Tác giả: Hạnh VănThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Học đường, HE, Ngọt sủng, Trùng sinh, Chủ thụ, 1v1.Độ dài: 132 chương + 4 ngoại truyện. Truyện được chuyển ngữ chưa có sự cho phép của tác giả và hoàn toàn phi thương mại. Không reup dưới mọi hình thức, không sử dụng cho mục đích thương mại.The story is translated without author's permission and completely non-commercial. Please do not repost in any form and use for commercial purposes.Wordpress: https://jixing213.wordpress.com/ml-full-hoc-ngoan-hanh-van/…
Người dịch: Cẩm Lý Ngư (aka Alice Swood)* Câu chuyện về một người kém giao tiếp cố gắng tác thành cho hai người bạn của mình, kết quả chính mình cũng rơi vào hố.* Cậu chuyện tình cảm giữa các thiếu niên thời thanh xuân.…
LƯU Ý: CÁC CHƯƠNG CŨ TỪ 15-20 ĐỔ LẠI SẼ PHẢI SỬA, MONG BÀ CON THÔNG CẢM.MỘT VOTE VÀ BÌNH LUẬN SẼ KHIẾN NGƯỜI VIẾT CÓ ĐỘNG LỰC HƠN <3Thể loại: học đường, tình cảm, lãng mãn, hài hước. Mu bàn tay chạm vào nhau, đây là cơ hội, Thăng nắm tay An, ngón tay út, bẽn lẽn và dè dặt, như một lời nhắc khéo về tình cảm của mình, mối quan hệ đặc biệt giữa cả hai và là cách cậu bày tỏ. Đó là một cơn sóng nhiệt dữ dội, các ngón tay có chút thô ráp đang nắm lấy ngón tay út của An, chậm rãi, cẩn thận, cả người khẽ run lên, mặt nóng ran, nhịp tim đập như trống trận và hơi thở chững lại. Đôi môi cô khẽ run lên, mắt vẫn nhìn thẳng về trước và cố che giấu đi sự căng thẳng trong hành động của cậu. Cảm xúc của cả hai cuộn trào, má hai người nóng bừng, giống như làm việc vụng trộm sợ bắt quả tang.…
Suy cho cùng, tuổi trẻ và trái tim mang lời yêu đã cho mình biết nhiều điều. Mình biết thế nào là thích một người, biết thế nào là phấn đấu hết sức, gom góp đủ dũng khí để bày tỏ lời thương cùng cậu.------------Thể loại: tình cảm, học đường (đại học)Truyện thuộc sở hữu của @PhuonggNam và chỉ được đăng duy nhất tại W A T T P A D…
"Trần Hoàng Nam Anh, đứng đầu điểm thi đầu vào với 46,5 điểm"."Á khoa - Nguyễn Ngọc Ái Linh chỉ kém thủ khoa năm nay khoảng cách rất nhỏ, 46,4 điểm"."Chúc mừng hai em".Chỉ hơn kém nhau con số 0,1 mà đã phân rõ ranh giới người thủ khoa, kẻ á khoa.Vào khoảng khắc hai cái tên ấy được vang lên trước ngàn con người, ánh mắt của hai người họ nhìn về phía đối phương, người cười tươi ý khiêu khích, kẻ chau mày ý "thù địch".Cũng kể từ đấy, học sinh trong trường biết đến một cuộc "giành ngôi đầu bảng" của Nam Anh và Ái Linh.Dù chỉ là một trò chơi vui nhỏ, họ chọn hơn thua thay vì nhường nhịn.Có điều hết lần này đến lần khác, Ái Linh vẫn chỉ đứng sau cậu bạn Nam Anh.Cậu ta luôn kiêu ngạo, bản mặt tuấn tú ấy lúc nào cũng hếch lên cao, hai tay xỏ túi quần nghênh ngang bước đi, miệng lại còn huýt vài tiếng sáo khi nhìn thấy cô lướt qua.Cậu ta là kiểu người Ái Linh chẳng muốn làm bạn, chỉ muốn cho ngay vào danh sách đen. Nếu cô có thể chặn kẻ mình ghét thì cậu ta sẽ là người tiên phong.Cậu ta vẫn thế, vẫn luôn cười lớn khi thắng nữ á khoa."Lần này tôi lại thắng cậu".Cậu ta vẫn thế, chỉ là cậu ta đã lỡ thích thầm..."Nhưng cậu lại thắng tôi một đời".…
- Này, ngoại trừ "hàng xóm" ra, em không thể cho anh danh phận gì khác à? Anh buồn đấy nhé...!Anh trai nhà bên cầm chổi (giả vờ) quét đường, thập thò đứng ngoài cổng nhìn vào sân nhà tôi hỏi một câu như thế, bộ dạng lén lút như làm gì đó mờ ám.Nhưng mà anh ơi...Tôi dốc sức ra hiệu rằng phụ huynh đang đứng chăm cây, tập thể dục ở ngay góc sân cách tôi ba mét, anh đừng nói nữa làm ơn!Hà Gia Việt làm mặt khó hiểu rồi bỏ ngoài mắt ngoài tai những tín hiệu từ tôi, lại tiếp tục giọng điệu hờn dỗi sởn da gà của anh: - Hôn cũng hôn rồi, nụ hôn đầu của anh đấy. Đông Vũ Gia Thy không muốn chịu trách nhiệm à?Tôi sửng sốt, mồ hôi chảy ròng ròng liếc sang một góc 45 độ... Không kịp nữa rồi! Ánh mắt anh chị phụ huynh nhìn tôi ngập tràn hóng hớt ngạc nhiên xen lẫn cả... vui mừng phấn khởi?- Anh tránh ra đi, chỗ nhà em đổ rác mà!- Đổ rác xong thì đổ anh nhé? - Chỗ đó không sạch đâu, anh quét lại đoạn đường ấy đi!Đừng bận tâm em nữa...!- Đúng là không sạch, hơi lắm đinh, em vào nhà lấy chổi rồi anh và Thy cùng "quét-đinh" (wedding) nha?*** Truyện đăng tùy cảm xúc, không dài, không ngược.Bìa: CanvaEdited by @Cammmnee.11.11.2022Cammmnee.…
Thể loại: Học đường, oan gia, thầm mến.Số chương: 58 chương.Giới thiệu đơn giản:Nó đáng ghét vô cùng, đã cướp mất danh hiệu học sinh giỏi nhất lớp của tôi còn cướp luôn cả chức lớp trưởng tôi đã "gắn bó" đủ tám năm có lẻ.Thế mà nó lại dám nói... nó thích tôi? Thế mà trái tim tôi lại... đập thình thịch! A a a, đẹp trai đúng là đáng chết!MONG ĐƯỢC MỌI NGƯỜI GÓP Ý, CẢM ƠN VÀ YÊU MỌI NGƯỜI NHIỀU (◍•ᴗ•◍)❤Ảnh nền: P. (Ai có nguồn cho Su xin để bổ sung nha ( ˘ ³˘)♥)…
‼️Vẫn không hiểu vì lý do gì mà mình viết mô tả cứ bị wp xóa mất, có gì mọi người bấm vào phần giới thiệu để xem chi tiết nha ~ để chừng nào về lại VN mình thử lần nữa 🥲…
Thanh xuân của chúng tôi, nói không còn gì để luyến, thì đó là giả. Nhưng, những kỉ niệm đáng nhớ kia cũng đủ khiến tôi mãn nguyện và hài lòng rồi. Làm bạn cậu cũng được, những thứ tình cảm trong sáng kia đã quá đủ cho một mối tình đơn phương của tôi rồi. Có lẽ, tôi là một người may mắn, bởi mối tình dù thầm kín, chưa đáp trả nhưng nó cũng quá đỗi nhẹ nhàng và ngọt ngào rồi.…
Đóa hồng xanh, món quà đặc biệt của cậu, rơi xuống thềm tuyết trắng mềm dịu, nằm ngoan trên cây đàn piano - nơi chôm giấu bao kỷ niệm ngọt ngào của chúng tôi từng vang lên. Hôm giáng sinh năm ấy, tôi nghĩ mình sẽ từ bỏ mối tình đã kéo dài bao năm, đặt lại tình cảm ấy lại trên cây đàn... nơi đóa hồng xanh đọng lại. Trong giữa đêm giá lạnh, tôi vương vấn quay lại nơi ấy. Quay lại, để nhìn một lần cuối, nhìn thấy cây đàn và đóa hồng... Và trong khoảnh khắc đó, cậu bỗng xuất hiện. Sau tất cả, chúng tôi tìm thấy nhau trong cái lạnh giá của đêm giáng sinh. Có lẽ, đóa hồng xanh ấy vẫn chưa thực sự rơi xuống nhưng cũng không chắc...…
Tên truyện: (Bảo Bình - Thiên Bình) Không thể quay lại.Tác Giả: Đậu ĐậuThể loại: Fanfiction, học đường, tình cảm, hài hước.Văn án: Hoàng Bảo Bình.Hạ Thiên Bình....-"Thiên Thiên, anh đã sớm không thể quay lại."-"Thế nào mới là không thể quay lại?"-"Là đã yêu em, không thể quay lại được nữa."...Author: Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. "Một ngày cuối năm, dùng tình cảm của mình dành cho cậu để viết nên câu chuyện này."...…
17 năm chưa một mối tình đầuCâu chuyện của chàng học bá điển trai Park Jimin và cô nữ sinh tài giỏi Min Ji Ah sẽ như thế nào? Rốt cuộc họ có đến được với nhau không? Năm học cuối cấp của hai người họ sẽ phải trải qua những gì?❌ KHÔNG CHUYỂN VER ❌ KHÔNG EDIT ❌…
" Ê mày, mấy giờ rồi!" ... "Ê mày chừng nào hết tiết" ... "Nay học môn gì thế mày nhở?" ... " Má chiều này ở lại trả bài nữa trời ơi!" ... " Mày điên à, đáp án là A cơ mà, số mol nào mà ra tận 1 triệu" ... " Quang Trung nào là em Nguyễn Huệ, ai dạy mày vậy!" ...Những câu nói ngây ngô hòa vào những câu giảng của giáo viên, cứ thế tạo nên những kí ức thanh xuân đẹp đẽ Đẹp đến nỗi có lẽ họ sẽ chẳng thể nào quên ... Thanh xuân là gì? Là đã từng cố gắng thì vĩnh viễn không hối hận ...…
Au: vmkcKHÔNG ĐỒNG Ý REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!Lục Giai Thụy x Sở Thời NamAlpha mùi rượu x Omega mùi chocolateChơi thể thao giỏi, cục súc công x Lớp phó học tập, dễ khóc thụWarn: song tính, sản nhũ, thô tục (fetish vẫn giữ nguyên, na ná BCCLTS)…
Thiên Yết nam. Bạch Dương nữ. Couple này dễ thương lắm!Tình trạng: Đã hoànAuthor: Chanh Bảo BảoEditor: Cừu Lười.LƯU Ý : TRUYỆN NÀY TÁC GIẢ KHÔNG PHẢI MÌNH. MÌNH CHỈ LÀ NGƯỜI CHUYỂN VER, NẾU CÓ GÌ KHÔNG THÍCH LÀM ƠN ĐỪNG NÉM ĐÁ…
Văn án:Hồi cấp ba, Tô Lạc Nam tự ti, trầm lặng, giọng nói lúc nào cũng dịu dàng, nhỏ nhẹ. Cô luôn mặc chiếc sơ mi cũ đã giặt đến bạc màu.Năm đó, cô lặng lẽ thích một chàng trai tỏa sáng như ánh mặt trời.Cậu phóng túng, ngông nghênh, chẳng bao giờ tuân theo quy tắc, xung quanh đầy rẫy tin đồn tình ái, nhưng thành tích học tập lúc nào cũng đứng đầu.Một buổi sáng nọ, vì sự cố mà Tô Lạc Nam đi học muộn và bị phạt. Vừa bước ra khỏi cửa, cô đã thấy Quý Diễn đang tựa lưng vào bức tường đối diện.Cậu nửa cười nửa không, đôi mắt đào hoa nhìn cô chăm chú, giọng nói trầm thấp:"Tô Lạc Nam, có phải cậu thích tớ không?"Tim cô đập rộn ràng, vội vã lùi lại, liên tục lắc đầu."Không thích? Vậy sao mặt cậu lại đỏ thế?"Ngày tốt nghiệp, cô vô tình nghe thấy cậu nói chuyện phiếm cùng đám bạn.Khi nhắc đến tên cô, cậu chỉ thốt ra bốn chữ hờ hững, chẳng chút để tâm:"Chơi đùa thôi mà."Mọi ảo tưởng và chấp niệm của cô đến đây là kết thúc.Tô Lạc Nam lặng lẽ thay đổi nguyện vọng, một mình rời đi, đến một nơi xa lạ.P.S.: Cả nam chính và nữ chính đều không hoàn hảo trong giai đoạn đầu.Tags: Hành trình trưởng thành - Ngọt sủngNhân vật chính: Tô Lạc Nam, Quý Diễn---Nguồn: Tấn GiangEditor: huognanhi (Tây Tây)Lưu ý:*Tên mỗi chương do editor tự đặt.*Vui lòng không reup.…
Dành cho những ai thích ngọt, tới tiểu đường luôn nek💕🥂Thể Loại: ABO, học đường, ngọt ngào, chữa lành, drama nhẹ, phát triển nhân vật, bạn thân hóa tình yêu, đấu tranh xã hội.…