|Lạc Khải • LeKai| Chuyện tình của anh và em
Mọi người đọc lưu ý trước khi đọc truyện giúp mình nhé <3…
Mọi người đọc lưu ý trước khi đọc truyện giúp mình nhé <3…
Quá mê rồi…
Tác giả: Đường Quả Quả (it's me)Truyện: Tự sáng tácTình trạng: 64 chương + 5 PN (Hoàn)Thể loại: Đam mỹ, nhất công nhất thụ, chủ công, đạm mạc ít nói thiên tài sát thủ công × bề ngoài thanh lãnh, trước mặt công tỏ ra đáng yêu, chiếm hữu dục khủng bố thích 27/24 ở bên công thần thú bạch hổ thụVăn ánMạc Ảnh Quân, là một sát thủ vô cùng ưu tú, nhưng cũng bởi vì biết quá nhiều bí mật của tổ chức nên bị thủ tiêu. Khi tỉnh dậy, hắn biến thành đứa trẻ bị ruồng bỏ của Lăng Vân môn. Từ một tên phế vật bị người người ghét bỏ trở thành thiên tài lưu truyền muôn thưở . . . . . cùng phu nhân kiêm thú cưng của hắn ---- Bạch Ly.Từ khi trọng sinh tới thế giới này, câu hắn nói nhiều nhất là 'Cút' 'Cút ngay' 'Câm miệng'. . . . . . . thật muốn đá bay con thần thú lắm mồm kia !!* trích đoạn nhỏ trong cuộc sống thường ngày của 2 đứa ??Bạch Ly: "Quân Quân ~~~ người ta đói quá !!"Mạc Ảnh Quân: "Tự ăn."Bạch Ly: "Người ta muốn ăn cùng ngươi nha ~~"Mạc Ảnh Quân: ". . . . ."Bạch Ly: "Quân Quân -------"Mạc Ảnh Quân thản nhiên viết sách.Bạch Ly: "Tiểu Quân Quân ~~~~~~~" Mạc Ảnh Quân nhìn sang, quát khẽ: "Câm miệng!".Bạch Ly ủy khuất chạy ra góc tường vẽ vòng tròn, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía người nào đó, từ miệng toát ra những tiếng 'hức hức' 'đáng ghét' 'tên đầu gỗ' 'không chơi với ngươi nữa' . . . . . . . các loại.*Truyện có BUG, team sủng công, thanh niên nào nghiêm túc thì saygoodbye nhé :3*Truyện chỉ up duy nhất ở wattpad, là bản quyền của Quả Quả ta, cấm lấy or sao chép or chuyển ver dưới mọi hình thức.…
Lai Bâng × Quý JiroCâu chuyện xoay quanh về BangQuy…
Út Hiên, cái thằng công tử bột của nhà họ Từ cuối cùng cũng được về quê ngoại của nó___Ở đây, nó gặp Tử Diệp, một cậu trai 19 tuổi, hoạt bát, thông minh mà cũng...hơi quậy chút ___Nó với Diệp làm quen từ bữa mẹ nó dẫn nó qua chào hỏi bên nhà mẹ Diệp___Từ ngày quen Diệp, nó bắt đầu phá phách, cũng từ đó, nhiều chuyện xảy ra___…
Hắn tự dựng nên một bức tường cao quanh mình để không ai có thể bước vào, cũng tận lực không để mình bước ra khỏi đó.Giam cầm chính mình trong lao tù giống như a tỳ địa ngục, tự hành hạ bản thân, dùng dao rạch vào vết thương đã thối rữa. Nguyền rủa mình là người sống sót, là người đã đưa ra yêu cầu để rồi lại nhận kết cục như ngày hôm nay.Giam giữ, cô lập trong chính tòa thành mà mình dựng lên, coi như là sự sám hối duy nhất bản thân có thể làm được. -Cô thành Tứ Xuyên-…
Hắc nguyệt quang ác nữ trùng sinh x thiếu chủ Ngân Vũ LâuNgười tính kế thì sẽ có kẻ dung túng.…
"Người ta bảo... Khi bạn cảm thấy trái tim mình lỡ chậm một nhịp đó chính là báo hiệu cho một trái đã đem lòng tương tư "Truyện theo trí tưởng tượng! Không áp dụng vào đời thực!…
Cứu họ cũng là cứu taTa là Đông Quân, chúa tể của mùa đông[Chuyện xuyên không, Đông Quân 18 tuổi ở hiện đại xuyên không vào Bách Lý Đông Quân vừa mới được sinh ra. Truyện sẽ không theo đúng nguyên tác, cũng không đúng theo phim, mọi người khi đọc xin hãy cẩn thận!]…
Nguồn: https://gracefairy.wordpress.com/《 cửa hàng thiên hạ ( thượng )》———— cưu vũ thiên dạ( xuyên qua lãnh cường công thông minh ánh mặt trời chịu )Văn án:Bài này đích diễn viên chịu là chỉ không học vấn không nghề nghiệp đích Nhị thế tử,Xuyên qua lúc sau đi vào cổ đại,Hai tay trống trơn đích hắn vì lấp đầy chính mình đích cái bụng không thể không vắt hết óc,Ở các loại chủ quan khách quan đích điều kiện bức bách hạ động tác võ thuật đẹp mắt chồng chất cố gắng cầu sinh.…
Tác giả: Kim Cương Quyển Biên tập + Beta: 小仙贝Thể loại: Đô thị tình duyên, hoa quý mùa mưa, tình hữu độc chung.Tình trạng bản raw: Hoàn, 63 chươngTình trạng bản edit: HoànNguồn raw: Kho tàng đam mỹ - Fanfic…
Nhỏ ad đu thuyền Chu Ly (Triệu Viễn Châu × Ly Luân) Ly Luân thụ Ly Luân thụ Ly Luân thụ nghịch cp vui lòng rời đi, đừng buông lời cay đắng.…
Tôi là Quân, Nguyễn Trần Trung Quân. Một nhân viên văn phòng rất bình thường, cuộc sống có thể gọi là an nhàn ở nơi sinh động, xô bồ như này. Hôm ấy, là ngày cả văn phòng ăn mừng tôi mang bộ dạng say khướt về nhà và có đi qua con hẻm nhỏ để nôn hết thứ làm tôi khó chịu kia.Nhưng biết tôi thấy gì không? Một đứa trẻ, và nó ôm lấy chân tôi khóc lóc bảo tôi không được bỏ nó nữa. Còn gọi tôi là "ba ba" ?????? Tôi độc thân!!!…
[ DIỆP BÁCH / BÁCH DIỆP ] 2 ngày suy cực với cái kết của Mộc Nam đại nhân viết cho Diệp Đỉnh Chi và Bách Lý Đông Quân nên bản cô nương quyết định lật thiên mệnh. Thêm một cơ hội cho DIỆP BÁCH / BÁCH DIỆP. THIẾU NIÊN BẠCH MÃ TÚY XUÂN PHONG Ở VŨ TRỤ ĐỒNG NHÂN. Tất cả nhân vật đều là hư cấu, nội dung truyện do tưởng tượng mà ra , OTP mỗi người mỗi quan điểm vui lòng không war . ------------------…
nhìn Chu Ly dậy thoi chứ đọc 1 lần là dính luôn =))…
"Anh cười rồi à,không dỗi em nữa""Anh cuoi roi a,khong doi em nua"❌️Truyện k áp dụng ngoài đời thật✅️Nhớ like sau khi đọc truyện…
thấy otp này Real quá nên tui mới viết chiếc fic này và một phần là được sự ủng hổ của mọi người, mong mọi người sẽ ủng hộ tui ☺…
Chỗ viết một số plot ngẫu hứng nghĩ ra…
-"Ngươi... là A Yếm?" Thiếu niên lập tức gật đầu, mái tóc trắng dài khẽ lay động, đôi mắt đỏ long lanh tựa sao trời phản chiếu mặt nước. Y chu môi, giọng nhỏ nhẹ thầm thì: -"Còn giận ta?" Ly Luân khựng lại. Đôi mắt hắn trầm xuống, hàng mi dài phủ bóng, che đi cảm xúc sâu thẳm trong lòng. Giận sao? Hắn sao dám giận ai? Hắn nào có tư cách mà giận? Hắn cười nhạt, giọng nói lạnh lẽo như cơn gió đêm: -"Ly Luân ta không dám giận ai cả... ta không có tư cách." Hắn cúi mặt xuống, nhưng giây tiếp theo đã bị một vòng tay nhỏ nhắn ôm chặt lấy. Chu Yếm ôm hắn thật chặt, vùi mặt vào hõm vai hắn, hơi thở ấm nóng phả nhẹ bên cổ. -"A Ly không vui, ta cũng không vui..." Thanh âm Chu Yếm nhỏ nhẹ nhưng kiên định, mang theo chút ủy khuất xen lẫn đau lòng. Ly Luân cứng người. Hắn ngồi bất động, mặc cho Chu Yếm dán chặt vào người mình. Mùi hương quen thuộc bao phủ lấy hắn, là mùi hương thanh sạch, tinh nghịch mà hắn đã từng quen thuộc đến mức khắc vào xương tủy. Từ bao giờ rồi? Bao lâu rồi hắn chưa từng chạm vào y như thế này? Hắn vẫn nghĩ mình chỉ là một gốc cây hòe ngốc nghếch, một khi đã buông tay thì sẽ không bao giờ có cơ hội quay lại. Nhưng bây giờ, tiểu bạch hầu ngày nào đang nằm trong lòng hắn, ngọt ngào mà gọi hắn là A Ly, ngoan ngoãn mà làm nũng, vẫn bá đạo mà quấn lấy hắn như trước. Chu Yếm không đổi. Chỉ có hắn... là đã không còn như xưa ư?.…