vết cắn
#fakenut#chodeft#on2eus. lần đầu viết fic mong mn thông cảm…
#fakenut#chodeft#on2eus. lần đầu viết fic mong mn thông cảm…
ĐÂY LÀ TRUYỆN ĐƯỢC COVER LẠI CỦA CỐ TIỂU THƯ VÀ KHÚC TIỂU THƯTác phẩm: Cố Tiểu Thư Và Khúc Tiểu ThưTca giả: Vãn Chi…
Chiến sĩ quả cảm giết kẻ ác cứu dân làngCông chúa sẽ cưới anh hùng theo lẽ đúngMột câu chuyện sẽ kết thúc có hậu nếu như tất cả đều thuận như trình tựNhưng trên chiến trườngAnh hùng luôn luôn chếtCòn sót lại chỉ còn là người mạnh và kẻ hèn---------------Dã tâm của con người...Hay bất kì xã hội nàoKẻ mạnh sẽ là chính nghĩaVà chính nghĩa sẽ được tuân theoBất kể sai hay đúng...Mạnh thắng yếu bại.----------------Và đâu mới chính là con người thật?…
Hai người gặp nhau vào một mùa đông lạnh nhất từ trước đến giờ . Trải qua một ngày tranh cãi thì cuối cùng chuyện tình " chủ tớ " cũng bắt đầu Hãy ủng hộ truyện dùm tớ ^^ thanks…
Phim ma, tình yêu,...…
Con bé đã đã nghiện anime, manga giai đoạn cuối, vô phương cứu chữa rồi. Đây là một tập ảnh về các anime mà tớ đã biết. Mong mọi người ủng hộ !!!!!̃ P/s: Đang trong quá trình chỉnh sửa . Để đảm bảo ảnh đẹp, rõ tớ đã xóa một số và tất nhiên đã thế vào một số tấm khác đặt yêu cầu đẹp, rõ.…
Mo-tip xoay quay chàng trai mang tên Lãnh Dạ , là một đứa trẻ mồ côi không ai cần , tuổi thơ tươi đẹp là 1 thứ xa xỉ đối với Lãnh Dạ , vào năm 14 tuổi cậu và đám trẻ trong cô nhi viện được 1 tổ chức thu mua , bọn họ hoàn toàn không được tiếp xúc với ánh sáng . Ở nơi đó còn tồi tệ hơn trong cô nhi viện . Mọi người phải chém giết nhau chỉ để sống !! Cậu cũng vậy , cảm giác lần đầu tiên giết người như thế nào hả ?? Tội lỗi vô cùng tội lỗi ...- Muốn sống sót trong thế giới này , thì phải dẫm đạp lên nhau thật tàn nhẫnCho dù là người thân đi chăng nữa !!câu nói này đã in sâu vào tâm hồn của 1 đứa bé 14t . Từ một đứa yếu đuối , kém cỏi.. tự dẫm đạp lên mọi thứ , ăn thịt uống máu , chưa có việc nào tàn nhẫn mà cậu chưa làm cả . Một ngày 1 việc xảy ra.... Lãnh Dạ Chết.......!! Cậu đã chết . Khi tỉnh dậy tên cậu là Hạ Minh Lâm ... hắn là ai ?? Sao lại dịu dàng với cậu ? Sao lại đối tốt với cậu ? Hắn cho cậu biết ấm áp là gì .. cậu không biết cười hắn dạy cậu cười . 1 nụ cười thực tâm chưa không phải là giả tạo , nhưng rồi hắn rời đi tim cậu như thiếu vắng thứ gì đó ? Hắn kết hôn !!!…
thứ ngẫu nhiên trong bộ óc nho của tôi(Như tôi đã nói là nó khá ngẫu nhiên nên cũng sẽ khá là ngu)…
các bác cứ hỏi thoải mái đùng ngại ngùng chi :'33Cháu nhận hết ask dare của tất cả mọi người nha…
Tác giả: 不懂棋的白衣女士 Editor: gấu chóBeta: @tcahmoaTác phẩm thuộc project JieDuo - Thu Thủy Trường Thiên.- Bản edit đã được sự đồng ý từ tác giả, vui lòng không mang ra khỏi đây. -…
Hình ảnh Anime, manga,....…
ừm . chỉ thế thôi. chỉ là đôi lúc vào một ngày hanh nắng đem nỗi buồn ra hong...…
- chỉ dành cho những readers đang hứng chịu nỗi đau mà người đến trước để lại .. ♥…
Lúc đầu vẫn còn ngại mấy chap sau ngọt tiểu đường:))…
[Creepypasta]Người chị vì ghét em trai mình - đứa con trai quý báu của gia đình nên đã ra tay sát hại đứa em tội nghiệp...Mọi thứ trở nên mất tầm kiểm soát đối với 1 cô gái chỉ mới 16 tuổi... .....Mong mọi người ủng hộ!!!…
Các người có thể gọi ta là Carl.Truyện của Quất Miêu Quả Quả, không phải rất bổng nhưng chữa lành, cốt chuyện rất bình thường, chủ yếu sủng thụ ta xem vui tai vui mắt. Muốn viết xem ảnh thể, cái này truyện hảo đơn giản, liền quyết định! Chọn ngươi!Không có xin phép, nổi hứng liền viết, cho nên chớ có mang đi đâu, một ngày thấy "không thể truy cập" liền tự động hiểu chuyện gì đã xảy ra.Bối cảnh truyện Trung Quốc mà ta lại không phải rất ái Trung Quốc. Cho nên tư thiết bay đầy trời đi. Hòa Diệp con lai Nhật - Trung; bạo lực học đường buff. So với Trung Quốc, ta còn là am hiểu Nhật bản hơn, không thích mời lui, dù sao còn không phải là một dòng máu ra hết (nói đùa)===Cre ảnh bìa: Erin S.29/10/2024…
Khi cuộc sống quá tàn ác với em. Em chẳng còn ôm hi vọng gì nữa.Em cũng không còn biết mình sống để cái gì, khi mà không một ai thực sự quan tâm đến em.Em lạc lõng trong giữa dòng đời oan nghiệt. Cố gắng tìm kiếm người có thể cho em chút an toàn nhưng em không thể.Em hận bản thân mình hơn ai hết, nhưng em cũng yêu bản thân mình hơn ai hết.Dù càng ngày em càng trở nên tiêu cực và khó ở với mọi người xung quanh khiến họ ghét em. Nhưng mà em vẫn không thể sửa được tính cách ích kỷ, vị kỷ và trẻ con ngang ngạnh đó của em.Từ xưa đến nay em vẫn luôn chờ đợi và tìm kiếm.Tìm kiếm người có thể kiềm chế cái tính vô tâm với thế giới chỉ quan tâm mình mình còn người xung quanh ra sao thì kệ họ của em.Em muốn yêu một người có thể dạy em cách để quan tâm đến mọi người xung quanh hơn.Em chờ đợi ngày mà có một người như vậy đến với em.Chờ đợi ngày mà nắng mang hương về.…