Cho những ngày nhớ anh
chỉ là nhớ về người con trai ở tuổi 17 thanh xuân của mình…
chỉ là nhớ về người con trai ở tuổi 17 thanh xuân của mình…
Sưu tầm lại để đọc…
Câu truyện này đưa ra ý nghĩ về cái chết rất thẳng thắn. Nó thẳng thắn đến nỗi mà cả cái tiêu đề cũng trở nên thô kệch. Bởi vì ở các thời điểm mà những điều những thứ mỗi cá nhân con người trân trọng, nâng niu đột nhiên tiêu tan, trở thành vô nghĩa thì có gì để mà thơ văn nữa chứ. Mọi thứ sẽ trôi đi ngỡ ngàng một cách thẳng tuột như thế. Như cách cái chết đến đột ngột với người bên cạnh chúng ta, cũng như những điều ta dốc sức đặt cược vào hoá ra vô nghĩa. Mình mong rằng những chương truyện này như một cái ve vuốt, lời an ủi. Gửi một chút dịu dàng này đến những ai quyết định chọn câu chuyện của mình để thưởng thức trong một thế giới bộn bề. thông qua câu chuyện này, mình xin gửi những tinh thần động viên đến những người đã luôn cố gắng, tự thân tiến bước, tự thân tìm tòi, tự thân chống chọi. Con đường mà các bạn phát triển, tưởng chừng nó trống trải và cô đơn, thiếu đi những người cùng đồng hành, người chia sẻ, và người hướng dẫn, khiến mọi thứ mới mẻ chúng ta trải nghiệm trở nên khó khăn và xa xôi hơn rất nhiều. Hi vọng cảm giác ấy không kéo dài mãi, như cách mà hai nhân vật của chúng ta cố gắng vượt qua nó.…
#chương_1 mở đầu Sự mở đầu tất cả…
#reply1988…
Đọc đi rồi biết !!!…
Tên khác : Rượu Gin...Tôi rất thích !Author : Thanhputako7777 ( Potan )Người con gái tôi yêu.......tĩnh lặng như mặt hồ.......Người con gái tôi yêu.......hoàn mỹ một cách tĩnh lặng..............Người con gái tôi yêu........xinh tựa như mặt hồ không gợn sóng.....Người con gái tôi yêu.....Cái tên cũng thật tĩnh lặng......Người con gái tôi yêu........quá đáng một cách tĩnh lặng........Người con gái tôi yêu........tâm hồn thật tĩnh lặng.......Người con gái tôi yêu.......luôn luôn tĩnh lặng........Điều mà khiến tôi yêu người con gái ấy là.........Sự tĩnh lặng......tựa thiên sứ giáng trần lạc giữa nhân gian đầy bụi trần này.........Con người của sự tĩnh lặng........tôi yêu em.....còn em......em yêu tôi....chứ ?Tôi.....tĩnh lặng ?Tôi....tĩnh lặng vì...tôi chỉ là người bình thường !Vốn là vậy......nhưng từ khi gặp người ấy......tôi nghĩ tôi đã không bình thường nổi nữa rồi ! Phải làm sao đây ?Tôi rất thích một loại rượu từ kiếp trước.....và giờ tôi càng thích nó hơn....Đó chính là rượu Gin.....-Gin là một loại rượu chưng cất trong suốt, có vị giòn, không màu, mang hương vị cây bách xù rõ rệt nhưng lại có sắc thái cân bằng với các loại gia vị, thảo mộc và các loại trái cây khác.Đó là lý do tôi rất thích rượu Gin. Vốn là con mọt Rượu kiếp trước .......nên tôi hiểu rất rõ về Rượu.....đặc biệt là Rượu Gin......nhưng tại sao đến bây giờ tôi vẫn chưa hiểu rõ về anh vậy , Gin ?…
Fic đầu tay nên mina ném nhẹ tay hoii nha :3…
Oc và H…
Phi Lý cpSong trọng sinh.Cảm thấy Tiểu Hoa Hoa quá khổ, không cam tâm bảo bảo có kết cục như vậy, ta liền viết fic này cho Địch Minh Chủ cùng trở về với hắn, trân trọng hắn, bảo hộ hắn, không để hắn bị thương tổn quá nhiều.*Lưu ý: Viết rất tùy hứng nên có lẽ sẽ khác với nguyên tác. Nếu cảm thấy không ổn có thế clickback.…
Dựa trên câu chuyện có thật và chưa biết kết quảDO NOT REUP, PLEASE!…
mìn vừa mới bắt đầu viết thuii ạ nếu có gì sai sót mong mng bỏ qua ạ_!…
Một câu chuyện về cô bé nhắn tin cho người cha chưa từng thấy mặt của mình…
Lần đầu tôi gặp anh ấy tại công viên gần nhà tôi, tôi không ngờ ....Mong xem tiếp ....…
Một chén rượu vô ưu, ngọt suốt nửa đời sau…
COVER by @O_BitchPlease_O…