêu: Tại sao là ta? Bất quá cái này nhỏ Thái Tử dài thật là đẹp mắt. Nhưng mà Lăng Tiêu không biết, đây hết thảy chỉ là ác mộng bắt đầu. Nhìn như không tranh quyền thế điềm đạm nho nhã nhu thuận nhỏ Thái Tử, lại suy đoán một bộ lòng dạ rắn rết? Quát mốc meo nước trà, ép buộc hắn luận võ, còn nhốt tại bản thân giam cầm không cho phép ra cung? Điều này cũng làm cho mà thôi, lại liền hô một tiếng sư phụ cũng không chịu kêu? Lăng Tiêu không chỉ có âm thầm kêu khổ, chỉ nói là chờ Thái Tử lớn lên liền tốt. Nhưng mà ai biết ----- Lăng Tiêu: Vì cái gì hạ chiếu đem nội thành quán trà đều đóng? Tô Hoàng: Ngươi muốn còn dám đi tìm cô nương kia, ta sẽ đem trà lâu dỡ xuống. Lăng Tiêu (ủy khuất): Thái Tử, thần muốn cáo lão hồi hương. Tô Hoàng: Cái kia ngày mai liền làm cho lệnh tôn đại nhân đem đến trong Đông Cung đến đây đi. Nhìn xem mặt mày ủ rũ người nào đó, Tô Hoàng âm thầm cười lạnh. Tình thâm cạnh cạn? Tình cạn cạnh sâu? Không tồn tại. Gập ghềnh, bất quá là đối với thực sự yêu khảo nghiệm. Một ngày kia, sẽ làm cho ngươi lại không có ly khai bên cạnh ta. Đọc nhắc nhở 1, bụng màu đen bướng bỉnh ngày tết công & phong lưu tướng mạo đẹp lớn tuổi thụ 2, công thụ tu…
Nói chung là nhìu lớmmmmm…
Đọc đi thì bík…
"anh ơi.... trả lời em đi mà"…