Con trai phú ông thì sao chứ? Coi trời bằng vung thì sao chứ? Chẳng phải cuối cùng cũng đau muốn chết vì con hầu của mình hay sao? --> Truyện tớ viết vui vui, có lúc không vui. Không có lịch ra chương cụ thể. Mê mấy truyện VietNam xưa lắm hí hí.…
Khi bóng lưng rời đi, chỉ còn sương giữ lại ký ức Có những buổi chiều không tên, phủ lên làng nhỏ một lớp sương xám mờ. Cậu sống trong nơi đó - nơi tưởng như tĩnh lặng, nhưng lại ẩn chứa bao điều chưa từng được nói ra. Mỗi căn nhà, mỗi lối mòn, mỗi tán cây đều như biết giữ bí mật cho ai đó từng bước qua rồi biến mất."Ký Ức Giữa Làng Sương Tối" không kể một chuyện tình. Nó là bản nhạc không lời về những điều đã mất, về một cậu thiếu niên mang trong mình những đoạn ký ức vụn vỡ, những câu hỏi lặng thầm chưa từng được gửi đến ai.Truyện không có hồi kết rõ ràng - vì cậu chưa bao giờ thực sự bước ra khỏi làng sương ấy. Và độc giả cũng vậy. Một khi đã bước vào, sẽ luôn mang theo làn sương đó trong lòng mình.…
Mình cũng không biết nói gìĐây là một quyển mà mình dùng để dịch truyện otp và lưu trữ các thông tin, lore, plot của các oc nhà mình.BG/BL/GL có đủ cảMình chỉ mong là đừng ai để ý đến cuốn sách tàn tạ này của mình vì mình viết không hay mà dịch cũng như hạch…
"Có chuyện cần mọi người giúp đây, tớ đang thích một bạn nữ trong lớp mình. Bạn ấy cũng xinh với hiền, tớ có nên mượn ngày Cá tỏ tình không? Nghiêm túc nhé xD"- Là "cô ấy" à , đẹp đôi đấy. tỏ tình đi Bí- Cặp đôi này được đấy, anh em ủng hộ couple này đi- Chúng mày không ai được động đến Phương của tao, chỉ QA được động thôi- ... ***"Đã hơn một lần...anh đã yêu em, đi tới đi lui, người đầu tiên nhớ, vẫn là em. Thật sự.....em không biết anh là ai?""Tao cũng hơn tuổi mày, ra trường rồi, mày nên bắt đầu gọi tao là anh đi thôi!" ***Anh vẫn ở đây chờ, vì anh biết có ngày em sẽ ngoảnh đầu lại. Anh vẫn đưa bàn tay về phía em, vì anh tin có ngày em sẽ đưa bàn tay của mình ra để anh nắm lấy. Cuộc đời này sinh ra anh, để dành cho emVì vậy, em đi đừng đâu nữa, em đã đi nhiều rồi. Nếu muốn đi, để anh đưa em đi, để khi em mỏi anh sẽ cõng, em mệt anh sẽ chăm, khi trời mưa anh sẽ che ô cho em đến hết cuộc đời...…
Đây là câu chuyện rất buồn, Kayle đã nghe được từ một bác sĩ là bạn của bố Kayle khi Kayle đi du lịch nước ngoài năm ngoái. Câu chuyện dựa trên chuyện tình của một cặp đôi có thật ở châu Âu vào những năm 90, nhưng Kayle lấy bối cảnh của Việt Nam.Ở bệnh viện, có một cô bé có mái tóc và đôi mắt màu ngọc bích, mồ côi cha. Sau khi đón sinh nhật lần thứ 14, cô bị u não ác tính. Vài năm sau cũng tại căn phòng bệnh chung, cô gặp một anh chàng, cậu ấy cũng có cặp mắt màu ngọc bích. Họ yêu nhau, tình yêu trong sáng và đẹp đẽ nhất tôi từng chứng kiến vào thời điểm đó xảy ra ngay tại bệnh viện, vào những ngày cuối cuộc đời của con người, họ đem lòng yêu đối phương như lần cuối được yêu, bởi họ sẽ chết lúc nào chẳng ai báo trước được. Câu chuyện xoay quanh tình yêu và tình thương, đưa bạn đến hết nỗi buồn này đến nỗi buồn khác. Ngoài ra còn xoay quanh cái chết, sẽ có rất nhiều sự ra đi trong câu chuyện. Đó cũng là khía cạnh khác cho thấy cuộc đời lúc nào cũng là màu hồng, ngoài kia có những câu chuyện đau đớn dằn vặt con người trong từng tế bào..."An Uyên, em nói xem, nếu con người thực sự sẽ chuyển kiếp, thì kiếp sau chúng ta vẫn sẽ yêu nhau chứ?""Như thế thật tốt, nhưng hiện tại và sau này, em chỉ muốn trọn đời trọn kiếp yêu anh."Nhưng em biết, Tây Huy anh phải sống tốt, không biết chừng em sẽ chết bất cứ lúc nào, có thể hôm nay chúng ta ngồi ở đây nói với nhau những lời yêu thương, thì có lẽ, ngày mai, hay thậm chí là ngay lúc này, em sẽ chết...…
Chào các bạn, rất vui khi được các bạn chọn đọc. Xin giới thiệu đôi nét về ad nha, mình tên là BN, hiện là sinh viên sư phạm của một trường ở TPHCM, mình viết bài này lúc mình là sinh viên năm 2, 20 tuổi. Mình xin phép gọi đây là bài viết tâm sự về cuộc sống của mình ạ, cảm ơn bạn iu đã chọn đọc!!…
Nghĩ tới đâu viết tới đó nên không có cốt truyện đâu nhe~Đây là fic bách hợp đầu tiên của Au nên có gì mọi người nhớ cmt góp ý nha (và lỡ mà mấy bạn cmt mà Au có trả lời chậm thì xin thứ tội trước nhưng sẽ cố gắng)Cảm ơn đã ghé qua đây - thế giới của Poo, nơi ủng hộ LGBT!!!…
Có ai đó đã từng nói "Tình yêu chính là một loại tính ngưỡng, bạn tin thì có, không tin thì không có" nhưng đó là giữa người với người ... còn giữa người với ma thì sao? các bạn có tin giữa ma và người có thể tồn tại thứ tình cảm ấy không?...…
Có phải khi chúng ta còn trẻ, tình yêu bắt đầu từ những rung động, đơn thuần vì một nét duyên dáng, một cử chỉ ân cần... Còn khi chúng ta thực sự trưởng thành, thì nó lại là sự cảm nhận đã chất chứa rất nhiều những năm tháng có cô đơn, có thất vọng, có đau thương và... đặc biệt hơn cả là có những điều dường như lúc ấy đã có thể.Hắn, một người con trai ôm chí lớn nhưng cuộc đời lại lận đận, long đong.Cô ấy, một cô gái nhiệt huyết với đam mê nghệ thuật nhưng vì không muốn đồng dạng mà từ bỏ.Hai người đã tình cờ gặp nhau. Với đối phương mà nói thì thực sự có ý hay không cũng chẳng ai biết. Và rồi đã có những ngày tháng chàng theo đuổi nàng nhưng nàng hờ hững.Chắc các bạn không lạ gì câu nói: "Em chỉ xem anh như người anh thôi".Có lẽ hoàn cảnh chung thì điều đó sẽ là một kết thúc nhẹ nhàng. Nhưng, vì sao cô ấy lại xem tôi như người anh? Chẳng lẽ cách tôi đối với cô ấy lại giống như một người anh trai?Vậy tôi sẽ không làm anh trai em nữa là được. Hắn đã nghĩ như vậy.Hắn đã từ bỏ cách không làm anh trai bằng việc biến mất, là đã vài năm. Nhưng hắn không hề quên những gì liên quan đến cô ấy. Hắn đã quan tâm cô ấy bằng một cách khác. Một người lạ, chỉ cần không giống anh trai là được."Em vẫn còn ở Yahoo. Anh cũng vậy. Cả thế giới này có lẽ chỉ còn anh và em". Đó là khi hắn truy cập vào nick Yahoo ngày xưa, lúc này thì người người đã quen thuộc với Facebook rồi.Mời bạn đọc theo dõi câu chuyện tình yêu thú vị mang tên: "Em vẫn ở Yahoo".…
"Chico và Mê Cung Đau Thương" kể về hành trình đầy bi kịch của Chico, một cô gái phải đối mặt với bạo lực gia đình và bóng tối ngự trị trong ngôi nhà mình. Để sinh tồn, cô tạo ra Kochi - nhân cách thứ hai - như một tấm khiên bảo vệ tâm hồn.Liệu Kochi có thể dẫn lối thoát khỏi mê cung đau thương, hay cả hai sẽ mãi lạc lối trong những câu hỏi không lời giải?> "Tôi ra đi không phải vì tôi yếu đuối, mà vì tôi đã cạn kiệt..."…
Đây là câu chuyện lấy nội dung hoàn toàn từ bộ phim Tuổi Thanh Xuân phần 2 nhưng mình sẽ đổi theo ý của mình, mình vừa xem lại mà thấy ức trong người nên mình muốn sửa lại theo ý mình:* Thứ 1 về tuyến nhân vật chínhMình sẽ đổi về tính cách và cả các hành động của nhân vật chính, mình muốn nữ chính dứt khoát hơn và nam chính điên tình hơn. Đúng là trong tình yêu ai không được yêu sẽ là người thứ 3 nhưng mà thực sự mình xem xong cảm thấy như kiểu nữ chính đang phá vỡ hạnh phúc của người khác vì cái tình cảm của mình ấy xong kiểu không dứt khoát dù biết người ta có hôn thê rồi mà vẫn gần gũi không dứt khoát xong cố nhắc lại mấy chuyện cũ xem mà tức. Nam chính thì mình sẽ cho ông ý kiểu điên vì tình hơn. * Thứ 2 về tuyến nhân vật phụNói thật xem phim này là phim duy nhất mình thấy bà nữ phụ quá đáng nhưng mà đáng thương nhiều hơn ấy thành ra nữ chính càng tệ nên chi tiết này chắc chắn sẽ sửa. Tương tác giữa nữ chính và nam phụ cũng sẽ khác hơn. * Thứ 3 về kếtKết thúc sẽ thay đổi mình không can tâm để kết thúc như thế mong mọi người đón nhậnCuối cùng thì nếu ai toxic mình xin mời ra ngoài ạ ! Nữ cường của tui cầm lên được bỏ xuống được nha không thể đánh đổi tất cả vì tình yêu như thế được . Mình không muốn là con gái phải đặt nặng tình cảm mà từ bỏ mọi thứ. Mạnh mẽ lên tôi không cam tâmLƯU Ý : Mình sẽ đổi tên và rút ngọn tuyến nhân vật theo ý mình vì không cần thiết phài nhiều người rồi rườm rà quá…