Người ngoài hành tinh
Cảm xúc của mình những khi tổn thương.…
Cảm xúc của mình những khi tổn thương.…
Câu chuyện của một cô gái 20 nhạt nhẽo.…
TRY THIS!!…
Vấn đề rất đơn giản nhưng tôi không thể xử lý, thật khó chịu…
Một tình bạn đầy phức tạp.…
Tiếc nuối làm gì? Cô ấy cũng có thể sống lại sao?…
Xuyên không, Tinh cảm, Hài hước…
*không biết diễn tả gì cả*Nói chung là về........tâm lý chăng?…
Chỉ là cách tôi nhìn cuộc sống đời thường…
Thể loại: Đam mỹ, đoản văn, SETác giả: Trần Nghi…
Trong mỗi con người, cũng tồn tại một "Tôi khác" -…
vô coi đi hc rồi bik:)))…
Mình ms viết lần đầu có j sai sót mong các bn thôq cảm nha.…
Demo.…
Hồi đó, nếu chính chắn hơn một tí, có lẽ mọi thứ sẽ tốt hơn...…
Tác giả: Đinh Lỗ LaGiới thiệu:Năm 21 tuổi, Tần qua đời vì tai nạn giao thông. Tưởng rằng cuối cùng cũng được yên nghỉ, ai mà ngờ khi tỉnh dậy lần nữa cậu phát hiện mình đã quay lại năm 16 tuổi."Đùa nhau à?""Sống một cuộc đời chưa đủ mệt mỏi sao?"Nhưng khi thực sự được sống lại, cậu nhận ra bản thân đã từng bỏ lỡ rất nhiều thứ xinh đẹp.Tần thăm quan ngôi trường cấp 3 vừa quen thuộc lại xa lạ. Trèo lên cái cây to sau khu vườn tận hưởng sự bình yên.Cậu nghĩ thông rồi, lần này nhất định phải học thật tốt, cậu muốn trải qua 3 năm học cuối cùng này thật ý nghĩa.Nhưng ngay từ bước đi đầu tiên, Tần nhảy từ trên cao xuống lại ngã trúng vào Vũ Thiên Triết - một học sinh xuất sắc đứng đầu khối. Không chỉ vậy áo còn bị kéo rách, hết sức mất mặt!Thiên Triết lạnh lùng nhìn chằm chằm thủ phạm vừa đánh úp hắn, sau đó đẩy kính quay mặt đi, tránh nhìn những thứ không nên nhìn.Lòng hắn thầm đánh giá: "Chẳng ra làm sao!"Thể loại: Sống lại, học đường, hiện đại, xã hội, hài hước, tội phạm, tâm lý.Học sinh giỏi, lạnh lùng, tự vả, suy nghĩ nhiều (Vũ Thiên Triết) x (Đỗ Văn Tần) Học sinh cá biệt, nóng nảy, tự ti, hoàn lương, mắc bệnh tâm lý..CẢNH BÁO: Truyện xoáy sâu vào quá khứ (tương lai) của Tần gây sang chấn tinh thần, bối cảnh đen tối, vấn nạn xã hội ngoài học đường.Truyện sử dụng những từ ngữ không phù hợp với thuần phong mỹ tục.Không chấp nhận được xin hãy bỏ qua.…
Đọc đi rồi biết…