[ Rinisa] Bánh mật ngào đường!
Góc nhìn của Bachira Meguru về cặp Senpai kouhai Isagi Yoichi và Itoshi Rin.…
Góc nhìn của Bachira Meguru về cặp Senpai kouhai Isagi Yoichi và Itoshi Rin.…
Truyện up độc quyền tại Enovel.com, nếu bạn hứng thú với truyện của mình viết thì hi vọng bạn ghé ngang cho một vote. Đa tạ.* Nếu được sống lại một lần nữa, bạn có để thời gian của bản thân trôi đi vô ích hay không? Dù ta không phải nhân vật chính của một chuyện tình lãng mạn, hay nữ cường nhân mạnh mẽ, dù chỉ là được sống lại một lần do sự nhầm lẫn của hệ thống. Nhưng nếu đã nhầm thì hãy nhầm đến cùng.* Nhưng trả giá cho sự sống lại chính là không ngừng tham gia phó bản để tích luỹ tuổi thọ. Cuộc chiến tích luỹ tuổi thọ, chiến đấu không ngừng để bản thân mạnh mẽ, để sống mà không bị chà đạp lòng tự tôn.* Một đời làm girl ngoan, vui không? Đương nhiên, khổ nhiều lắm. Đã có cơ hội làm lại, ta muốn làm trap girl, muốn sống cho mình nhiều một chút, không cùng chí hướng có thể bỏ qua. Vì bản thân đã không còn muốn dừng chân lại vì bất kì một ai nữa.* Ta tên Lâm Ái Na, là một người phụ nữ rất đời thường, hài lòng với cuộc sống vô vị trôi qua mỗi ngày. Đã từng có mơ mộng, hoài bão, nhưng thời gian không chờ một ai. Bon chen với xã hội bộn bề, càng ngày càng có thêm nhiều tiếc nuối. Mỗi đêm trước khi ngủ đều thao thức, không còn trẻ vô tư vô lo, nhắm mắt là ngủ được.*Hiện tại thì không, vì ta sẽ viết lên câu chuyện của đời mình, một hướng đi khác...1. Kì nghỉ hè cuối năm.2. Chung cư cách li.3. Con tàu đỏ đen.4. Về nhà.5. Sóng thần.6. Mê cung.7. Đảo rắn.…
【 tĩnh tô 】 nam tử hán đại trượng phu, nói không nên lời sẽ không đi ra! Nguồn: trang Lofter của Mộc Thất Nguyệt Nội dung vở kịch giới thiệu vắn tắt: đây là ABO thế giới quan, tiêu cảnh diễm đăng cơ vi Đế hậu, đem mai dài tô lập vi hoàng hậu. Ba năm sau mai dài tô hỏa hàn độc đã giải, thân thể lớn hảo, sau lại còn hoài thượng đứa nhỏ. Nhưng ở mai sau mang thai mới mấy tháng đích thời điểm, một hồi thình lình xảy ra đích biến cố làm cho hết thảy đều rối loạn bộ! Hắn, mai hoàng hậu, xuyên qua tới rồi vài năm tiền còn đang phụ tá tiêu cảnh diễm đoạt đích đích thời điểm! Cùng lúc đó mới vừa trở lại Kim Lăng không bao lâu, đang cùng tiêu cảnh diễm cộng đồ đại kế đích mai dài tô cũng xuyên qua tới rồi tương lai đã muốn lên làm hoàng đế đích tiêu cảnh diễm trước mặt.…
Hối hận và xin lỗi.Hối hận là một cảm xúc âm thầm gặm nhấm trong tâm trí. Còn xin lỗi lại là một hành động hướng ra bên ngoài.Bảo Thắng từng ngây ngô tin rằng chỉ cần nhận ra lỗi lầm, chỉ cần trái tim nhói đau và tự trách, thì sự hối hận ấy sẽ đủ để bù đắp. Cậu từng nghĩ, nếu mình chân thành cuối đầu nói lời "xin lỗi", đối phương sẽ rộng lượng tha thứ.Và rồi cậu nhận ra mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.Hối hận có thể là bản án treo trong tâm hồn, khiến ta day dứt, tự hành hạ bản thân. Nhưng xin lỗi lại là một ngọn núi khác, ngăn cách giữa ta và người kia. Đôi khi, ngọn núi ấy không phải vì người khác quá khắt khe, mà vì bản thân ta quá yếu đuối để mở miệng.Bảo Thắng muốn quỳ xuống, muốn dập đầu trước họ để cầu mong sự tha thứ. Nhưng những lời nói ấy kẹt lại trong cổ họng, khô khốc, nghẹn ngào, chẳng bao giờ thoát ra thành tiếng.Nỗi dằn vặt cứ kéo dài, đeo bám cậu từ những năm cấp hai cho đến khi bước vào cấp ba.Thật may, ánh sáng của một nơi mới, một mái trường mới, những con người, những mối quan hệ len lỏi vào cuộc sống của cậu, như thể trao cho cậu một cơ hội thứ hai để hàn gắn chính mình.Liệu Bảo Thắng có đủ can đảm để vượt qua bóng tối quá khứ, để một lần mạnh mẽ ngẩng đầu, mở lời xin lỗi?Hay cậu sẽ tiếp tục sống với vết thương không tên ấy, mãi mãi chôn chặt trong lòng?Tác giả: Thái YLƯU Ý: Truyện hư cấu phi logic, bối cảnh nửa thật nửa giả, viết theo bản năng, nếu có gì sai sót mong người đọc nhắc nhở hoặc thông cảm bỏ qua.…
Editor: Ấu Nhi Viên Hiệu TrưởngGiới thiệuThẩm Trứ Hoa vốn chỉ là một sinh viên bình thường, ngày ngày sống cuộc đời tẻ nhạt với những cơn ác mộng về ngày tận thế.Nhưng rồi, ác mộng ấy lại hóa thành hiện thực!- Hệ thống giáng xuống.- Thành phố sụp đổ.- Rừng rậm viễn cổ trỗi dậy.- Sinh vật đột biến hoành hành.- Sương mù dày đặc ăn mòn từng sinh mạng.Giữa hỗn loạn, cô mở ra 【Cẩm Nang Ma Dược Sư Sơ Cấp】, ánh sáng đỏ rực lóe lên.Trong Thế giới Ác Mộng, cô từng là một Ma Dược Sư bậc thầy!Thẩm Trứ Hoa: "... Vậy thì đi lại con đường cũ thôi!"Nhưng có một vấn đề... Ma Dược Sư cực kỳ tốn tiền!Làm sao để kiếm tiền đây?Chỉ có một cách - dùng tiền nuôi tiền, kiếm mãi không ngừng!Vậy nên:• Khi người khác ngủ - cô chế thuốc.• Khi người khác ăn - cô pha chế lọ dược.• Khi người khác nghỉ ngơi - cô thu thập nguyên liệu, chuẩn bị điều chế.Không lâu sau, diễn đàn Khu An Toàn bùng nổ với hàng loạt chủ đề kỳ lạ:# Các ngươi biết đến Ma Dược Sư keo kiệt kia chưa?# Ma Dược Sư không kiếm được tiền thật sao?# Có phải Ma Dược Sư đều tự đi tìm nguyên liệu?# Ma Dược Sư không cần ngủ à?# Cái Ma Dược Sư này kiếm tiền ghê gớm quá, nửa đêm còn trả lời tin nhắn của ta!Lưu ý:• Nữ chính keo kiệt, chỉ tiêu tiền khi thực sự cần, nhưng đã hưởng thụ thì phải thật xứng đáng!• Nữ chính không phải người tốt! Cô luôn đặt lợi ích bản thân lên hàng đầu.• Có yếu tố thiên tai: Giá rét, mưa axit,...• Nam chính xuất hiện muộn.• Tất cả nội dung đều là hư cấu, đừng áp dụng vào…
Trong một khu vực bị chính phủ che giấu, nằm sâu trong lòng đất của Viện Nghiên Cứu Sinh Học Quốc Gia, tồn tại một dự án không ai được phép nhắc đến: Thí nghiệm 105. Mục tiêu ban đầu của nó là tìm ra giới hạn cuối cùng của sự tiến hóa con người - nhưng dần dần, thứ được tạo ra không còn là "người" nữa.Những vật thể mang mã số từ 105-1 đến 105-12 bị giam trong các buồng thủy tinh, được kết nối bằng hàng trăm sợi dây dẫn truyền năng lượng sinh học. Các nhà khoa học gọi chúng là "chủ thể", nhưng thật ra... chúng vẫn còn ký ức, vẫn còn cảm xúc, vẫn biết mình từng là người. Và chính điều đó khiến chúng nguy hiểm hơn bất kỳ sinh vật nào khác.Đêm ấy, vào lúc 2:47 sáng, hệ thống điện trung tâm gặp trục trặc. Một tiếng nổ nhỏ vang lên từ khu vực cách ly số 3, tiếp đó là âm thanh của kính vỡ, tiếng còi báo động chói tai, và... sự im lặng. Khi đội an ninh đến nơi, toàn bộ khu thí nghiệm đã bị bỏ trống. Chỉ còn lại những vệt máu khô, vài mảnh áo blouse rách nát, và dòng chữ được khắc bằng móng tay lên tường:"Không còn ai là thí nghiệm nữa."Từ đêm đó, những người sống quanh vùng bắt đầu biến mất. Họ nói có bóng người lang thang giữa rừng, có tiếng gào thét từ dưới lòng đất, và có ai đó... đang tìm đường trở về nơi thí nghiệm.Bởi Thí Nghiệm 105 chưa bao giờ thật sự kết thúc - nó chỉ mới bắt đầu.Lưu ý: mọi câu chuyện hoàn toàn dựa vào trí tưởng tưởng của tác giả, nội dung viễn tưởng phi thực tế, không có thật.…
Vì kiêu ngạo mà đánh mất người yêu thương mình, bị biến thành cây Bạc Hà ngàn năm cô đơn nơi âm phủ. Bị cha mẹ ruồng bỏ, chị em mưu hại, không phải không có thù hận, chỉ là đầu thai mấy kiếp, đã sớm quên lãng.Không ngờ một ngày lại phải quay về đây, nơi đã gây ra bao tổn thương cho tôi, ác mộng của đời cô, cũng bắt nguồn từ nơi nàyCuộc tranh đấu giữa các vị thần, chịu khổ là con dân, đáng sợ không phải ai mạnh hơn, mà là sự ganh tị của ai cao hơnVận mệnh, không ai đoán trước được, muốn thay đổi nó, bạn phải là một người mạnh mẽ, nếu muốn bảo vệ người mình thương, bạn phải đủ tàn nhẫnVật đổi sao dời, chẳng điều gì chắc chắn cả, cường giả vi tôn, làm hết khả năng, không thẹn với lòng là được…
[ TỔNG HỢP] LUÔN LUÔN BOSS ĐỀU MUỐN TIẾN CÔNG CHIẾM ĐÓNG TATác giả: Thân Đồ Thử PhiConverter: Vương Tâm Khiết - DĐLQĐThể loại: Đô Thị Tình trạng: Chua hoàn bản gốcChú ý: Muốn xin raw để edit thì mời liên hệ chúng tôi. Và khi xin được raw trong vòng 1 tuần phải gửi cho chúng tôi link các bạn đã đào hố để chúng tôi biết các bạn có làm hay không? Nếu không gửi các bạn khác có quyền edit nó.Văn án: Tề yên tĩnh đã nhận được một cái tên là vạn người mê hệ thống Mỗi hoàn thành một cái nhiệm vụ, có thể tích góp từng tí một một chút vạn người mê {điểm thuộc tính} Tại hệ thống thúc giục dưới Tề yên tĩnh phát triển trở thành da trắng tướng mạo đẹp, trở ra phòng, vào khỏi phòng bếp, lên được giường vạn người mê Các lộ BOSS đám tranh nhau muốn đoạt lấy {vì:là} Tề yên tĩnh chậu vàng rửa tay, quy ẩn nông thôn Chính là Tề yên tĩnh "Đặc thù yêu thích" làm cho người ta khó lòng phòng bị! Tề yên tĩnh người vô tội mặt: "Đều là hệ thống sai, cùng ta vô can á."…
Hoảng hốt sau tiểu truyện (Minh Hiếu Tông)Tác giả: Hà Lý Đích Thạch Đầu (Tảng đá trên sông)Converter: Vương Tâm Khiết - DĐLQĐTình trạng: Chưa hoàn bản gốcThể loại: Cổ đạiChú ý: Muốn xin raw để edit thì mời liên hệ chúng tôi. Và khi xin được raw trong vòng 1 tuần phải gửi cho chúng tôi link các bạn đã đào hố để chúng tôi biết các bạn có làm hay không? Nếu không gửi các bạn khác có quyền edit nó.Văn án: Minh Hiếu Tông hoảng hốt về sau, Hà Bắc hưng tế người, phụ {vì:là} Quốc Tử Giám sinh trương loan, mẹ Kim thị. Thành Hoá 23 năm tháng hai, Trương Thị chọn đứng {vì:là} Thái Tử Phi; tháng mười, đứng là hoàng hậu. Hiếu thuận tông yêu tha thiết hoàng hậu, không đứng phi tần, Đế trong hậu cung cùng bắt đầu cuộc sống hàng ngày, như dân gian phu thê. Với tư cách Minh sử trên duy nhất một đôi một đời một thế một đôi người Đế hậu vợ chồng, Chu hữu đường cùng hoảng hốt sau chuyện xưa vẫn luôn là truyền kỳ, bài này viết hai người bọn họ ở giữa chuyện xưa, có sự thật lịch sử cũng có bịa đặt, chớ khảo cứu. Của ta hoàn tất xưa cũ văn.…
neu toi chet thue nguoi giet toi la hung. hung la ban cua thanh 4 nam truoc ban hai san o canh nha toineeu tooi cheets thuee nguwowi gieets tooi laf hungf . hungf laf banj cura thanhf 4 nawm truwowc bans hair sanr owr canhj nhaf tooi…
Xuyên vào bên trong quyển ngược văn vừa đọc, chân thật mà trở thành tra công biến thái, nhìn mỹ thụ bị nguyên chủ nhốt trong phòng tối cùng chịu đựng các loại dằn vặt, Hà Thuật Thư bày tỏ tâm tính thiện lương mệt.Càng làm cho cậu mệt hơn, cuối cùng mỹ thụ sẽ hắc hóa mà giết cậu.Để không bị đâm chết, Hà Thuật Thư quyết định rời xa hành vi của nguyên chủ, kiên quyết không làm người cặn bã, thế nhưng ai có thể nói cho cậu biết, khuôn mặt đẹp thụ lại càng hắc hóa lợi hại hơn, làm sao bây giờ?CP: Trầm Thanh Họa X Hà Thuật Thư.Nội dung nhãn mác: Niên hạ công, linh hồn chuyển đổi ảo tưởng không gian xuyên qua thời không.Nguồn QT: www. http://truyendammy01.bravesite.com…
Tất cả kiến thức trong mọi lĩnh vực không chuẩn xác 100% . Xin hãy chấp nhận và thông cảm cho tác giả. Tên các bang hội, tập đoàn, bệnh viện,... đều do tác giả bịa ra. KHÔNG HỀ CÓ Ý XÚC PHẠM BẤT KÌ CÁ NHÂN HAY TỔ CHỨC NÀOCHÚ Ý: tính cách, suy nghĩ, hành động của nhân vật 100% là tưởng tượng của tác giả. Đừng đem hình ảnh của nhân vật mà tác giả xây dựng ra so sánh với người thật bên ngoài.*và quan trọng : ĐỪNG đem truyện ra ngoài, please! Xin hãy tôn trọng công sức của tác giả.----------"Mẹ kiếp! Phạm Xuân Mạnh, mày buông tao ra.""Không! Toàn, tao xin lỗi. Tao không buông, không buông mày đâu mà."…
Nó trước là cái truyện này ko có ảnh là con tác giả bị ngu và học lệnh văn nên lúc tui tả thì nó hơn kì síu Á , xin thứ lỗi…
xin chào ;;-;; các cậu còn nhớ con Mều không có tâm đã đào hố Dũn Chin mà không biết lấp hố không ;-; ịt mí ;;-;; đây là tập hợp những oneshot bé bé xin xin siêu ồ hố mà toi sẽ viết vì con Min nó cuồng cặp lày :v…
Sei'ichi Kirihara - Một trong số những người vượt qua kì thi đầu vào của học viện ma thuật Q đang cố gắng để có thể trở thành một ma thuật sư đúng như kì vọng của ba mẹ cậu. Và ẩn sau con người cậu như đang tồn tại một sức mạnh gì đó,một thứ sức mạnh vô hạn..Cùng với sự giúp đỡ từ bạn bè,đặc biệt là cô nàng cùng bàn,Sei'ichi muốn khám phá thứ sức mạnh đóSức mạnh đó ??Đó là ??…
Thể loại: Mạt thế, hệ thống, sinh tồn, xuyên không, bí ẩn, thần thoại, tâm lý tình cảm, nữ cường, 1v1,...Tình trạng: Đang tiến hành (lết từ từ)Số chương: ?Giới hạn: 16 tuổiVăn án: Trải qua ngàn năm chiến tranh, Vùng Đất Tứ Linh đã bước vào kỷ nguyên hòa bình, với sự phồn vinh và thịnh vượng của các quốc gia trên khắp các châu lụcTuy nhiên có vẻ hòa bình không còn kéo dài lâu nữa, một vài sự kiện kì lạ đã xảy ra ở vùng đất Tứ Linh như báo hiệu về một kỷ nguyên mới[Đây có phải dấu hiệu của một kỷ nguyên hòa bình sắp kết thúc?].............................Nhiều năm sau khi nhớ lại nội dung trong quyển "hướng dẫn người mới" của hệ thống, Tuyết Dao thầm cảm thán sao thời đó mình có thể dễ dàng tin nó như thế. Thật muốn tát cho mình hồi đó một cáiKỷ nguyên hòa bình gì chứ, Vùng Đất Tứ Linh chưa bao giờ tồn tại hai chữ hòa bình có được không hả???Cứ tưởng mình chỉ xuyên đến mạt thế, không ngờ xuyên luôn cả vào thế giới thần thoạiThần thoại cũng được, nhưng tại sao còn phải kèm theo hệ thống thẻ bài lừa mình dối người này??Thật là một bước sai, bước bước sai...............................Mọi thông tin trong tác phẩm đều là hư cấukể cả các câu chuyện thần thoại, tên địa danh, quốc gia, hệ thống tiền tệ,....…
CÁI BÓNG KHÔNG TRĂNGThế giới đã từng là của người bình thường, cho đến đêm hè năm ấy, khi những cái bóng bắt đầu xuất hiện ngay cả khi không có ánh trăng.Thành phố Sương Mù vốn đã ngột ngạt, nay lại chìm trong sự dị hợm và lạnh lẽo không tên. Đức là một sinh viên Kiến trúc bình thường, mơ về những bản vẽ và một cuộc sống yên ổn. Nhưng tất cả sụp đổ khi cậu bạn thân nhất - Khoa - người đã dấn thân vào một cuộc chiến bí mật chống lại thế lực siêu nhiên, đột ngột biến mất.Trước khi đi, Khoa trao lại cho Đức một chiếc ba lô nặng trịch chứa đầy Dị Khí nguy hiểm và một cuốn sổ da cũ kỹ ghi chép tỉ mỉ về Nguyên Tắc hoạt động của Quỷ Dị. Khoa tin rằng Đức sở hữu một Trường Hộ Mệnh bẩm sinh, năng lực duy nhất có thể bảo vệ thế giới này khỏi sự xâm lăng của bóng tối.Giờ đây, Đức phải đọc, phải học, và phải chiến đấu.Đức sẽ phải đối mặt với những hiện tượng phi lý: những Cái Bóng Không Trăng trượt đi trên mặt đường, những Linh Hồn Bị Đốt Cháy bị mắc kẹt trong vòng lặp thời gian, và những Nguyên Tắc Dị Thường đe dọa bóp méo mọi quy tắc vật lý.Liệu một người bình thường như Đức có thể sử dụng những Vật Phẩm Dị Chủng để đứng vững trong cuộc chiến tuyệt vọng này? Hay cậu sẽ trở thành nạn nhân tiếp theo của thế giới mới đầy rẫy sự quỷ dị này?Bước vào thế giới của Cái Bóng Không Trăng, nơi ranh giới giữa thực tại và cơn ác mộng đã hoàn toàn tan vỡ. Chiến đấu không phải để chiến thắng, mà là để không bị nhấn chìm trong sự điên rồ.Tác Giả : lkh207…
"Công nương trở về"Một chiếc mặt nạ quý tộc. Một thân phận suýt chút nữa đã đánh mất. Một trái tim khát khao tự do giữa mê cung quyền lực.Ryeon trở về sau nhiều năm vắng bóng, trong thân phận của một người khác. Giữa ánh nhìn dò xét và những lời thì thầm sau lưng, cô phải sống lại cuộc đời không thuộc về mình - và làm chủ nó.Trong thế giới nơi danh dự chỉ là lớp son bóng cho dã tâm, cô học cách che giấu, thấu hiểu, rồi điều khiển mọi thứ. Những bí mật, những vết thương cũ và cả những ánh mắt chẳng thể gọi tên... đang từng bước đưa cô đến gần sự thật.Cô không quay về để sống lại quá khứ.Cô trở lại để thay đổi tương lai.…
Thể loại: Bách hợp, Khoa học viễn tưởng (Sci-fi), Hậu tận thế, Lãng mạn, Sinh tồn, Bí ẩn.⸻Nhân vật chính: * An Di: 28 tuổi, một nhà thực vật học kiêm kỹ sư cơ khí xuất chúng. Cô là người lý trí, trầm lặng, luôn che giấu một quá khứ đau thương dưới vẻ ngoài lạnh lùng, chỉ tập trung vào nhiệm vụ. An Di mang trong mình gánh nặng của người sống sót và luôn tin rằng cảm xúc là một thứ xa xỉ không cần thiết trong công cuộc sinh tồn. * Lâm Uyên (tên gọi thân mật: Wynn): 26 tuổi, phi hành gia kiêm chuyên gia liên lạc. Cô lạc quan, ấm áp và giàu lòng trắc ẩn một cách kỳ lạ giữa thế giới khắc nghiệt. Wynn là người có khả năng kết nối mọi người, tin vào hy vọng và luôn tìm kiếm vẻ đẹp ở những nơi đổ nát nhất. Cô mang một bí mật liên quan đến lý do thực sự của thảm họa đã đẩy Trái Đất đến bờ vực.⸻Tóm tắt cốt truyện:Năm 2142, Trái Đất chỉ còn là một hành tinh chết. Bầu khí quyển nhiễm độc nặng bởi một sự kiện mang tên "Tàn Tích", buộc những người sống sót cuối cùng của nhân loại phải sống co cụm trong "Thành Phố Vòm" - những siêu đô thị được che chắn bởi các vòm năng lượng khổng lồ. Tuy nhiên, các vòm chắn đang dần suy yếu.Hy vọng cuối cùng được đặt lên vai phi hành đoàn của Trạm Không Gian Thiên Vấn, có nhiệm vụ tìm kiếm một hành tinh mới có thể sinh sống. An Di và Lâm Uyên là hai thành viên của phi hành đoàn này. An Di chịu trách nhiệm về hệ thống duy trì sự sống và các mẫu thực vật mang theo, còn Lâm Uyên là cầu nối liên lạc giữa trạm và tàn dư nhân loại bên dưới. !!! Ký tự giới hạn không viết…
Tác giả: Đại Cô Nương Sói.Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Đông Phương.Văn án: Thường gia tiểu thư đứng trước cửa sổ, cười nói: "Nhị ca lại xem con gái của bảo mẫu Tô Châu, khuôn mặt như vải tươi lột vỏ, mọng nước."Một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ khắc hoa chiếu vào nửa bên mặt người đàn ông cao lớn, tranh tối tranh sáng.Phùng Chi nhón chân ngắt đóa sơn chi vừa trắng vừa đẹp, cài lên tóc mai, vô tình thoáng liếc nhìn thấy anh bên cửa sổ.Năm ấy, cô mười bảy, anh đã ba mươi...."Miệng ngọt đuôi độc, eo đầy phấn, tìm hoa vấn liễu, ăn hương ăn hoa, khối nhung nhỏ gắng vác nặng, đôi cánh mỏng manh bay theo gió, là gì?""Ong vàng?" Phùng Chi hơi thở hỗn loạn, ôm vòng eo tinh tráng của hắn.Hắn cúi đầu hôn lên vết nốt ruồi son: "Là em!"Ghi chú:Cốt truyện có thịt! Nhập hố cần cẩn thận.Mình đọc thấy hay nên đăng lên.…