Truyện kể về những cuộc phiêu lưu của một chú bé có thân phận bí ẩn trong một thế giới vừa phục hồi sau thảm họa hạt nhân. Cậu rất vô tư và tốt bụng luôn hết mình giúp đỡ người khác trong lúc hoạn nạn, nguy cấp. Cậu sẽ phải chiến đấu với các thế lực hắc ám với những năng lực siêu nhiên để mang lại hòa bình tự do cho các vùng đất cậu đặt chân đến. Một câu chuyện đơn giản, dễ đọc giống như ước mơ được làm một người anh hùng trong mỗi chúng ta ngày thơ ấu.…
Phù dung sớm nở tối tàn, rực rỡ một khoảnh khắc nhưng định sẵn không thể giữ lâu.Tình yêu của cô và anh… cũng như đóa phù dung ấy.Ngày cô trao trái tim mình cho anh, cô tin rằng chỉ cần thật lòng thì sẽ có hồi đáp. Nhưng đáp lại niềm tin ấy, chỉ có sự lạnh lùng, nghi kỵ và những vết thương không bao giờ lành.Cô vẫn chờ, vẫn tin, vẫn yêu – cho đến khi nhận ra, trong mắt anh, cô chưa từng có vị trí nào ngoài một cái tên để anh hờ hững nhắc đến…
Có tin đồn nói " nó" đã từng là một người đàn ông, một vài người khác cho rằng "nó" đã trở thành quỷ dữ sau khi bán linh hồn cho Satan. Những người già tại làng Little Hangleton tin rằng sự xấu xa đã khiến gã quên mất gã từng là con người. Hay chỉ đơn giản, gã là những con ác mộng bị lãng quên tại Trái Đất từ nghìn năm trước.Nhưng dù cho gã là là gì, có một điều mà Harry chắc chắn nó không nên làm, KHÔNG được lởn vởn quanh dinh thự Riddle sau khi ánh mặt trời cuối cùng vụt tắt.Sau gần 8 năm đợi chờ để được đọc full bộ này, tui quyết định sẽ dịch nốt phần còn lại. Bộ này thuộc top những bộ nên đọc của TomHar. Nhưng không chắc bao giờ mới lết hết được mong mọi người ủng hộ.*Note: Từ Chap 1- 9 mọi người đọc ở nhà lazy sheep nhé. Chưa xin PER nên vui lòng không mang đi nơi khác.Bản Eng: https://archiveofourown.org/works/1110118?view_full_work=true…
- Vương thượng...cầu người trường hưởng thịnh thế...Máu y phun ra từ vết cắt trên cổ, bên tai y văng vẳng tiếng gào của hắn, đôi mắt phượng hẹp dài của y khẽ khép lại.- A Ly, ngươi tàn nhẫn đến như vậy? Ngươi thà chết cũng không muốn trở về cùng ta?Ôm thân thể ái nhân trong lòng, hắc y nhân nhãn quang trống rỗng. Tâm hắn sớm chết theo ái nhân mất rồi. Mười năm sau ngày thiên hạ quy về một mối, Thiên Quyền Vương Chấp Minh ra đi vào một ngày nắng hạ, trong ánh mắt hắn có niềm vui nhàn nhạt.Có lẽ...đấy là lần đầu tiên, sau chừng đó năm giữ ấn cộng chủ, Chấp Minh mới có thể mỉm cười.A Ly, kiếp sau, ta đi tìm ngươi, khi đó, ta sẽ hảo hảo bảo hộ ngươi, vĩnh viễn không tổn thương ngươi nữa.…
rằng em đã yêu một người nhiều đến nỗi, mạng cũng không cần.nhưng em ơi, tình yêu đâu chỉ đến từ một phía?ngược dòng thời gian, cho tình mình được trọn vẹn, cho gò má em không còn nhuốm màu lệ sầu bi. _vui lòng đọc kĩ tag.truyện chứa yếu tố phi thực tế, không liên quan đến đời thực, tiêu cực, mention of suicide.…
𝐂𝐡𝐨𝐤𝐞𝐫 𝐅𝐚𝐧𝐟𝐢𝐜 𝐏𝐫𝐨𝐣𝐞𝐜𝐭 𝟐𝟒𝐡 - 𝕸𝖔𝖓 𝕾𝖔𝖑𝖊𝖎𝖑"𝙻𝚊 𝚜𝚎𝚞𝚕𝚎 𝚟𝚛𝚊𝚒 𝚕𝚊𝚗𝚐𝚞𝚎 𝚊𝚞 𝚖𝚘𝚗𝚍𝚎 𝚎𝚜𝚝 𝚞𝚗𝚎 𝚋𝚊𝚒𝚜𝚎𝚛"Nụ hôn thì thầm của sương mai - Le baiser murmuré de la rosée vào lúc 00:00 vào ngày 5/10, nụ hôn "What the hell does a cat know?" được dệt nên bởi câu chữ của Melooooo mang theo bức tranh đầu tiên dệt lên trong tĩnh mịch của đêm dài, như giọt sương khẽ khàng rơi trên tán lá, nhẹ đến mức tưởng chừng chỉ cần một làn gió cũng có thể xóa tan. Nhưng cũng chính cái chạm khẽ ấy lại là khởi đầu của một bản tình ca kéo dài đến bình minh.…
Summary: Jaemin promises Renjun that he could make his time stop, but Renjun is very much a realistic person, so it probably won't ever happen.Author: anglenanaLink ao3: https://archiveofourown.org/works/15961889Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem đi nơi khác.…
Comeback lại vs Choker, đang mê nên tranh thủ viết. Truyện hoàn toàn giả tưởng không bôi xấu cá nhân nào.Mô tả: Năm ấy chiếc xích sắt của thần Ruler đã phong ấn, giam cầm quỷ vương Faker cùng với toà cung điện " Thánh " nằm chôn vùi trong cánh rừng đại ngàn." Một khi ta thoát ra, thế giới sẽ diệt vong, thần sẽ đổ lệ "Cuối cùng truyền thuyết về vị quỷ vương bất tử dần mờ nhạt rồi biến mất, chôn vùi cả thời đại hoang tàn đẫm máu đó.…
Như tên thì ở đây có những câu chuyện kết SE Rii viết theo cảm hứng lúc nghe nhạc thôi nên mọi người sẽ thấy có hơi nhạt hoặc có vài khúc hơi bị gãy mạch cảm xúc.Tất cả truyện ngắn ở đây đều ở thế giới TR, một số chap là ngoại truyện chưa được đăng ở truyện chính của mình trong các bộ này:-[Tokyo Revengers] (Sanzu) Chị ơi, anh yêu em!!! và p2 là [Tokyo Revengers] (Sanzu) Em sai rồi, anh xin lỗi em đi!!!-[Tokyo Revengers] (Izana) Ước gì ta chưa từng gặp nhau...-[Tokyo Revengers] (Haitani) Bắt vợ về nuôi-[Tokyo Revengers] (Mikey) Fallen AngleCảm ơn mọi người đã đọc.…
"Anh ấy đang ở đây, một cửa hàng tiện lợi còn sáng đèn trên phố, loay hoay chọn mấy lon pepsi và một đống bịch bimbim phô mai. Ngoài cậu ra thì khu này còn ai mua hẳn hàng chục gói cùng lúc nữa chứ. Đống sticker tặng kèm đó đang làm đầy ụ bộ sưu tập của cậu. Jungkook chắc chắn đã cầu mong rằng mình nhận nhầm người.Có lẽ cậu vừa gặp ảo giác, và có lẽ cậu nên tránh đi. Trời ạ."Jungkook cố gắng không tắt nguồn mỗi lần cậu nhìn thấy Jimin, kể cả là mười năm trước hay hiện tại.…
Ngày nảy ngày nay, ở một học viện nọ có tên SCM bao gồm toàn thể nam thanh nữ tú khắp đất đại hàn quy tụNgười ta đồn rằng có một nàng công chúa mê ngủ nhưng xinh đẹp và đầy quyến rũVướng vào hai mối tình tay ba liên tiếp kì lạ nhất chưa từng cóMấy loại tiểu thuyết rẻ tiền chi tiết y hệt nhau vầy tràn lan cả ra =))) , hứng thú một chút với mấy mỹ nhân Jung Jessica, Park JiYeon, Kwon Yuri, Ham EunJung thì cũng nên ham hố click vào mà đọcKhông nhận gạch đá dưới mọi hình thức cho tặng biếuLưu ý đây là fanfic, không mang lại chút xíu lợi nhuận cho tác giả nên có muốn mang đi đâu thì báo cho author 1 tiếng =))…
Giúp người làm vui một lần mà hậu quả là được 'tặng' một mỹ nam yêu nghiệt thì phải làm sao bây giờ? Mỹ nam khăng khăng đòi cô phải chịu trách nhiệm với anh ta. Từ đó về sau, anh ta bám riết không tha. Cô đi thực tập, mỹ nam là đại Boss của công ty. Cô đi học, mỹ nam lại là giáo sư được nhà trường mời về dạy với giá cao ngất ngưỡng. Thậm chí cô đi mua trái cây mỹ nam cũng ngồi xổm bên cạnh đống trái cây chìa ra 2 lá quýt cho cô... Cô ngoảnh mặt làm ngơ mua quả khác, mỹ nam có bệnh sủng thê liền nổi cáu chất vấn: "Em chưa mua tôi về thì làm sao biết được tôi có tốt hay không?".…
Author: @RachelCouple: Soukoku/DachuuSummary: Dazai nhớ về cái cách từng vết rạch hiện hữu trên tay gã, gã nhớ về những khoảng trời yên bình khi gã rơi xuống từ tòa nhà cao tầng, nhớ về đại dương mênh mông làm gã ngộp thở như thế nào giữa những gánh nặng dơ bẩn của thế giới.Và gã nhớ về đôi mắt trong veo của người nọ, nhớ về thứ ánh sáng ấm áp duy nhất cứu rỗi gã trong những tháng ngày u buồn.…
Mưa, rất kì lạ. Nó có thể mang lại cho ta muôn vàn cảm giác. Khi thì cho ta cảm giác mát mẻ dễ chịu, lúc thì khiến ta cảm thấy khó chịu tang thương. Khi thì nó hát cho ta một giai điệu vui vẻ tươi mới cũng có lúc nó đàn cho ta một bản nhạc nhuốm màu đau khổ, cô đơn. Nó cũng tựa như tình yêu, chứa đủ ngọt mặn đắng cay, một món ăn chứa đầy sự mâu thuẫn, cũng như một cuộc đấu tranh để giành sự hạnh phúc. Vậy chiến thắng để có hạnh phúc hay thua cuộc để nhận sự đớn đau? Đây là một vụ cá cược dùng cả vốn lẫn lời mà kết quả phụ thuộc vào mỗi quyết định của chúng ta.…
Những năm tháng ấy, những năm tháng mà trong thế giới của ta chỉ toàn băng giá lạnh lẽo, vô tận bóng tối và sự cô độc không thể diễn thành lời. Là nàng...Là nàng đã xuất hiện trong thế giới của ta, dùng sự thiện lương, đơn thuần và ấm áp của nàng chậm rãi hòa tan băng giá trong lòng ta. Nụ cười rực rỡ như ánh nắng ban mai chậm rãi sưởi ấm trái tim lạnh lẽo của ta. Hình bóng ấy từng chút từng chút một ăn sâu vào từng tế bào, vào máu, vào trái tim lạnh lẽo này. Nhưng nàng ơi, sao nàng nhẫn tâm quá vậy ? Nàng chiếm lấy linh hồn lẫn trái tim của ta rồi lại thờ ơ vờ như không biết gì cả. Nàng là tia sáng duy nhất trong thế giới của ta, là tín ngưỡng mà ta hằng tôn thờ, nàng cho ta ấm áp rồi lại khiến ta cảm thấy mình chẳng xứng đáng với sự ấm áp đó. Nàng- là ánh sáng, tín ngưỡng duy nhất rồi lại là thứ mà ta chẳng dám mong ước có được là hình bóng mà ta mãi mãi chẳng thể với tới...…
Mùa đông 7 năm trước, Tống Hề tham gia khoá huấn luyện đặc biệt nên phải bí mật rời đi, chỉ kịp để lại một dòng tin nhắn cho Trì Tước."Thật xin lỗi."Anh đứng dưới trận tuyết, trống rỗng dường như phát điên, túi quà trong tay rơi xuống dần bị vùi lấp trong lớp tuyết dày. Cô không biết, chỉ trong một ngày tuyết ấy, Trì Tước đã mất hết tất cả.Sau này, Tống Hề được chuyển công tác trở về sở cảnh sát Bắc Thành. Đồng nghiệp cũ đều nói Tống Hề là "lưỡi dao mổ" của giới cảnh sát, xinh đẹp yêu kiều, điềm tĩnh cẩn trọng, nhẹ nhàng mà không gây đau đớn từ từ bóc tách từng lớp sự thật. Họ coi cô là hình mẫu, nhưng cô thừa hiểu, bản thân vẫn còn đầy những lỗ hổng.Tống Hề chưa từng nghĩ mình sẽ thất bại, vùng bụng loang lổ máu tanh. Trong cơn đau nhức dữ dội, cô nghe thấy tiếng rên rỉ trầm thấp phát ra từ chính cuống họng mình."Trì Tước, đừng..."------------------Thể loại: Ngôn tình đô thị, tổng tài, tình cũ, hư cấu, hành động, có HTác giả: jinglebelTất cả tình tiết, chức vụ, nhân vật, tổ chức... đều là HƯ CẤU, không nhằm mục đích bôi nhọ, bàn luận, chỉ trích các đối tượng khác ở ngoài đời.…
Nguyên nhân mà Phác Chí Thành không muốn tham gia vào trò phiêu lưu mạo hiểm do Lý Đông Hách cầm đầu đơn giản là vì nó sợ ma. Thế nhưng lúc nó đến địa điểm tập hợp, có thứ còn khiến nó bận tâm nhiều hơn cả ma quỷ. Phác Chí Thành xin hỏi ý kiến của bạn đọc nhé: Đi nhà hoang mà gặp người yêu cũ thì nên chạy hướng nào? ----------------------------Độ dài theo mình dự đoán là 3shot (mong thế)Đây là một món quà nhỏ mình dành tặng cho em Bê nhân dịp sinh nhật của em. Mình muốn đăng fic hoàn nhưng mà tại dạo này hơi nhiều việc nên mong em Bê nhận tạm cái hố lấp được 1 nửa của mình =)))) Chúc mọi người đọc zui zẻ ko quạo ạ.…
- Câu chuyện xoay quanh hai nhân vật : Song Mino và Kim JiWoo . Họ là hai con người thuộc hai tầng lớp hoàn toàn khác biệt của xã hội nhưng trái ♥ lại cùng chung nhịp đập + Song Mino : Chủ tịch tập đoàn XX, đồng thời là Lão Đại của một băng đảng khét tiếng tại Seoul.Hắn là một con người độc ác sẵn sàng ra tay giết bất kì ai nếu muốn+ Kim JiWoo : là cậu học sinh lớp 11 trường Ánh Dương. Vẻ ngoài xinh xắn, đáng yêu, tính tình hiền lành lại còn hơi nhút nhát khiến cậu luôn bị bắt nạt bởi các anh khói trên. cuộc sống " Thấp Cổ Bé Họng " của cậu đã thay đổi từ khi gặp Mino!!!…
Gửi 10 năm thanh xuân, 10 năm thương nhớ, 10 năm của tuổi trẻ, từng bồng bột và bốc đồng vì cái gọi là tình yêu vụng dại. Những dại khờ của năm tháng tuổi trẻ. Gửi em cô gái đã qua rồi cái thời mộng mơ, cái tuổi mà người ta hay nói là ăn chưa no lo chưa tới và giờ khi ngồi ngẫm lại những gì em đã trãi qua chỉ có thể nhoẻn miệng cười mà không thể cất thành lời. Hỏi em có hối tiếc không? Tiếc chứ... Tiếc vì em yêu quá vội và chưa kịp nghĩ suy cho những quyết định của những ngày tháng ấy. Gửi em cô gái đã bước ra từ sự đổ vỡ! ❤️…
Nếu như khi ấy anh không cứu tôi, có lẽ cuộc đời của chúng ta cũng chẳng phải biến động đến ngư vậy...========================Author: PatheticRating: T (Google để biết thêm thông tin)Disclaimer: Nhân vật không thuộc về tôi, ngoài ra mọi thứ chỉ còn là tưởng tượng.Categories: Fantasy, Angst, Tragedy.Note: Một fic nữa với trọng tâm là tâm lý nhân vật, cốt truyện có vẻ không mới lắm. Sau "Em có thể lặng thầm yêu anh", thì đây có lẽ là một fic có khả năng tiết lộ cái kết cho người đọc một cách rõ ràng hơn.Xin hãy đọc thật chậm, bởi vì một khi bạn quyết định đọc câu chuyện này, thì hãy xem nó như thế giới của riêng bạn vậy. Một thế giới chỉ tồn tại sự vội vã và vô cảm, sẽ mục ruỗng từ tận bên trong những cá thể ở trong nó, và đến một lúc nào đó, sẽ không bao giờ có thể cứu vãn được nữa.Note 2: Enjoy! Fic này tôi sẽ viết thoải mái một chút nên đừng lo nhé :)Chữ trên ảnh: Ánh trăng rọi vào phòng. (Google dịch nên đừng tin tưởng)…