Có người yêu không khó! 2024 rồi, chủ động lên! ***"New year, near you" gồm một vài mẩu truyện ngắn viết ngẫu hứng trong dip Tết Giáp Thìn 2024. Chúc mọi người năm mới vui vẻ!Bìa: Canva (edited by Cammmnee) 9.2.2024 (30 Tết)Cammmnee…
Tôi hỏi em saudade là gì?Em trả lời saudade là cảm giác nhớ nhung ai đó hoặc thứ gì đó từng thuộc về mình, nhưng giờ điều đó, người đó đã mất rồi và sẽ không bao giờ quay lại.Tôi lại hỏi em có từng thuộc về tôi không?Em trả lời có nhưng sẽ biến mất và không bao giờ quay lại.Vậy thì em đi đi, cứ biến mất hoàn toàn khỏi cuộc đời tôi và hãy yên tâm, tôi sẽ không phát điên lên để đi tìm em, tôi sẽ cho em đi đến bất cứ đâu mà em thích. Cho đến khi mà em không chịu đựng nổi cảm giác nhớ tôi mà quay trở lại, lúc đó tôi tuyệt đối sẽ không để em chạy thoát nữa đâu.oOoChúng tôi hỏi cô ấy saudade là gì?Cô ấy trả lời saudade là sự hiện diện của sự trống vắng, là mong muốn tìm lại một thứ gì đó hoặc một ai đó mà chúng ta quý trọng nhưng chúng ta biết sẽ không bao giờ tìm lại được.Chúng tôi lại hỏi cô ấy có từng cảm thấy trống vắng không?Cô ấy trả lời có nhưng cho dù có thực hiện lời hứa đó thì cũng không thể lấp đầy được cuộc đời của cô ấy.Cô ấy đã thất hứa với chúng tôi, đã nhẫn tâm để lại một khoảng trống mãi mãi không quên được ở những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời. Nhưng chúng tôi không giận cô ấy, chỉ mong một ngày có thể dùng tất cả sự dịu dàng của thế giới này và tặng cho cô ấy một cái ôm thật ấm áp.…
Câu chuyện xoay quanh chuyện tình cảm của ba cô bạn thân với ba người con trai ở hiện đại. Họ làm quen và dần thích nhau, chưa ai nói ra tình cảm của mình thì liền gặp tai nạn trong một lần đi tham quan trên xe bus. Bọn họ đều xuyên về cổ đại nhưng lại rơi ở những thời điểm, thân thế và hoàn cảnh khác nhau. Không ai trong số họ nghĩ rằng những người còn lại đều giống mình và bắt đầu tìm cách sinh tồn trong thế giới tàn khốc đó, họ dần tìm ra nhau, tiếp tục mối tình còn dang dở đồng thời phát hiện ra bí mật của thân thế mà các cô đang ngự, bắt buộc bọn họ phải lựa chọn cùng nhau chiến đấu nhưng lại nảy sinh sự phản bội trong tình bạn ...... chuyện j tiếp theo thì cố gắng đọc a, mình là thích xuyên không muộn và xuyên không tập thể nên viết nha. Dành cho những bạn có sở thích giống mình a ( mà không giống cx đc)Thể loại cơ bản : ngược, sủng, hài hước, xuyên không (muộn), sư đồ luyến ...... thôi thiếu j cho sau vậy T_TĐại kết cục:........( thôi thì ai hỏi mới nói nhé, gợi ý là không đau thương cho lắm đâu, có happy ending a)…
Tôi có một thanh xuân khá bất hạnh. Nhưng có một hiện tại khá đẹp đẽ. Thanh xuân của tôi luôn chỉ có một mình. Sinh nhật một mình, ăn một mình, khóc một mình. Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, bố mẹ li hôn, gia đình phân tán. Một đứa con gái lớn trong một gia đình chắp vá là điều bất hạnh nhất. Tôi lớn lên với sự căm ghét của đứa em gái cùng cha khác mẹ, với sự đánh đập của người mẹ kế và sự say xỉn của người bố. Không bạn bè, không người thương. Nhưng hiện tại của tôi lại có tất cả. Tiền bạc, địa vị và tình yêu. Tình yêu của chị với tôi là sâu sắc, còn tình yêu của tôi với chị là sự vĩnh hằng. Người ta nói, trong tình yêu, ai yêu nhiều hơn chính là kẻ thua cuộc. Nhưng tình yêu của tôi đối với chị không bằng một nửa tình yêu của chị đối với tôi. Hai con người với quá khứ bất hạnh đang sưởi ấm cho nhau, yêu thương nhau, nắm tay nhau vượt qua tất cả để giành lấy những gì quá khứ không có.…
Truyện: Là anh Là thanh xuân Là khờ dạiTác giả: HanDiDi (Hàn Nhi)Tình trạng: đang tiến hànhNội dung: Anh vì một lời thách thức của bạn bè mà theo đuổi cô. Đối với cô khi cô đơn cứ ngỡ là được lấp đầy bằng ấm áp của anh nhưng đằng sau ấm áp đó lại là một sự thật phũ phàng... Chọn lựa của cô trong mối tình này thật ngốc nhưng nó lại mang cho cô một hạnh phúc khác chứ chờ đó mà xem cô hạnh phúc nhé người đàn ông lừa dối.Còn đối với anh lúc đầu là thách thức lúc sau lại là hạnh phúc mà anh mơ ước nhưng đúng lúc đó cô lại phát hiện lời nói đùa kia...hạnh phúc từng vuốt mất một lần liệu anh có nắm lấy lần nữa cứ chờ đó cô gái của tôi.P/s: Hạnh phúc là phải nắm bắtMuốn hạnh phúc phải chân thànhMuốn yêu phải chân thật"Nếu đã lỡ dối nhau một lần thì hãy dùng chân thành một đời để bù đắp."Đôi lời: truyện là tự viết, lần đầu, có sai sót thì bỏ qua giúp mình, nếu thấy hay chút xíu thì follow mình nha. Cảm ơn…
Đoạn trích:Nam nhân bị thôi tình tề tra tấn chính khó chịu, thân thể cuộn tròn cùng một chỗ, giữa hai chân mang theo một cái gối đầu không ngừng kích thích hạ thể. Nghiêm Lễ Chi đang lấy không chuẩn là thượng hắn vẫn là đem hắn lượng một đêm, Dương Kiên bỗng nhiên cung thân mình lăn đến hắn bên cạnh, nâng tay ở không trung sờ soạng sau một lúc lâu, cuối cùng một phen nhéo Nghiêm Lễ Chi áo sơmi vạt dưới, ngạnh sinh sinh đem hắn kéo đến chính mình trên người.Nghiêm Lễ Chi không dự đoán được hắn sẽ sử lớn như vậy kình, sửng sốt một lát, Dương Kiên mới mặc kệ nhiều như vậy, hắn đem Nghiêm Lễ Chi áp đến dưới thân, lung tung hôn môi cắn cắn hắn cổ cùng xương quai xanh, bàn tay từ Nghiêm Lễ Chi rộng mở trong cổ áo chui vào đi vuốt ve hắn bóng loáng kiên cố lồng ngực, còn tưởng chen ra hắn hai cái đùi hướng hắn trên người cọ.“Còn tưởng thượng ta?” Nghiêm Lễ Chi cười nhạo một tiếng, bị khiêu khích khởi vài phần hưng trí. Hắn cách Dương Kiên mỏng manh thể tuất tinh chuẩn tìm đến đối phương đầu vú vị trí, hung hăng sờ, Dương Kiên thân thể đạn động một chút, hừ ra một tiếng ngắn ngủi nức nở.Như vậy mẫn cảm?Nghiêm Lễ Chi rất ít nhìn thấy đầu vú phản ứng như vậy cường liệt nam nhân, đương nhiên cũng khả năng là thôi tình tề nguyên nhân, bất quá này cũng không ảnh hưởng hắn tiếp tục đùa bỡn hứng thú. Hắn triển bình Dương Kiên ngực bên trái vật liệu may mặc, khiến đối phương đầu vú hình dạng đột hiện ra đến, ra ngoài hắn dự kiến là, Dương Kiên đầu vú cũng không giống phổ thông nam nhân như vậy h…
"Hạo Tường,rốt cuộc vì sao năm đó không từ mà biệt?" Cậu níu tay anh lại"Chính là bản thân tôi muốn vậy,mà hiện tại em cũng sống tốt với người mình yêu mà!" Nghiêm Hạo Tường quay lại nhìn cậu"Người mình yêu?" Hạ Tuấn Lâm nhíu mày khó hiểu"Trương Tuấn Hy đó"! "Em với cậu ta có gì à?""Đừng có giả vờ nữa" anh quay mặt đi"Nhưng dù sao anh vô lý quá! Em đâu có đắc tôi với anh đâu mà đoạn tuyệt quan hệ chứ!" Cậu hừ lạnh một hơi bực dọc"Bởi gì tôi chỉ là...." anh ngập ngừng mãi chẳng thể nói ra"Chỉ là sao?""Chỉ là vừa vặn thích em"Truyện chỉ là tưởng tượng của tác giả không áp dụng lên người thật!!!…
Mẫn Nhi và Thuận từng là bạn học suốt năm lớp 8 và 9. Họ dần thân thiết qua những buổi trực nhật, những lần trò chuyện nhỏ và ánh mắt vô tình tìm thấy nhau giữa lớp học đông người. Cảm xúc nhen nhóm, nhưng chưa ai dám vượt qua ranh giới của tình bạn.Rồi họ không còn học cùng lớp. Suốt lớp 10 và 11, chỉ còn là những lần gặp thoáng qua ở hành lang, những ánh nhìn vội, và những suy nghĩ "giá như..." không bao giờ được nói thành lời. Hai năm dài ấy, họ im lặng đi bên nhau như những kẻ lạ từng thân.Cho đến năm lớp 12 - định mệnh đưa họ trở về cùng một lớp. Cảm xúc tưởng chừng đã nguội lạnh bất ngờ sống lại. Những lần chạm mắt lâu hơn, những câu chuyện dài hơn, những dòng tin nhắn tưởng không còn. Nhưng thời gian không đợi. Gần kề kỳ thi tốt nghiệp, ai cũng lo toan tương lai, và họ - một lần nữa - bỏ lỡ nhau.Qua nửa năm học lớp 12 Nhi không còn cảm xúc đặc biệt gì với Thuận nữa, xem cậu ấy như một người bạn bè thân thiết, Nhi cũng đã tìm được mối lương duyên của đời mình.Ngày tốt nghiệp, họ cười với nhau trong tấm ảnh tập thể, chẳng một cử chỉ thân mật. Cảm xúc đặc biệt của Nhi đã vơi đi chỉ có một mảnh duyên từng nở rộ lặng lẽ rơi lại trong lòng, như cánh hoa khô giữa trang sách cũ.Sau tất cả, An Nhiên gặp một người mới - ấm áp, trưởng thành, kiên nhẫn. Một người thật lòng yêu thương cô, không chần chừ, không bỏ lỡ. Và cuối cùng, cô lựa chọn người ở lại chứ không phải người từng đến."Một Đoạn Duyên" không kể về một chuyện tình trọn vẹn, mà là câu chuyện về những cảm xúc…
câu chuyện này là hành trình tôi theo đuổi ước mơ khao khát dù gặp bao khó khăn trở ngại ở lứa tuổi đẹp nhất này là thanh xuân của mỗi con người.Và tôi mong những ai đang giống như tôi thì câu chuyện này sẽ tiếp thêm một phần động lực cho họ…
"Hạ Khúc Của Biển Khơi" - Một bản tình ca dịu dàng mà da diết, viết nên bởi hai tâm hồn lạc bước giữa sóng đời.Hoàng Dương Vũ - là người hầu trong gia đình của Nhật Hạ, tiếp nối công việc của mẹ mình. Ngày qua ngày, anh ở bên chăm sóc cho cậu chủ với tất cả sự tận tụy, như một phần nghĩa vụ không thể đổi thay. Mối quan hệ giữa họ, ban đầu chỉ là trách nhiệm ràng buộc bởi vai vế và khuôn khổ. Thế nhưng, theo năm tháng trôi qua, những cảm xúc thầm lặng bắt đầu len lỏi - từ ánh nhìn lặng lẽ, những lần tay chạm tay tưởng như vô tình, cho đến nhịp đập đồng điệu nơi con tim.Tình yêu của họ lớn dần, vượt qua ranh giới chủ - tớ, vượt qua lớp vỏ cứng nhắc của định kiến. Nhưng liệu một tình yêu giữa hai người đàn ông có thể được chấp nhận? Họ có đủ can đảm để nắm tay nhau đi ngược dòng dư luận, hay sẽ buông tay vì những rào cản vô hình và định kiến xã hội?Một câu chuyện chan chứa hơi thở của biển cả - vừa ấm áp, vừa xót xa như những ngày hạ- nơi mỗi con sóng như lời chứng cho những xúc cảm cuộn trào không thể gọi thành tên.Hãy cùng bước vào "Hạ Khúc Của Biển Khơi" - nơi tình yêu được thử thách bởi giới hạn và định kiến. Liệu họ có thể tìm được ánh sáng nơi cuối chân trời, hay chỉ còn những hồi ức nhuốm màu ly biệt?…
Ở đây tuyển tập các câu chuyện đời người. Lặt vặt cuộc sốngTình yêu thanh xuân Oán hận một ngườiThuở xưa tiếc nuối-Chính là một việc bạn không thể nhớ. Nhưng lại có người khiến bạn không quên.…
...Thanh xuân là điên cuồng và vội vã... Năm ấy, tôi bị hút hồn bởi bóng lưng đầy nhiệt huyết của cậu bạn, bởi hình ảnh cậu ấy chạy vượt qua vạch đích, mồ hôi đổ ướt cả một mảng lưng vì mệt vẫn không quên nhìn về phía tôi cười tươi một cái, cái răng nanh lộ ra tinh nghịch. Năm ấy, tôi ngồi sau yên xe cô bạn thân, cùng lai xe khắp thành phố, kiếm cho bằng được chiếc vòng tay cầu duyên mà người ta đồn thổi, cuối cùng đổi lại một hoàng hôn nhuộm sắc cam, chiếu lên hai bóng người trên bãi cát mịn. Năm ấy, tôi trêu chọc cậu bạn nhỏ con như một thói quen lại vô tư mà không hiểu, cậu ấy đến cuối cùng chỉ muốn ở cạnh chúng tôi lâu thêm chút nữa, muốn chúng tôi biết mình quan trọng trong trái tim cậu ấy như thế nào. Năm ấy, tôi nhìn cô gái vừa thông minh, vừa xinh đẹp nhảy cẫng lên vì hạnh phúc, lôi bằng được tôi đi cùng cô ấy lựa một món quà sinh nhật đặc biệt, mà món quà đó, cuối cùng lại không phải chỉ dành cho một mình chàng trai cô ấy yêu. Năm ấy, tôi trở thành bờ vai cho một chàng trai kiên cường dựa dẫm, cuối cùng bản thân hiểu ra, cậu bạn thường ngày nhởn nhơ lại khờ khạo nhẫn nhịn mà đem yêu thương ôm lại vào lòng, tự mình bỏ lỡ mối tình đầu đầy bỡ ngỡ ngây ngô. 10 năm là quãng thời gian dài hay ngắn mà nhẫn tâm đem những kỉ niệm năm tháng ấy, từ lúc nào đã như bông hoa bồ công anh, chỉ một ngọn gió đã có thể cuốn đi tất cả, biến khỏi miền kí ức của chúng tôi. Thế nhưng...Quá khứ tàn nhẫn như vậy, cậu đủ can đảm đối mặt ư?!Từ: Người Kể Ác Mộng…
Là pho tiểu thuyết lịch sử hư cấu về sự kiện Tôn Thất Thuyết nổ phát súng tấn công quân Pháp ở đồn Mang Cá và kinh thành Huế. Sau đó, ông đưa vua Hàm Nghi lên chiến khu Tân Sở phát chiếu Cần Vương giúp vua kháng Pháp. Từ đó dấy lên phong trào đánh Pháp trên toàn cõi Đại Nam, dù phong trào thất bại nhưng với ngòi bút và trí tưởng tượng phong phú, tác giả và sử giả Phạm Vũ đã khắc hoạ nên một bức tranh về tinh thần Việt Nam bất khuất, yêu nước nồng nàn.…
"Tôi vẫn bước theo sau anh." _________"Khoảng cách từ tôi đến anh chỉ tính bằng cái bóng của anh ấy ngả về sau, dù trời có đổ mưa to, cái bóng ấy có biến mất, thì tôi vẫn không dám tiến tới một bước để kéo lấy tà áo anh..."Vẫn ra tiếp nha :3…
Có một ngày, Vũ Lăng đế phát hiện, mỗi buổi tối hắn đều sẽ biến thành một cục đá, đè ở bên trong hộp trang sức của một cô nương, quẫn lại càng quẫn.Có một ngày, Triệu Cẩn Ngọc phát hiện, cục đá bị áp chế ở trong hộp trang sức thế nhưng lại nói! Quẫn lại càng quẫn.Cục đá này độc miệng, cay nghiệt, phúc hắc lạnh lùng, Triệu Cẩn Ngọc hận không thể đem nó ném vào bể... , ai biết có một ngày, nó vì cứu mình chặn lại kiếm sắc, mà vỡ vụn, nàng khóc thật lâu.Lại là có một ngày, Triệu Cẩn Ngọc vào cung tuyển tú, nàng phát hiện, hoàng đế chính là một cái độc miệng cay nghiệt như vậy, phúc hắc lạnh lùng...Nội dung nhãn hiệu: Linh hồn chuyển đổi xuyên qua thời không ngọt văn tùy thân không gian.Nguồn: vienviensontrang2https://vienviensontrang2.wordpress.com/quan-vuong-nha-ta-la-da-bich-van-thien/…