Sau trận chiến với Buu, Tien,Yamcha Krillin Piccolo đã cảm thấy rằng họ không thể làm khán giả cho cuộc đua sức mạnh giữa Vegeta và Goku nữa. Vì vậy họ đã lên kế hoạch lao đầu vào luyện tập và đã có vài lần bảo vệ thế giới khi không có Goku và Vegeta ( Tập luyện trên chỗ Whis)…
Bạn cũng có thể gọi nó bằng một cái tên thân thương là "Vườn hoa của Iris" :))🔞 H TỤC 🔞Tục hay không còn chưa biết, đề trước một dòng cảnh báo, ai muốn tránh liền tránh ai muốn ở liền ở.Tên truyện: 5sCouple: Vmon (Taehyung TOP! Namjoon BOTTOM!)Thể loại: Fanfiction, BTS, Vmon, boylove, 18+, thô tục, huấn văn (nhẹ).Tác giả: IrisCầu đừng mang bất cứ tác phẩm nào của tôi đi 🙏 Nếu có hãy xin phép hoặc chí ít đề hộ tôi một chữ IRIS và cái link truyện chính 🤡…
✨ Thể loại: Hiện đại, Tình cảm, Song khiết, 1v1, Hào môn thế gia, HE✨Editor : Bé Thỏ Lạc Đường✨ Văn án: Lần đầu Lê Uyên gặp Minh Sán ở trong hẻm nhỏ âm u, thiếu nữ 18 tuổi bị bọn người đòi nợ ấn trên mặt đất, cả người toàn thương tích.Anh xoay người đang muốn rời đi, lại bị cô dùng sức nắm lấy ống quần, lực đạo lớn đến doạ người.Thiếu nữ ngẩng đầu, nhìn anh cong môi cười vô tội lại đáng thương."Tiên sinh, có thể nào mang tôi về nhà hay không ?"Ngày nọ, người trong giới phát hiện doanh nhân mới nổi xưa nay bạc tình, tàn khốc trên thương trường Lê Uyên vậy mà bên ngoài nhặt về một cô nhóc không rõ lai lịch.Anh cho cô ăn mặc, cho cô đi học, giúp cô trả hết nợ nần, cho cô sủng ái mà vô vàn nữ nhân ghen ghét.Trong lúc nhất thời, lời đồn đại nổi lên khắp nơi.Có người nhắc tới, anh chỉ nhàn nhạt ngước mắt, không chút để ý: "Chỉ là dưỡng sủng vật mà thôi."Vì thế mọi người đều hiểu rõ, đều nói Lê Uyên bất quá thích chơi đồ lạ, thiếu nữ tuổi trẻ tươi mới dùng không được bao lâu liền mất hứng thú.Lời đồn đại truyền đến tai Minh Sán, cô chỉ ngoan ngoãn mỉm cười, không nói một lời.Về sau tin tức Lê Uyên đính hôn truyền đến, cô để lại thẻ ngân hàng kếch xù coi như báo ân, rời đi sạch sẽ, lưu loát.*Cách biệt sau thời gian dài, hai người gặp lại.Sau hậu trường hội đấu giá, Lê Uyên đem Minh Sán ấn ở góc tường. Giống như người lạnh lùng và cao ngạo trong quá khứ không phải anh, anh rũ mắt, giọng nói hơi khàn khàn như đang cầu xin"Chúng ta về nhà được không?"…