Textfic x Văn xuôiCái xóm trọ này bị làm sao ýNhư mùa thu "Hà Lội""Thế em yêu anh không?""Anh mày ghét cái thằng đầu hồng""Bống này kho tiêu ăn ngon lắm""Sao mà ghét cái thằng cha dạy Toán thế nhờ""Độc thân không phải là ế""THU TIỀN PHÒNG MỌI NGƯỜI ƠI"…
đời éo le vãi người ơii! nên tôi chọn cách dùng điếu thuốc để dập tan nó- hụ hụ- sao đấy?- sặc thuốc- hút hít cho lắm vào- ê! tao thích anh- đừng! tôi không muốn em đau♢Vui lòng ko mang tác phẩm đi đâu khác!Truyện viết độc quyền trên Wattpad.✟Tác giải ko nhận gạch đá.Đọc thì đọc ko đọc thì phắn dùm!…
Tác giả: PumpkinSpiceLatte28Link: https://archiveofourown.org/works/34560577/chapters/86028520Dịch: Quẩy(Update 04/06/23: Nhiều người đọc thế huhu mình xin lỗi vì không rep hết các cmt nhưng mình cảm ơn các bạn rất nhiều nhé 😭❤️ Các bạn đừng quên vào Ao3 thả kudos comment để ủng hộ tác giả nữa nhé ❤️❤️❤️ Mình sẽ cố gắng sắp xếp thời gian để beta lại toàn bộ bản dịch này.)#ABO #Omega Bakugou #Alpha Todoroki #Chữa lành…
Đăng Dương lần đầu tiên gặp Thanh Pháp bên ngoài trường học. Thiếu niên với áo sơ mi trắng tinh khôi, nụ cười ôn hòa, thoải mái dù bị người ta sàm sỡ. Đăng Dương ngỡ rằng đây chỉ là một "bình hoa ngây thơ". Nhưng mọi thứ thay đổi khi họ gặp lại nhau trong nhà vệ sinh. Thanh Pháp, với khóe mắt đỏ hoe, đang chà xát ngón tay dưới dòng nước trong suốt. Ánh mắt đen láy của cậu nhìn Đăng Dương từ trong gương, ẩn chứa một bí mật đen tối. Đêm đó, Đăng Dương chìm vào giấc mơ kỳ lạ. Trong mơ, chính anh là người đã "cong", khao khát Thanh Pháp với những rung động mới mẻ. Từ đây, Đăng Dương bắt đầu quan tâm đến Thanh Pháp, cố gắng khám phá bí mật ẩn sau vẻ ngoài ngây thơ của cậu. Càng đi sâu vào, anh càng nhận ra những điều bất thường: Thanh Pháp thường xuyên bị thương, hay khóc một mình, và có những hành động kỳ quặc. Đăng Dương quyết tâm giúp Thanh Pháp thoát khỏi bí mật đen tối. Liệu anh có thể thành công? Liệu Thanh Pháp có thể mở lòng và đón nhận tình cảm của Đăng Dương?…
OOC, truyện lấy tên nhân vậy, tình huống hoàn toàn là trí tưởng tượng....Cùng vượt qua những sóng gió, khó khăn bao cơ hộiCũng đã muốn nói ra câu yêu rồi....Rồi tháng ngày phai nhạt cho kí ức phôi phaMình lỡ để danh vọng đứng giữa chúng taCho anh quay lại khoảnh khắc ấy, để anh cố níu tay em lại....Giờ thì mình đã không còn thương, không còn đau, không còn vì nhau nữaCũng đã từng mang nhiều điều mong ước nhưng đành xa xôi...Vì anh yêu em rất nhiều, chỉ là chúng ta chọn rời xa…
!!LƯU Ý!! chuyển ver phi lợi nhuận, chỉ nhằm mục đích thoả mãn con dân đu cp. chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả ( fic có thể bị gỡ xuống bất cứ lúc nào ). cùng nhà hoan hỉ. tác giả : KHOA PHỤ TRUY NHẬTeditor : LAM ( nguồn : https://phiyennhuoclam2703.wordpress.com/dam-my-hoan/nam-than-va-be-lun/ ) __ mọi người đừng quên ghé đọc ủng hộ tác giả & editor bản gốc nha <3re-edited by seraphelis _VĂN ÁNDạo gần đây, Nấm Lùn rất hay mang một vài món quà về nhà, nào là hoa hồng, chocolate, cà vạt, dây nịt, quần lót, tất chân.Quần lót!!!...Nam thần nhịn không nổi nữa, hắn cầm quần lót lên nghiêm mặt chất vấn Nấm Lùn: "Ai đưa cho cậu mấy thứ này?"Nấm Lùn thẹn thùng che mặt: "Các cô gái trong công ty á, họ nói họ thích tớ."Nam thần xách Nấm Lùn ném lên giường: "Sao cậu không nói cho bọn họ biết là cậu đã có bạn trai rồi?"Nấm Lùn oan ức vô cùng: "Nói rồi nha, lúc chưa nói chỉ có một vài cô thích thôi, còn đòi theo đuổi tớ! Sau khi nói, tất cả bọn họ đều đồng loạt bảo thích tớ!"Nam thần nhanh chóng lột sạch quần áo của cả hai rồi hung hăng "nhảy xập xình" với Nấm Lùn. Đương lúc bị làm cho mê muội, Nấm Lùn nghe thấy nam thần nói: "Tiểu lẳng lơ không nghe lời này! Học đâu ra cái thói trêu hoa ghẹo nguyệt này!"Nấm Lùn oan ức chết mất!Đám hủ nữ bọn họ yêu thích tiểu thụ mà!Tui biết làm sao hơn!Tui cũng tuyệt vọng lắm chứ!_THỂ LOẠI: Từ học đường ra tới ngoài xã hội, ngọt ngào, hài hước, song góc nhìn, công thụ bằng tuổi, 1×1, HE.…
ATSH kết thúc trong nuối tiếc của khán giả, để chiều lòng các Himom Hidad, chương trình quyết định nhốt các anh vào một căn nhà để tạo content, ai ngờ lại có sự cố xảy ra...…