Tác giả: Nguyệt Mạn Không Không Thể loại: đam mỹ, khoái xuyên, bá đạo chiếm hữu công x nữ vương ảnh đế thụ, tình hữu độc chung, sủng, HE ( công chỉ có một, công chỉ có một, công chỉ có một ╮(╯▽╰)╭ điều quan trọng cần nói ba lần )Văn án: Ninh Thụy Giản là Ảnh Đế chuẩn bị đăng quang trên vương vị, rốt cuộc lại bị ác nhân tông xe đâm chết trên đường đến lễ trao giải. Đến khi tỉnh lại đã không còn ở tại thế giới của mình nữa, mà là ở bên trong một hệ thống tên gọi Chủ Thần. Nhiệm vụ của hắn là xuyên qua hàng vạn thời không, cứu giúp số phận của những chủ thể bị nhập vào. Kì lạ là, mỗi lần đến với một thế giới, sẽ luôn có người đàn ông ấy đến bên bảo hộ, bầu bạn, sủng nịch hắn....…
Văn ánBảo Châu: Chúng ta mục tiêu là?Nhất chúng thiếp thất: Sinh nhi dưỡng nữ chưng bánh bao!Bảo Châu: Tứ gia đâu?Nhất chúng thiếp thất: Chỗ nào mát mẻ chỗ nào ngốc đi!-Tai nạn xe cộ xuyên qua, Bảo Châu từ đầu đến cuối thành trong lịch sử không có địa vị, mà lại không có sủng không có tử tứ phúc tấn.10 tuổi lập gia đình, 23 tang tử, 41 vi hậu, 50 qua đời, cả đời gợn sóng không sợ hãi, không có lưu lại bất luận cái nào sự tích, còn nhân Ung Chính con trai quá ít mà bị "Tâm cơ", bị "Ghen tị", bị "Ác độc" ...Bảo Châu nghĩ nghĩ, nàng không thể đi nguyên chủ đường xưa a!Vì thế đại thanh thượng hạ đột nhiên phát hiện, lão tứ hậu viện dân cư tăng vọt --Khanh khách thị thiếp một năm gia tăng bốn năm cái? Hâm mộ!Con trai con gái hàng năm tăng thêm sáu bảy cái? Ghen tị!Cung nữ thái giám hàng năm nhập phủ thượng trăm cái? Ta hận!Trong lúc nhất thời, nguyên bản cha không đau nương không thương tứ a ca có thể nói là hăng hái ý chí chiến đấu sục sôi.Ai ngờ mỗ ngày, Bảo Châu ngăn cản mặt mày hồng hào tứ a ca: "Gia, phủ nhiều người chi tiêu đại, công khố bạc đều tiêu hết , địa phương nhìn cũng không đại đủ ở, người xem, có phải hay không nên đi ra ngoài kiếm tiền nuôi gia a..."Không biết thế nào liền biến nghèo tứ gia: "..." Tiền của ta đâu!Nội dung nhãn: Thanh xuyên cung đình hầu tước hệ thống thích vănTìm tòi quan trọng tự: Nhân vật chính: Bảo Châu…
....Chiếc xe số 19 vẫn chạy mỗi sáng, vẫn lăn bánh qua những con đường cũ. Nhưng bây giờ, Miên không còn thấy buồn nữa. Vì cô biết, có những người, dù chỉ đi cùng ta một đoạn, vẫn có thể để lại những ký ức cả đời không phai.....Tháng 5. Trời Sài Gòn nóng đến độ mực trong bút cũng chảy.Thụy Phong xé một góc giấy bài kiểm tra, viết nguệch ngoạc vài công thức vật lý, rồi đưa qua bàn.Miên mở ra, thấy một hàng chữ nhỏ giữa công thức:"Nếu t = thời gian mình thích bạn, thì nó đã tiến tới vô cực từ lâu rồi."Mộc Miên bật cười. Cô viết lại một dòng:"Mình định bảo: y = ax + bNếu a = 0 thì mình không thay đổi cảm xúc với cậu.Còn nếu a ≠ 0 thì... tình cảm tăng đều theo thời gian."Gía mà...cậu còn ở đây...…
"Huhuhu mẹ Trương anh Cực bắt nạt con.""Này sao em lại mách mẹ chứ." --------------------"Anh xin lỗi, anh đi đá bóng về muộn. Bé cưng đừng giận anh nữa nhé, anh có mua trà sữa khoai môn cho em này." ---------------------"Oaoaoa Trương ơi...""Là ai, là ai làm đây hả!?" ---------------------"Anh ơi em đau lắm.""Được rồi có anh đây, anh ở ngay đây mà." ---------------------"Trương Cực tôi đây không chống lưng cho Tả Hàng thì chống lưng cho ai?" ---------------------"Tình yêu của họ không ồn ào, gay gắt như ánh mặt trời ban ngày, mà lặng lẽ, sâu sắc như ánh trăng chiếu rọi giữa bầu trời khi về đêm. Anh là người hằng ngày âm thầm chăm sóc cho đóa hoa nhỏ bé ấy, để rồi khi đêm xuống, nó lại nở rộ thành một màu đỏ rực rỡ chỉ dành riêng cho anh và em ngắm nhìn." -------------------Trương Cực cưng Tả Hàng như cưng trứng, hứng như hứng hoa, bất kì kẻ nào dám làm em rơi một cọng tóc đều không thể sống yên ổn.…
Anh, cậu ấm lớn lên trong sự cưng chiều và dung túng vô điều kiện. Chẳng thiếu thứ gì, dù là tình thương hay vật chất. Là công tố viên tiền đồ rộng mở, không sợ trời cũng chẳng sợ đất. Gã, một tên lính xuất thân nghèo hèn. Một sĩ quan. Một điệp viên. Hay đúng hơn, một cỗ máy vô cảm. Thứ được khắc ghi trong não bộ chỉ có nhiệm vụ và sự trung thành tuyệt đối. Trái ngược như mặt trăng và mặt trời. Kẻ rực rỡ chói mắt, người âm thầm soi tỏ... Vốn là người dưng ngược lối, tựa như hai đường thẳng song song chẳng bao giờ có thể cắt ngang. Cuối cùng lại va vào nhau, như thiêu thân lao vào ánh lửa mê hoặc đầy cám dỗ. . . . Họ là ai giữa những âm mưu đấu tranh đầy toan tính? Chẳng ai cả.Sau cùng, thứ còn sót lại là gì? Của cải hay quyền lực? Danh vọng hay địa vị? Ở đây, chẳng còn gì ngoài những kẻ chưa từng cảm nhận được tình yêu thực sự... Đang học cách yêu và được yêu. ---------⛔Cảnh Báo: Có Rất Nhiều Sự OOC Và Những Chi Tiết Lừa Tình Khác⛔Tên truyện: Ánh Sáng Nơi Cuối ĐườngJung Moo Taek x Choi Cheol WoongTình yêu của những kẻ vừa ích kỷ lại vừa vị tha. Tác giả: Lục NhiễmThể loại: Fanfiction, Boylove, Hiện đại, Diễn sinh. Tình trạng: Đang lết…
''Hi vọng chúng ta giống như những tia nắng ngày hạ, lúc nào cũng nhiệt huyết, nồng cháy''---------------------------------------------------------------------------Tên: [ĐM] Chuyện Tình Ngày Hạ Nắng GắtThể Loại: Đam Mỹ, Học đường, Thanh xuân vườn trường,...Tác Giả: YanLinCouple: Phó Thường Hi x Hạ AnCre ảnh bìa: trên Pinterest ( muốn ghi tên tác giả ảnh này lắm nhưng trên đấy ko có ghi tên, tiêu đề cx ko có luôn, lấy từ acc trên M T nha mấy ní, chữ tui tự ghi vô)Tác phẩm đầu tay của sốp, câu văn của Chương 1 vẫn có hơi lật đật tại đây là bản của năm ngoái r, h đọc lại thấy cx khá hay nên đăng, sốp lười sửa lại nên thông cảm tí=)) chương sau hứa sẽ viết tốt hơn*Lưu Ý: - Truyện không hề có thật, tất cả chỉ do tác giả tưởng tượng ra, ko hề sao chép ý tưởng của ai - Hi vọng các bạn không toxic, ném đá,... tác phảm, câu văn và nội dung trong truyện có thể chưa hoàn chỉnh, và xuất sắc như các bạn mong muốn nên hi vọng mọi người có thể thông cảm và bỏ qua cho - Nếu cốt truyện, câu văn và lời thoại có chỗ nào chưa đúng, chưa hợp lí thì mong các bạn hãy bình luận để sốp có thể sửa đổi - Nếu truyện không hợp gu thì có thể ngừng đọc…
Ngày hôm ấy trời xanh mây trắngNgày hôm ấy gió thổi vi vuNgày hôm ấy nắng chiếu qua sânNgày hôm ấy, tôi và người bên nhau mãi mãi.***Ngày hôm ấy mưa rào tầm tã, xe cộ inh ỏi, dòng người huyền náo, chen chúc. Máu và nước trải khắp con đường. Thầy nhìn tôi, vẫn cứ nụ cười ấy nhưng sao nó lại yếu ớt đến kì lạ vậy? Tôi gào khóc, tôi khóc mãi nhưng thầy cứ nằm mãi trên mặt đường đẫm máu...***Ngày hôm ấy, mây đen, gió nổi, sấm sét đùng đoàng, tôi nhìn cô ấy, nhìn cô ấy cứ nhắm mắt dần, rời khỏi vòng tay tôi, mãi mãi ...Nội dung:Mộc Mộc yêu thầy giáo của mình- Tư Bách Thần. Một người đàn ông trưởng thành, chững trạc và dịu dàng, một người đầy bí ẩn và không ai có thể biết thầy ấy đang nghĩ gì. Liệu thầy có động lòng trước cô nữ sinh do mình chủ nhiệm suốt 3 năm cấp 3?Hứa Hạo Nhiên yêu vợ của mình, anh yêu Mộc Mộc hơn cả sự nghiệp và sinh mệnh của mình. Anh yêu cô ấy từ khi hai người còn ở giảng đường đại học cho đến tận khi cô ấy qua đời vào 17 năm sau. Nhưng liệu Mộc Mộc có thật sự yêu anh như thế hay trong đôi mắt buồn luôn nhìn anh chăm chú lại là một người đàn ông khác, một người mà cô ấy cất giấu suốt 17 năm?Tất cả bọn họ đều có một người để chờ đợi, dù cho cả nghìn kiếp.…
Cố Noãn yêu thầm Văn Cẩn Du từ nhỏ, cho đến một ngày bắt gặp cô gái đưa hắn bức thư tình, cô cuống cuồng và bắt đầu chủ động theo đuổi Văn Cẩn Du.Một ngày nọ, qua điện thoại, khi Cố Noãn cố gắng lấy hết can đảm thổ lộ tâm ý của mình với Văn Cẩn Du nhưng đối phương chỉ im lặng hồi lâu rồi đáp lại "cố gắng học tập".Cố Noãn quyết định không bao giờ muốn cẩu nam nhân ấy nữa. Cô đi thật xa! Đi theo đuổi mộng tưởng của mình!Nhiều năm sau, Quý Noãn lấy thân phận là nhà thiết kế trang sức nổi tiếng trở về nước, ký hợp đồng với công ty châu báu lớn nhất. Không chỉ thế, báo chí liên tục đưa tin rằng giám đốc của công ty châu báu ngưỡng mộ cô, đang theo đuổi cô.Trong bữa tiệc ký hợp đồng, Cố Noãn mặc bộ lễ phục lộng lẫy, khoác tay với giám đốc, nói cười như đôi bích nhân.Văn Cẩn Du đứng từ xa nhìn, trong lòng ẩn nhẫn sự khó chịu.Cố Noãn...vốn là của hắn.*****Để tiện công việc, Cố Noãn thuê một căn chung cư gần công ty. Rất nhanh, Văn Cẩn Du đã trở thành hàng xóm của nàng.Một ngày nọ, khi cô trang điểm hoàn hảo đi ra cửa đúng lúc gặp Văn Cẩn Dư vừa đi xã giao về." Đi hẹn hò?" hắn đánh giá cô và hỏi." Đúng vậy" Cố Noãn hào phóng thừa nhận rồi bước đi qua hắn.Văn Cẩn Du rũ mắt nhìn bó hồng trong ngực vì cô mà chuẩn bị, xoay người, giơ tay giữ lại cửa thang máy, " không tính toán cho anh cơ hội?"Cố Noãn lui về phía sau hai bước, khoanh tay trước ngực, cười dựa vào thang máy, khí huyết dâng trào mà nhìn hắn nói "chỉ sợ anh cần phải xếp hàng".Văn Cẩn Du tin thật, cố chấp nhìn cô, hỏi "…
Lười thì đi tới đâu cũng sẽ lười... Nhưng mà khổ quá thì lười sao đây. Nata sinh năm con heo và lười như một con heo. Nó đáng lí ra sẽ sống sướng như một con heo nhưng mà hệ thống tới rồi! Ui cha làm sao đây?!? Ráng thôi chứ biết sao! Xem Nata ta đây sẽ giải quyết những mẩu đời khổ nạn của người ta như thế nào nha!!!…
#Skyflower#Câu chuyện được xâu chuỗi bằng từ khóa ''Lucid dream''."Xin lỗi... hay cảm ơn?Con đường đã thẳng tắp, tại sao vẫn rơi vào mê cảnh, tàn... Tại sao vẫn chệch đường ray, đi về quá khứ, tan...""Cho dù là yêu hay không yêu, hận hay không hận, dòng đời vẫn chỉ có thể cho ta chọn một kết quả: Đã yêu thì đừng hối hận, mà đã hận thì đừng nói yêu."''Anh sợ, sợ cái cảm giác mất mát này. Cơn ác mộng này đã đeo bám anh suốt gần chục năm nay, hà cớ gì, nó lại luôn mịt mờ như một làn sương như thế?...''Diệp Hy và Ảnh Dương đã cùng nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân quý giá. Cho đến khi trải qua rồi, mới nhận thấy thời gian trôi qua quá nhanh, hình như đã vuột mất điều gì. Đã từng cùng chung bước, giờ lại khác nhau lối về. Cùng xuất phát từ một chân trời, vì sao lại dễ dàng buông tay như thế? Hai đường thẳng song song cứ thế bước đi, chỉ có thể lặng thầm nhìn đối phương mà không thể sẻ chia niềm vui nỗi buồn. Những tin đồn to nhỏ, những hiểu lầm sâu sắc, ai cũng mang trong mình nỗi hoài nghi riêng. Sau tất cả, ta lại không đủ can đảm để làm, quyết định ra đi. Biết bao tờ giấy vò đầu bứt tai mới viết được vài chữ, lại bị chính tay mình quẳng vào thùng rác. Mỗi ngày hai người đều vô tình nhìn ra lớp học đối diện, ánh mắt lướt qua dáo dác kiếm tìm bóng của một người xa lạ. Vô tình nhìn thấy, vô tình buông lời dò hỏi, rồi lại vô tình đặt cả người ấy vào trong tâm; luôn tự lừa dối bản thân nhưng thực ra là con tim mách bảo ta làm vậy. Tôi nhất định sẽ một lần nữa tìm ra bầu trời của cậu!…
Xin chào đằng ấy, thật cảm ơn đằng ấy khi đã chọn vào đọc câu chuyện của tui giữa hàng ngàn tác phẩm hay ngoài kia nha!Bộ truyện nhẹ nhàng, ngọt ngào thôi, không có drama gì mấy, đại loại là kể về hành trình yêu nhau của 2 con người nơi đất khách quê người và câu chuyện hường phấn thường ngày của 2 bạn trẻ, cảm hứng của bộ là từ 1 chiếc phim siêu chữa lành tui mới xem mấy ngày nay.Tui viết bộ này một cách ngẫu hứng, với mục tiêu ban đầu là để chữa lành chính mình, cũng như muốn tạo ra niềm tin vững chắc với một tình yêu đẹp cho bản thân. Lúc viết xong tầm mấy chương đầu thì tui cũng muốn đăng lên đây cho những ai cùng hoàn cảnh, cùng sở thích để mọi người cùng đọc . Mong là câu chuyện của tui sẽ giúp đằng ấy chữa lành vết thương không phải đằng ấy gây ra, hay đơn giản chỉ là thư giản sau những một ngày mệt mỏi, mong những dòng chữ của tui sẽ là bến đổ cảm xúc cho đằng ấy.…
Nên vợ thành chồngTên Hán Việt: Nghi gia nghi thấtTác giả: Thời CâmEditor: CarpeTình trạng: Hoàn thànhThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Ngược luyến , Gương vỡ lại lành , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên nghiệp giới tinh anh, Nữ chủSố chương: 89 chương (bao gồm cả phiên ngoại)Văn án:18 tuổi, Lục Dĩ Ngưng vào đại học, tóc ngắn xinh đẹp, nụ cười rạng rỡ. Khi đó, con gái nhà họ Lục có thể tự do chọn khoa theo ý mình, hết lần này đến lần khác theo Đường Mộ Bạch học chương trình y khoa khô khan.25 tuổi, Lục Dĩ Ngưng tốt nghiệp trường top đầu, trong giới nhiếp ảnh nước ngoài hô mưa gọi gió, vòng bạn bè mười năm như một, nhưng chỉ tránh nhắc tới Đường Mộ Bạch.Vài năm qua, tin đồn về Đường Mộ Bạch cũng lan truyền trong nước - mê sắc, phóng túng, anh nổi tiếng trong lĩnh vực y học khi mới 26 tuổi.Năm nay gặp lại, Lục Dĩ Ngưng thay Tâm Duyệt đến bệnh viện phụ khoa hỏi dò tình hình: "Bác sĩ, tôi gần đây kinh nguyệt không đều, thích đồ chua, thích ngủ, lại còn buồn nôn.... có phải tôi có rồi không?"Bác sĩ từ trong chồng bệnh án ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt đẹp trai quen thuộc, ánh mắt u ám, thần sắc nguy hiểm: "Có cái gì?"Gặp lại lần đầu tiên, Lục Dĩ Ngưng bất hạnh ngã từ trên ghế xuống.Câu hỏi 1: Tình cảnh mất hồn mất vía mà bạn đã trải qua là gì?Ẩn danh trả lời: Gặp lại bạn trai cũ, so với điều này thì càng hoảng sợ hơn là thấy bạn trai cũ, người mà đã bị bạn bỏ rơi, bị bạn block, bị bạn xóa khỏi thế giới của bạn ... ừm.... tại khoảnh khắc đó, dường như…
"Hai người quen biết nhau như thế nào?"Mỗi khi bạn bè hỏi tôi câu hỏi đó, tôi chỉ cười. Tôi cũng chẳng biết chúng mình quen nhau như thế nào nữa. Hai người xa lạ, bỗng dưng nhắn tin cho nhau, hỏi thăm nhau, cười với nhau, tâm sự với nhau, thân tình, gần gũi. Tôi và cậu dường như khác biệt. Tôi luôn cười đùa vui vẻ, còn cậu lại sống khép mình. Nhưng mà này chàng trai giỏi lý, chắc cậu biết rằng hai điện tích trái dấu thì hút nhau. Bằng một cách diệu kỳ không sao giải thích, hai chúng mình từ hai người xa lạ trở thành thân quen. Chúng mình lắng nghe những bí mật thầm kín mà trước giờ chẳng nói cùng ai. Chúng mình tâm sự về chính chúng mình mà không ngại ai chê cười. Khi ở bên nhau, chúng mình được là chính mình.Và cậu có biết không, tôi rất hạnh phúc khi trở thành một phần trong cuộc sống của cậu, cũng rất hạnh phúc khi có cậu là một phần trong cuộc sống của tôi. Tôi yêu cậu! Đó là một trong những điều tôi không thể nói ra. Thôi thì viết những dòng này...(Chắc cậu không đọc được đâu, nhưng nếu đọc được thì hãy nhớ rằng tôi luôn dõi theo cậu!)…
Xuyên thì xuyên lại có hệ thống lảm nhảm đủ phiền phức. Nhanh ngược tra nam trả thù giúp nữ phụ. Cô mới có thể quay về, nhưng.........tại sao hắn.......Hệ thống bị hack đấy à ლ(¯ロ¯ლ)…
"Ở nơi đó, cô ấy sống thế nào?" Đó là câu hỏi của Răng sư tử đã gửi gắm đến nàng Bồ Công Anh trắng khi nàng bỏ lại mình mà bay theo làn gió kia. Nhưng có ai biết, hoa bồ công anh một đã khi rời khỏi Răng sư tử thì liệu sẽ ra sao? Hoa bồ công anh sẽ bay về đâu? Có một cô gái đã nhiều lần tự hỏi câu hỏi ấy, nhưng rồi lại không thể tìm được câu trả lời. Giống như suốt mười bảy năm trong cuộc đời, cô cứ loay hoay tìm mãi chàng bạch mã hoàng tử của đời mình, nhưng luôn là thất vọng. Vậy mà một người vốn dĩ không phải là bạch mã hoàng tử trong mắt cô lại dùng thời gian chứng minh cho cô ấy, cô sai rồi. Yêu một người, thì ra lại chẳng cần bất kì tiêu chí nào ở họ. Anh cho cô niềm vui, nụ cười, nỗi buồn, nước mắt. Cô cho anh tình yêu, khát vọng và biết hy sinh. Đến một ngày, cô hài lòng mỉm cười cảm ơn Thượng đế và cảm ơn anh, tự nhủ với lòng: "Anh biết không? Nếu anh yêu em bằng nhịp đập của tim anh thì em cũng yêu anh bằng mạng sống của mình."…
" 1 vạn ánh sao là gì? Là 1 vạn tờ giấy ngày đó tôi đã dồn hết sự tự tin để viết cho cậu ấy. Là 1 vạn lời nói ầm ĩ bên tai rằng " Tôi thích cậu" ngày nào cũng vậy.Là 1 vạn ngày theo đuổi miệt mài nhưng mà không thấy hối tiếc.Là 1 vạn những ngày cuối cùng chúng tôi còn ở cạnh nhau khi mà quãng thời gian đang sắp hết.Là 1 vạn giọt nước mắt rơi xuống vì thấy mãn nguyện vì lúc đó mình đã hết lòng và không hối tiếc như vậy.....Một nguyên tác nhỏ của câu chuyện: Giảng bài một hồi lâu cho Lạc Lạc, tất nhiên là cô không hiểu chuyện lại làm thêm một lần cho Miêu Sơn tức muốn ói máu ra luôn rồi. Miêu Sơn được thầy giao cho kèm cặp Lạc Lạc để lần này thành tích của cô khá lên. Nhưng đúng là thầy tính cũng không bằng trời tính. " Ông trời muốn bắt con học dốt mãi đây mà. Huhuu"Miêu Sơn tuy không có vẻ đẹp thật hoàn hảo nhưng có thể nói là cũng ưa nhìn. Đặc biệt Miêu Sơn là học sinh giỏi của trường. Những bạn học khá giỏi cũng chính là từ Miêu Sơn kèm mà lên. Nhưng mà đến Lạc Lạc anh cũng phải bó tay." Lạc Lạc" " Rồi ... Rồi... Nhưng mà mình vẫn không hiểu được."" Cậu đúng là đồ ngu mà"" Đúng vậy. Mình chính là ngu ấy. Ngu nên mới theo đuổi cậu lâu tới vậy đấy"" Lạc Lạc... Cậu đúng là người không hiểu chuyện"…
http://vietphrase.com/go/www.f5zw.com/txt/162.htmlvăn án :“ tao năm , ngươi hoa cúc rớt . ”“Σ( ° △ °|||)!!” bổn văn lại tên 《 tiết tháo , tiết tháo , ngươi đi đâu vậy nha ~》《 hệ thống quân cùng ngươi nhặt mập tạo 》《 một một một tao năm huyết lệ sử 》 bổn văn còn tên 《 bàn về ăn bồ đào không ói bồ đào da đích nguy hại tính 》《 không ói da ngươi tựu xuyên việt liễu yêu 》 cống hiến hoa cúc , cứu vớt thế giới ! chúng ta khẩu hiệu là ——“ cong cong không nghĩ tới , lạp lạp lạp lạp nữa/rồi !” ở không hoàn toàn thống kê , đem có mạt đời , ngụy thân , sống lại , ân phách , thú nhân , trúc mã , tu chân , rách kính nặng viên ( đời sơ thiết định ) , cùng với hướng đạo cùng lính trinh sát , võ hiệp , thứ tự sắp hàng chẳng phân biệt được trước sau . thông báo 【 bổn văn nguyên kế hoạch 1 tháng 28 ngày vào ngay cả hơn 3 chương , ngu xuẩn tác giả đã bị miệng miệng đảm nhiệm tàn phá ! lấy thân trả nợ ! hoan nghênh gia nhập cúc cùng tao năm , gõ cửa chuyên văn tên tất điền , không điền không thêm thứ lỗi , bầy dãy số :421299902 đâm đâm đâm ~~~ .…
Tác Giả: Huyền Nguyệt Băng Đồng Thể Loại: Ngôn tình, xuân vườn trường, ngược nhẹVăn án: Em thích anh nhiều đến thế, anh quay lai nhìn em một lần được không!Lý Ngữ Đồng ghét nhất không phải là Phong Khải Hàng, mà là số phận cứ trêu đùa cô khắp mọi nơi.Năm năm tuổi, Lý Ngữ Đồng mất đi ký ức, đổi tên đổi họ, có gia đình mới, bạn bè mới, cuộc sống mới.Nhưng cô không hề hay biết, từ rất lâu trước đó, đã có một người khắc sâu hình bóng cô vào tận đáy lòng.Thật bi kịch thay, người đó không biết cô của hiện tại chính là cô của ngày xưa, còn cô thì lại không hề hay biết người khiến cô ghen tị điên cuồng, kỳ thực lại chính là bản thân mình.…