ĐOẢN VĂN TÂM TRẠNG
. Có tự nghĩ và sưu tầm 💙💚💛# Đọc r nhớ vote nha 💗💓💙…
. Có tự nghĩ và sưu tầm 💙💚💛# Đọc r nhớ vote nha 💗💓💙…
Đăng những mẩu truyện nhỏ về những bộ truyện tui đã đọc và hình ảnh về những nhân vật yêu thích của tôi…
Đây là bản review dành cho câu truyện dưới đây, thông tin truyện copy từ trang nguồn ^.^Tên truyện: Lá rơi không vết.Tác giả: Giản Ám.Thể loại: Đoản văn, hiện đại.Độ dài: 3 chương.Convert: ngocquynh520.Edit: Khuynh Thành.Nguồn: Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.https://khuynhthanhconuong.wordpress.com…
Thanh xuân của chúng ta sẽ có lúc lụi tàn, sẽ trở thành hồi ức, sẽ mãi không trở lại. Hãy lưu giữ và trân trọng nó khi ta còn có thể vì thanh xuân sẽ không đến lần thứ hai. Hãy để sau này khi ta quay đầu nhìn lại sẽ bất giác mỉm cười hay rơi nứơc mắt vì một thời tuổi trẻ đã qua.…
Truyện huấn văn, thầy trò, thanh xuân, cuối cấp.…
học, học nữa, học mãi, chết cũng phải học :'D…
Lưỡng Diện Gia là "lò luyện anh hùng" nổi tiếng nhất trên xứ Giang Kinh lúc bấy giờ do tiên nhân Lưỡng Diện Phật đứng đầu. Lưỡng Diện Phật vốn là con khỉ tinh được Phật Tổ Như Lai hết mực yêu thương, nhưng vì phạm phải trọng tội nên bị đày xuống nhân gian. Trong vòng 200 năm, nếu họ Lưỡng kia chưa nếm trải đủ bảy vị của nhân gian sẽ vĩnh viễn không thể trở về chốn cung đình.Lưỡng Diện Phật sau hơn 150 năm vất vả, sống trong gian khổ đã nếm đủ được sáu vị của nhân gian. Liệu 50 năm còn lại, tiên nhân này có nếm trải được mùi vị cuối cùng, cũng là mùi vị quan trọng nhất trong chốn trần gian này - tình cảm.…
Huấn Văn, Lưu manh x Thiếu gia, hào môn…
vài mẩu chuyện về các nhà văn , nhà thơ nổi tiếng…
đây là 1 câu chuyện tình yêu của các chàng trai vừa tới tuổi 16 17 tình yêu cho những đối sự bất công tham lam và độc ác trong khi đó còn có cả những người gen gét họ khi họ đã có người yêu nên trang giành người yêu với nhauCâu chuyện mang tính chất đọc truyện vui vẻ mong đc hết tập ạ…
Fanpage của tác giả: Lục lạc nho nhỏtrích đoạn: "tiết thể dục tôi cầm quả bóng rổ chuẩn bị chơi với các bạn đúng lúc Minh và đám bạn đi qua, cậu khịa tôi:"nấm lùn cũng muốn chơi bóng rổ à, lại đây anh dạy cho". Tôi:"đã yếu còn thích ra gió à"Minh đá mày một cái nhân lúc tôi không chú ý cầm lấy quả bóng trên tay tôi ném vào rổ nhưng không vào.Tôi nhếch môi cười khinh bỉ, cậu không chịu thua lại cầm quả bóng ném vào rổ lần nữa nhưng... vẫn không trúng.Cậu vẫn mạnh miệng :"do gió thổi làm lệch bóng thôi"Tôi lấy lại quả bóng từ tay cậu nhẹ nhàng ném vào rổ nhìn mặt rất ngầu nhưng... quả bóng lại không vào thật. Chưa lần nào thấy nhục như vậy.Thế mà đám bạn của tôi và cậu cười như điên. Tôi thấy nhục thì nhục đấy nhưng nhìn qua mặt cậu thấy mặt đen xì tự nhiên thấy cũng vui vui. Chắc chỉ mình tôi thích cách tổn thương mình 1000 tổn thương địch 800…
Đọc đi rồi biết…
Title: Chú!…
lowercase…