Tác giả: 虚无主义死亡Link: https://m.weibo.cn/status/4674463511091290?Translate: ChanhBẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP.Mọi người hãy đọc thật kỹ để có thể hiểu được những ẩn ý của tác giả muốn gửi đến độc giả nhé.…
Author: MinHana136 (Hanie)Bựa, nhây, lầy, và một ít đoản =")))Pi ét: Toàn bộ đều là HƯ CẤU hư cấu hư cấu nha nha nha! Đừng ai vì cái fic này mà hờn tui nhớ !Hế hế :")))Đừng mang fic tui đi đâu nhớ! ^^Thanks for reading, vote ="))…
Tên gốc:《请用温水送服》/ Vui lòng uống thuốc với nước ấmTác giả: equatorbutterflyDịch bởi NgọtPairing: Han Taesan x Park SunghoTình trạng: Hoàn thành📍Lưu ý- Không gán ghép lên người thật- Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, dịch với mục đích phi thương mại- Độ chính xác của bản dịch chỉ 60-70%- Không mang ra ngoài!Link: https://weibo.com/7924333929/5151104179639525nói chung là đáng yêu vãi luôn🥹🙌🏻…
Câu chuyện của thanh xuân vườn trường về Linh - cô gái học nghệ thuật với nhiều hoài bão. Chỉ vì sự nhẹ dạ của cô mà suýt nữa bản thân bị tổn hại và mất đi người yêu dấu.…
Gió rồi sẽ vụt tắt thật vỗi vã, chỉ thoáng qua nhưng lại day dứt cả một hồi... Mọi thanh âm hay một ai ghé qua đời, không phải là cơn mưa rào mà là cả một hồi ức tạo nên cả khoảng trời rộng lớn... Mây rồi sẽ tan , nắng rồi sẽ lên , đời người rồi sẽ khác…
Mộ Dung Lệ sống ở Hầu Ngọc quan ba tháng thì đã đưa thư nhà tất cả là bảy lần.Khi trước không hề như vậy, thế mà bây giờ hắn lại tìm riêng một người đưa thư, cứ đến hẹn lại một lá, chưa từng chậm trễ một ngày làm cho Hương Hương rất phiền lòng.Quách Điền và Quách Trần Thị mỗi lần như vậy đều dở khóc dở cười. Khi con gái Quách Dương hỏi: "Nhị tỷ con đâu rồi?" thì cả hai vợ chồng đều nói: "Đang làm bài tập về nhà..."Hương Hương vốn không có bao nhiêu chữ nhưng bỗng nhiên con người kia lại bắt nàng mỗi phong thư đáp lại đều phải đủ năm trăm chữ khiến nàng thật bất đắc dĩ.Cuối cùng những lá thư sau, Mộ Dung Lệ không còn chép thơ nữa mà kể về những chuyện nhàn tản nơi biên quan, đương nhiên là không hề tiết lộ quân tình.Hương Hương nghĩ rằng, chắc chắn những điều mà Mộ Dung Lệ nói là giả vì cô cả đời tuân thủ nữ tắc chưa đến những nơi biên quan, muốn đi ngắm cảnh một chút cũng không được. Giống như hùng ưng, cô cũng có những tiếc nuối ở trong lòng.Thể loại: ngược trước sủng sau, 1 vs 1, HE. M thích nên copy về để đọc ngoại tuyến, chưa xin phép các bạn edit . Mong câc bạn có thấy thì thông cảm cho mình , nếu muốn mình sẽ ẩn đi 🙏🙏🙏…
Tác giả : Thiên Sơn Trà KháchXưa rằng : Tây quan xuất tướng võ, Đông quan xuất tướng văn. (西关出将 东关出相)Hoà Yến là tướng tinh trời sinh.Nàng là vật thay thế cho huynh trưởng, chiến đấu sa trường nhiều năm, bình Tây Khương, định Nam Man, cho đến khi huynh trưởng đồng tộc bệnh lành mới rút lui về, lấy chồng thành thân.Sau khi thành thân, đã không được phu quân sủng ái, thân còn mang bệnh lạ, đôi mắt mù loà, tiểu thiếp xinh đẹp còn đứng trước mặt nàng ôn nhu nói : Bát thuốc đó đã hại mù đôi mắt của ngươi, song lại là do trưởng bối trong tộc ngươi phân phó đưa đến. Chỉ có người chết mới không thể tiết lộ bí mật, sự sống của ngươi... chính là mối đe doạ lớn nhất đối với họ !Một đời danh tướng, cân quắc anh hùng, lại chết trong tay một phụ nhân ngu dốt, ghen ăn tức ở nơi hậu trạch, thật là hoang đường!Tỉnh lại lần nữa, nàng trở thành con gái của giáo úy trên thao trường, yếu đuối kiêu ngạo, thanh xuân rạng rỡ.Lĩnh huân công của ta, muốn mạng của ta, mang binh mã của ta, lừa tình cảm của ta ! Sống lại kiếp này, nàng nhất định phải lấy lại tất cả những gì đã mất. Triệu thiên hạ , hồng nhan phong hầu, oai chấn cửu châu !Hệt như quân doanh sâu như biển, còn không phải sao, vừa bắt đầu nàng đã gặp phải kẻ thù từ kiếp trước, người tướng quân thiếu niên "mũi giáo chỉ về đâu, người bạc vía đến đó".…
Sự đơn thuần trong một đứa trẻ , tạo nên khát vọng trinh phục cả một bức tượng phải gục ngã! Liệu hành trình để một thực tập viên có thể an toàn mà vượt ải thành nhân viên chính thức ra sao?…
Sát thủ Hoa Nhạn cả đời làm việc ác cũng có lúc động tâm. Chỉ tiếc khi nàng biết được tình ái là gì thì đã quá muộn, Tử Hành hận nàng, nàng biết nàng và hắn vĩnh viễn không có kết cục tốt đẹp.Khi biết hắn chuẩn bị ra tay với nàng, nàng ngước lên bầu trời có một vì sao lóe sáng, nàng ước gì có một nữ tử thiện lương đến thay nàng đối xử tốt với hắn, thay nàng trả lại cho hắn những gì mà nàng đã nợ hắn. Thiên đạo vậy mà đáp ứng nàng, trực tiếp lờ đi nguyện vọng nghỉ hưu non của ta, rồi vui vẻ nhìn ta quằn quại trong mớ yêu hận tình thù, Thiên đạo là cố ý mà, người tàn ác quả nhiên sống thảnh thơi.…
dd. hch × nndthuỳnh công hiếu lúc đeo vào tay đức trí chiếc vòng thêu màu đỏ, đã một lòng một dạ mong nó sẽ sống một đời bình yên.sản phẩm của trí tưởng tượng.…