Ánh trăng vốn dịu dàng, nhưng khi chiếu xuống thân thể họ lại hóa thành thứ ánh sáng nóng bỏng, soi rõ từng nhịp thở gấp, từng tiếng rên rỉ không thể kìm nén.Yoona - kiêu sa, quyến rũ như một đóa hoa đêm, chỉ dành cho người đủ dũng cảm chạm vào.Seohyun - trẻ tuổi, khao khát, và không bao giờ biết thế nào là đủ khi đã nếm được vị ngọt của nàng.Mỗi câu chuyện trong Nguyệt Dục là một đêm khác nhau: có đêm đầy yêu thương dịu dàng, có đêm dữ dội đến mức da thịt rực cháy, và có đêm họ trói buộc nhau bằng những lời cầu xin cùng tiếng khóc ngắt quãng.Dưới trăng, dục vọng không chỉ là ham muốn, mà còn là cách họ yêu, chiếm hữu, và tan biến vào nhau.…
Một câu chuyện về hai con người đến từ hai thế giới khác biệt - cô gái dịu dàng sống giữa những thói quen tĩnh lặng, anh chàng trưởng thành giữa những lấp lánh của cuộc đời hiện đại.Giữa Huế và Mộc Châu, giữa những tháng ngày chậm rãi, họ từng bước bước vào cuộc sống của nhau - bằng sự thấu hiểu, bằng những quan tâm nhỏ bé và bằng một thứ tình yêu không ồn ào, không vội vã."Giữa những mùa hoa lặng lẽ" là hành trình yêu thương của những tâm hồn an yên, là bản nhạc dịu dàng dành cho những ai vẫn tin vào một tình yêu đủ sâu để chạm đến trái tim, dù không cần lời hứa hẹn.---Truyện đang được cập nhật…
Nữ chính NGỌC TRÚC 20 tuổi .Hiền lành , dịu dàng , xinh đẹp , thơ ngây , hồn nhiên nhưng đôi khi cũng rất ngốc.Do cha mẹ mất sớm , kiếm sống bằng nghề đạo chích .Trong 1 lần hành nghề đã rơi vào tay anh , người làm thay đổi cuộc đời côAnh HOÀNG KỲ 25 Tuổi , chủ tịch tập đoàn trang sức , vàng bạc đá qúy xuyên quốc gia . lạnh lùng , bá đạo , tài giỏi .Rất nhiều phụ nữ đã bị anh hút hồn ,nhưng chưa có ai khiến trái tim anh rung động .Cho đến khi anh gặp cô...Một tên đạo chích to gan lớn mất , dám lẻn vào nhà anh ăn trộm.Đã thế còn nghĩ anh hết là trộm , rồi đến sát thủ đến hành thích chủ nhà...Không hiểu sao khi nhìn vào đôi mắt nâu tĩng lặng dịu dàng êm ả như nước hồ thu đó ... Anh đã không thể ra tay với cô được.Cũng từ đó cuộc sống của anh đã thay đổi rất nhiều.…
ngôn tình học đường nhẹ nhàng Hoàng Kim Ngọc là cô nàng lớp trưởng bên ngoài lạnh lùng bên trong ấm áp,cô còn là vệ tinh của chàng hotboy dịu dàng.Nguyễn Nhật Minh là anh chàng hotboy học bá được nhiều người ngưỡng mộ nhưng lại có gia đình không hoàn hảo,bố ngoại tình mẹ mất sớm nên dần sinh ra cảm giác tự cô lập bản thân tự tạo cho mình lớp vỏ bọc dịu dàng để che đi vết thương.Hai con người tưởng như không liên quan nhưng tình cờ lại va lấy nhau tạo nên chuyện tình mà bất kỳ ai cũng muốn có trong thời thanh xuân…
"Có những người chỉ đi ngang qua tim mình một lần, nhưng để lại một vệt nắng dịu dàng..."Cô biết, giữa họ sẽ chẳng có gì cả. Không phải vì khoảng cách địa lý. Mà vì họ chỉ đơn giản là hai đường thẳng gặp nhau trong chốc lát. Không giao cắt hẳn. Không chồng lên nhau. Chỉ là tình cờ, một điểm giao nhỏ giữa hàng vạn cuộc đời.Có những người chỉ lướt qua ta một lần, nhưng lại ở trong tim ta rất lâu. Mỗi khi nghĩ về cậu, cô lại thấy lòng mình bình an. Như thể, cô đã làm đúng điều cần làm, vào đúng lúc.Cô không cứu rỗi ai. Cô chỉ đặt bàn tay mình xuống một mặt nước đang gợn sóng. Và mặt nước ấy, dù chỉ trong chốc lát, đã dịu lại.Nhưng số phận là một điều kỳ diệu...…
Tôi từng sống như một cái bóng. Từ sau biến cố năm ấy, tôi học cách giấu nước mắt, học cách mỉm cười dù lòng mình nát vụn.Người ta gọi tôi là " tiểu thư bất trị ", là đứa con gái có tất cả...trừ một quá khứ bình yên.Tôi quay lại trường, không đề bắt đầu lại, mà đẻ sống một năm cuối cùng cho trọn vẹn. Tôi không mong chờ gì cũng chẳng mong chờ ai.Nhưng rồi tôi gặp họ - những người không vì quá khứ của tôi mà quay lưng.Và anh, người con trai ấy...không nói nhiều, chỉ lặng lẽ ôm tôi khi tôi vỡ òa, và ở lại.Có lẽ..không phải mọi vết thương đều cần lành lại bằng thời gian. Có những vết thương, chỉ cần một người dịu dàng để xoa dịu là đủ.…
Khi những vũng nắng đọng trước nhà thôi gay gắt, chiếc xe đạp để quên ngoài hiên sau rạng đông được phủ một lớp nước mỏng và hương ổi từ cái cây trước nhà chẳng mấy khi mọc quả thoang thoảng, tớ lại thấy yêu đời. Đi qua mùa hạ vàng rực trôi miên man, giữa tháng tám, nắng thu lại dìu dịu như bánh mẹ tớ làm. Và mỗi sớm tinh mơ không khí tựa có màng lọc. Thò tay ra ngoài cửa sổ, tớ bỗng thấy giật mình. Mùa thu trong veo hình như cũng chạm vào được...…
Âm nhạc là ký ức không lời - nơi nỗi đau do chiến tranh chỉ còn là những giai điệu lặng lẽ.Một đêm đầu xuân ở Seoul, tiếng piano vang lên giữa khán phòng lặng im, mở ra cuộc gặp gỡ không lời giữa hai con người thuộc về hai thế giới tưởng chừng chẳng liên quan.Cô - nghệ sĩ dương cầm mang nghệ danh Serenya, như một khúc nhạc cổ điển giữa thời hiện đại.Anh - người quân nhân bước ra từ những vùng đất đầy khói lửa, chỉ tình cờ có mặt trong buổi diễn.Họ không biết tên nhau. Không có lý do để bắt chuyện. Chỉ là một ánh nhìn giữa hàng trăm ánh nhìn, để rồi một bản Serenade cất lên - nhẹ như gió thoảng, nhưng đủ để neo lại trong ký ức.Một câu chuyện về âm nhạc, mùa xuân và những điều không thể gọi tên.Một bản dạ khúc viết bằng lặng thinh, và vang lên bằng cảm xúc.Có vẻ, một điều gì đó đang lặng lẽ trào dâng, cuồn cuộn và đang cố gắng xoa dịu lòng người.…
Editer : U Minh Tử Đằng《Sự Dịu Dàng Nhỏ Nhắn》 - Tác giả: Xuân Phong Lựu HỏaVăn án:Mọi người đều nói, Phó Thời Hàn - nam thần học bá của đại học S - lạnh lùng cao quý, trầm ổn kiêu ngạo, cả đời chưa từng nói quá ba câu với con gái.Chỉ có Họa Yên mới biết, năm đó anh từng ôm chặt lấy cô dưới tán ngô đồng trước cửa nhà, tham lam mà cắn lấy đôi môi cô như kẻ đói khát lâu ngày gặp được mật ngọt.Họa Yên thở dốc không ngừng, tiếng cầu xin nhỏ như muỗi kêu, lại như từng nhát dao khắc sâu vào lòng Phó Thời Hàn, khiến tim anh như muốn nổ tung.-Một cô gái bẩm sinh yếu ớt, chậm chạp ngốc nghếch nhưng lại khiến người ta không nỡ rời mắtvs-Một đại ma vương cao lãnh kiêu ngạo, âm trầm sâu sắc, chiếm hữu mạnh mẽ đến đáng sợ.【Thật ra, trong vỏ bọc lạnh lùng ấy, ma vương cũng có chút dịu dàng chỉ dành riêng cho cô】Họa Yên đến năm năm tuổi mới biết nói, lớn lên cũng vẫn ngốc nghếch vụng về, đi đường lúc nào cũng chậm rì rì.Một ngày nọ, cô phát hiện có một chiếc Rolls-Royce lặng lẽ theo sau mình, tốc độ còn chậm hơn cô đang đi bộ.Cô quay đầu, nhíu mày hỏi: "Anh làm gì vậy?"Phó Thời Hàn tay cầm vô lăng, đôi mắt đào hoa ánh lên ánh sáng rực rỡ, nhìn thẳng phía trước, bình thản thốt ra hai chữ: "Tản bộ."Từ giây phút đó, Hách Yên liền chắc chắn - đầu óc người đàn ông này, không bình thường.Vì vậy, cô cố gắng nhẫn nhịn, chiều theo anh, không chọc giận anh.Cho đến một ngày, sau một trận cãi vã, Phó Thời Hàn nhẹ giọng dỗ dành:"Đừng giận nữa."Họa Yên bĩu môi, hừ nhẹ một tiếng:…
A và cô 2 ng 2 thế giới trái ngược nhau ,tưởng chừng chỉ mãi mãi là 2 dg thẳng // nhưng duyên số đã cho họ chạm vào trái tim của nhau , khác nhau nhìu nhưng họ luôn hướng trái tim về ng còn lại yêu và sẵng sàng hy sinh vì nhau.anh yêu cô chăm lo và dịu dàng , cô yêu anh bằng tất cả yêu đến chết đi sống lại ,tình yêu mãnh liệt có kéo họ về với nhau hay chỉ giao nhau tại 1 điểm và tách biệt nhau xa hơn ...Mời các bạn đón đọc truyện của ú nha lần đầu viết có sai sót mong mn góp ý để chỉnh sữa ạ…
Năm route, năm câu chuyện:Mang nguồn năng lượng rực rỡ như nắng hè, anh là kiểu người không giấu giếm cảm xúc. Yêu là nói, thích là làm, chân thành và thẳng thắn. Bên anh, mỗi ngày đều như một cuộc phiêu lưu nhỏ, ấm áp và tràn đầy sức sống.Bên ngoài thờ ơ, bên trong đầy ấm áp. Anh không giỏi thể hiện, lời nói cũng ít ỏi, nhưng ánh mắt, cử chỉ vụng về lại chứa chan tình cảm. Tình yêu của anh là kiểu "anh không nói, nhưng luôn ở đó vì em".Một chàng trai sống trong thế giới riêng, lặng lẽ nhưng chắc chắn. Không cần nhiều lời hoa mỹ, anh cho thấy tình cảm bằng hành động âm thầm - giống như cách anh tập trung vào mỗi ván game, kiên nhẫn và nghiêm túc, chỉ dành riêng cho người anh chọn.Một chàng trai lịch thiệp với nụ cười ấm áp, nhưng ai tiếp xúc lâu sẽ nhận ra sự tinh quái kín đáo của anh. Không vồ vập, cũng chẳng hấp tấp, anh biết cách lặng lẽ kéo đối phương vào thế giới êm đềm mình tạo ra, vừa nhẹ nhàng vừa chẳng dễ thoát ra.Khác với vẻ ngoài điềm tĩnh, anh dùng từng nốt đàn để kể câu chuyện mà mình không nói thành lời. Âm nhạc của anh mộc mạc, đôi khi lạc nhịp, nhưng chân thành và dịu dàng như một lời thổ lộ kín đáo gửi đến người duy nhất.…
Truyện girllove, một bạn nữ dịu dàng, ân cần, người còn lại ham chơi nhưng cũng rất tinh tế. Hai người nhẹ nhẹ nhàng nhàng chìm đắm vào tình yêu của nhau.…
Tác giả : nuo0963119Từ Tân Trì x Dư Cảnh Thiên " Làm thế nào tôi có thể thoát ra và phá vỡ manh mối một lần nữa sau khi những thứ bị mất được tìm lại " - Kiều Vạn Húc《Manh Mối》…
"Kiếp Chiến Hàn" không chỉ là một câu chuyện về tình yêu và sự hy sinh mà còn là một hành trình tìm kiếm sự chân thành, sự tha thứ và hy vọng cho một tương lai tươi sáng hơn.…
Dù là ngày nắng chói chang, mưa rơi lất phất, tuyết bay ngợp trời hay tiết trời dịu mát thì đều có cái đẹp của nó. Quan trọng là cậu có cảm nhận được hay không.…
Taeyeon là cơn gió mát dịu dàng nhưng gió luôn vô tình. Ôm ấp em rồi lại rời xa hững hờ. Liệu Tae có thế im lặng trước tình cảm từ 2 người con gái hay không?Thanh mai trúc mãEm gái....…
" Tôi gặp Mưa tình cờ giống như quy luật của mưa và gió trong tự nhiên vậy. Mưa dịu dàng, mềm mại, yếu ớt hòa mình vào làn Gió tưới lên những tán cây, tặng cho cây những màu xanh mơn mởn."…