Truyện là những dòng tâm sự,những kí ức ,hồi kí về một thời cấp ba của chúng tôi.Không ít lần chúng tôi giận hờn nhau ,rồi lại làm lành ,chọc ghẹo vài câu là hết.Tôi nhớ lắm mấy khi tụi tui ngồi cùng nhau sân si dưới gốc bàng mà trốn tập thể dục ,nhớ lắm những lúc " cứ mỗi đứa 5 ngàn " là chiều có bịch xoài ngồi chấm mắm ruốc .Cả cái lúc, đám tụi tui dám xin nghỉ học vì hôm ấy là ngày giảm giá của thương hiệu trà sữa nào đó.....Tôi nhớ lắm hai năm thanh xuân chúng tôi cùng nhau tạo ra cái gọi là kỉ niệm .…
Đôi lúc mất đi kí ức cũng là một chuyện tốt.... tuy vậy cái vòng xoay kí ức vẫn cứ kéo về khiến ta cảm thấy thật đau đớn....nhưng đôi khi không cố tìm, không cố nhớ đến sẽ tốt hơn................"Những cơn gió khẽ thổi qua, những cơn mưa phùn vẫn rơi rơi xuống và từng hạt mưa li ti đáp nhẹ trên bờ vai nó, nó ngồi đây trên chiếc xích đu này, một giọt nước mắt nó rơi xuống quyển sách trên tay ''ngồi khóc trên cây''_một tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh. Quyển sách này sao quen quá, thực sự nó có phải của mình không? Duy là ai? Mình sao không nhớ được gì? Chỉ biết một điều rằng ngày nào nó cũng đem nó ra đọc thật kĩ nhưng vẫn chẳng nhớ? Kí ức của nó.........đã lạc tự nơi nào...... nó muốn tìm lại......... thực ra nó là ai?....... Duy là ai?........ nó cứ chằn chọc suy nghĩ mãi.... Và nó chỉ biết rằng trong thâm tâm nó luôn chỉ nhớ rằng Duy là một người rất quan trọng đối với nó."…
Đời trước, Hoắc Trọng Lâu với chị gái của Tần Khả là một đôi được hai bên gia đình xác nhận.Thế nhưng không ngờ Hoắc Trọng Lâu lại bị hủy dung, vì thế cô chị đào hôn ngay trong đêm.Bị cha mẹ nuôi ép buộc, Tần Khả trở thành thế thân, sau đó bị lừa lên giường Hoắc thiếu.Sau đó nữa, anh ta lại chơi trò kim ốc tàng kiều, cô còn bị chị gái âm mưu tính kế trở thành tàn phế... cho đến chết, cô cũng không thể trốn khỏi người đàn ông đó.Trở về tuổi 16, cô quyết tâm viết lại vận mệnh của mình.Tần Khả đổi nguyện vọng cấp ba, bước vào trung học Kiền Đức, nhưng ở chỗ này lại gặp được giáo bá Hoắc Tuấn.Tính cách Hoắc Tuấn cố chấp, hỉ nộ vô thường, mọi người trong trung học Kiền Đức đều sợ anh, duy nhất chỉ có Tần Khả không sợ -- kiếp trước, cô từng thấy một mặt dữ tợn nhất của anh, vì cứu cô mà không màng sống chết.Hoắc Tuấn đối với mọi người hung ác máu lạnh, duy nhất chỉ đối với Tần Khả hết sức khoan nhượng cưng chiều, Tần Khả quyết định gắng gượng tiếp nhận anh.Tần Khả: "Chúng ta đặt ra ba quy ước."Hoắc Tuấn: "Em nói đi."Tần Khả: "Không được nổi điên, không được đánh nhau, không được đùa giỡn lưu manh."Hoắc Tuấn liếm liếm khóe miệng, khàn giọng cười:"Được."Hoắc Tuấn nghe lời bắt đầu thay đổi.Cả trường vô cùng kinh ngạc, Tần Khả rất hài lòng.Cho đến khi cô đột nhiên phát hiện Hoắc Tuấn chính là trước khi Hoắc Trọng Lâu bị hủy dung.Tần Khả bị dọa chạy.Hoắc Tuấn kéo cô trở về, ngăn ở rừng cây nhỏ trong trường, cười đến cố chấp lại t…