8,676 Truyện
may mắn khi gặp được em

may mắn khi gặp được em

0 0 39

Vốn là nhị thiếu gia nhà họ Lục cao quý vậy mà sống không bằng kẻ ăn người ở , cuối cùng là anh trai hại chết , trời cho trọng sinh trở lại , kiếp này để xem ai kèo trên ai ? Anh bỏ nhà đi và gặp được một cô nhóc khi ngồi trong góc phố , liệu Lục Văn Đình có sống hạnh phúc ? Anh có thể tán đổ cô em gái nuôi ? hay mọi thứ vẫn như quỹ đạo ban đầu ? mời bạn đón đọc hello , trước khi vô đọc thì t muốn nói là bộ này t có đăng ở mangatoon nhưng không kí hợp đồng nên hoàn toàn có thể đăng ở các app khác , ở mgt cũng là tiểu mao mao nên đừng ai nói t ăn cắp chất xám hay coppy truyện , nếu cần xác minh hãy bl thẳng t lên mangatoon đăng bài chứng minh luôn nhé 🥲…

[ ĐẶT GẠCH] NHỮNG NGÀY MƯA TO TẦM TÃ - SÂM TIỂU NHIÊN

[ ĐẶT GẠCH] NHỮNG NGÀY MƯA TO TẦM TÃ - SÂM TIỂU NHIÊN

30 1 1

Hán việt: Na ta đại vũ bàng đà đích nhật tửTác giả: Sâm Tiểu NhiênTình trạng convert: Hoàn thành (53 chương)Thể loại: Nguyên sang,Ngôn tình,Hiện đại,HE,Tình cảm,Gương vỡ lại lành,Vườn trường,Song hướng yêu thầm,Duyên trời tác hợp,1v1,Nữ chủ,Học báNguồn:WikidichSau khi kết thúc một ngày dã ngoại,mây đen cuồn cuộn,bầu trời tối đen,ánh chớp lóe lên .Không lâu sau mưa bắt đầu đổ xuống.Mưa như trút nước.Tả Vinh mang theo vẻ mặt mong chờ mà nói với Lâm Nhã Lộ: "Không có dù,hay là chúng ta chạy nhanh về đi."Lâm Nhã Lộ nhìn cậu với vẻ nghi ngờ: "Cậu không phải sinh viên khoa học tự nhiên à? Không biết nếu chạy trong mưa sẽ bị xối càng nhiều nước?""Dù sao trời cũng mưa rồi,tốt hơn là chạy trong một lúc." Nói xong,ai đó tự nhiên mà nắm lấy tay cô.Lâm Nhã Lộ sửng sốt một chút nhưng vẫn không có nới ra.Rất nhiều năm về sau,tôi vẫn nhớ rõ hôm tôi dắt tay cậu chạy dưới mưa.Vì có cậu,hết thảy mưa to gió lớn ngày ấy cuối cùng sẽ đem đến ánh dương quang rực rỡ. Nghiên cứu khoa học tự nhiên học bá >< Văn học tài nữ…

We Are

We Are

7 2 3

Hạ đến, nhưng không phải mùa hạ của những nụ cười giòn tan hay ánh mắt lấp lánh. Sân trường vẫn tấp nập như bao ngày, nhưng giữa dòng người qua lại, hai ánh mắt từng chạm nhau như thế giới riêng giờ chỉ còn là khoảng không mơ hồ.Hạ An ngồi ở góc cuối cùng của thư viện, nơi ánh sáng nhạt từ ô cửa sổ hắt vào, tạo thành những vệt dài trên trang sách mở dở. Cô luôn tự hỏi liệu cậu có nhớ rằng nơi đây từng là chốn quen thuộc của cả hai, những ngày cùng nhau tìm kiếm tài liệu, hay chỉ đơn giản là im lặng bên nhau. Nhưng giờ, cái im lặng ấy không còn dễ chịu nữa, nó nặng nề và đầy khoảng cách.Gia Minh bước qua hành lang dài, nơi từng lưu giữ tiếng cười của cô gái hay cãi vặt với cậu mỗi lần tan học. Cậu không nhìn về phía thư viện, cũng không ngoái đầu, chỉ bước thẳng như thể sợ rằng, nếu dừng lại, những ký ức sẽ ào đến, cuốn lấy cậu lần nữa.Hai con người, từng ở rất gần nhau, giờ đây như hai đường thẳng song song. Thời gian vẫn trôi, trường lớp vẫn ồn ào, nhưng trong họ, mùa hạ đã dừng lại từ lâu.…

Hôn Đông

Hôn Đông

13 0 2

Từ sau khi bệnh viện mời Kỳ Hạ Cảnh về làm hướng dẫn viên chuyên môn, rất nhiều người sau đó đã đến tận khoa hỏi về tình trạng hôn nhân của anh.Phó giáo sư trẻ tuổi tài năng này luôn tỏ ra bộ dáng lười biếng, lại cố ý hết lần này đến lần khác trêu chọc Lê Đông, người ở cùng khoa. Chỉ cần hai người bọn họ ở cùng một chỗ, nhiệt độ xung quanh sẽ lập tức giảm 10°C.Không ai biết vì sao!Cho đến một ngày, cả khoa tụ tập ăn tối.Kỳ Hạ Cảnh lười biếng dựa vào sô pha, ngũ quan ẩn hiện dưới ánh đèn chớp nháy, lười biếng, kiêu ngạo, cả người tản ra khí lạnh, "muốn sống chớ đụng vào."Có người đề nghị chơi trò nói thật, Lê Đông không may bị chọn trúng.Trong khi mọi người vắt óc suy nghĩ vấn đề hỏi, Kỳ Hạ Cảnh bỗng nhiên mở miệng: "Mối tình đầu là ai?"Giữa tiếng xì xào, Lê Đông bình thản đáp: "Không nhớ nữa."Sau bữa tiệc tối, trong một góc.Có người thấy Kỳ Hạ Cảnh ép Lý Đông vào tường, khoá chặt cổ tay cô, nhếch môi cười: "Không nhớ sao?""Có muốn tôi làm em nhớ lại lần nữa không?" ...Không ai biết, Lê Đông thích Kỳ Hạ Cảnh suốt ba năm cao trung.Yêu thầm giống như một vở kịch câm, Lê Đông một mình diễn xuất, khắc họa trong cuốn album miêu tả một thiếu niên bị vây quanh trong đám người, chỉ vĩnh viễn là một bóng lưng.Đêm biết Kỳ Hạ Cảnh xuất ngoại, cô viết ở cuối cuốn album: "Tựa như mùa Hạ và mùa Đông, một số người đã định sẵn sẽ không có điểm giao nhau."Khi đó cô không ngờ rằng 10 năm sau vẫn có người coi cuốn album ấy như trân bảo…

Anh sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên - Cố Mạn

Anh sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên - Cố Mạn

2 0 2

"Anh sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên" bắt đầu từ một câu chuyện tình yêu trên mạng. Sau khi "ly hôn" (trong trò chơi) với Châu Thủy Vô Hương - một cao thủ của game Giang Hồ Mộng Du, Bối Vi Vi - hoa khôi khoa Công nghệ thông tin trường Đại học nổi tiếng A. Với nickname là Lô Vĩ Vi Vi đã "tái hôn" với Đại thần Nhất Tiếu Nại Hà - đệ nhất cao thủ trong game. Không ngờ khi hai người quyết định gặp mặt nhau ngoài đời, đệ nhất cao thủ Nhất Tiếu Nại Hà lại là Tiêu Nại - chàng trai đẳng cấp cao nhất của trường đại học A mà biết bao cô gái ngưỡng mộ yêu thầm. Từ đó Vi Vi và Tiêu Nại bắt đầu một chuyện tình ngoài đời, không chỉ là cuộc "hôn nhân ảo trong game". Từ khi quen biết đến khi yêu nhau, chuyện tình cảm của hai người không hề có thăng trầm sóng gió, chỉ tích lũy lại từng chút từng chút một, nhưng thầm sâu vào tận đáy lòng. Câu nói cuối cùng của truyện chính là: Nếu như, anh biết rằng sẽ có một ngày anh yêu em đến thế, anh nhất định sẽ yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên...…

Tiểu công chúa khả ái đệ nhất

Tiểu công chúa khả ái đệ nhất

142 8 2

Tên gốc: Công chúa đệ nhất khả áiTác giả: Phiên Gia Tiểu NgưEditor: HyhySố chương: 121 chươngTình trạng: Hoàn convert…

Tìm em

Tìm em

46 0 13

Tôi rất thích ngủ trong thư viện trường vì chẳng biết sao ngủ trong đây rất ngon. Hôm nay chỗ ngủ của tôi lại có một vị khách lạ không mời mà đến. Gia Huy đánh nhẹ vào vai tôi làm tôi tỉnh ngủ.-Sao anh lại vào đây ? Tìm ai à ?Anh mỉm cười dịu dàng, xoa đầu tôi.-Tìm em._________________ -"Tìm em" được viết bởi Claxby đăng tải duy nhất tại Wattpad-Có thể follow kênh tiktok : Claxby+ID :@thientuvdaxiuboinucuoiđể biết thêm những thông tin thú vị về "Tìm em".…

Mười Mùa Đông Dịu Dàng

Mười Mùa Đông Dịu Dàng

2 0 1

Văn án 1:Tân Xuyên bệnh viện thành phố nổi tiếng khoa giải phẫu thần kinh có một vị tuổi trẻ bác sĩ Thẩm Quyến, thái độ xa cách,lãnh đạm,đối với tất cả phụ nữ , duy nhất chỉ đối với một người tên Tô Dạng lại không giống như " người bệnh" bình thường khác." Bác sĩ Thẩm, tôi có phải bị chấn động não không?"" Bác sĩ Thẩm, dường như có gì trong đầu tôi, có chút đau.""Bác sĩ Thẩm .... "Sau đó , Tô Dạng Nhiên làm bác sĩ Thẩm phát giận.Thẩm Quyến: "Có muốn tôi giải phẫu hộp sọ của cô,để nhìn trong đầu là cái gì không?"Tô Dạng Nhiên nhìn anh cười sáng lạn: "Không cần, bên trong là anh, tất cả đều là anh."Văn án 2:Lúc học lớp mười, Tô Dạng có thích Thẩm Quyến suốt một thời gian dài, vô số lần tỏ tình đều thất bại, trong một lần tức giận tỏ tình bị thất bại lại hướng về anh mà cứng nhắc cưỡng hôn.Sau đó một ngày, một năm sau, bọn họ gặp nhau lần nữa.Một ngày nọ, Tô Dạng Nhiên đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, cô liền hào hứng hỏi Thẩm Quyến."Thẩm bác sĩ, em nghe người ta nói bác sĩ khoa ngoại thể lực bình thường đều rất tốt, thật hay giả?"Thẩm Quyến lườm cô một cái: "Tốt hay không trong lòng em không rõ sao?"…

Học Sinh Chuyển Trường

Học Sinh Chuyển Trường

15 0 1

Bắt đầu với nhân vật chính nhé: I am NóNó tên Nguyễn Mạnh Toàn, sinh ra và lớn lên ở một miền quê Trung du miền núi Bắc Bộ - Bắc Giang chính là quê nó, cái tên gắn liền với huyền thoại Lê Văn Luyện. Nó sinh năm 97, Body khá, Cao 1m76, Nặng 58kg, Da không trắng cũng chả đen, nói chung là bình thường ngoại trừ khuôn mặt bình thường nếu không muốn nói là xấu trai (Sự thật mất lòng, haizz.). Nó sinh ra trong một gia đình kha khá, Bố làm giám đốc công ty thực phẩm XYZ (Công ty nhà nó), mẹ làm chủ một siêu thị điện máy, nói siêu thị cho oai chứ thực chất là một cửa hàng điện máy (Tv, Tủ lạnh, ...). Bố mẹ nó tuy đi làm cả ngày nhưng lúc nào cũng về ăn cơm trưa, tối cùng gia đình. Nó còn có 1 ông anh trai hơn nó 3 tuổi, khá là thương nó, gia đình nó sống khá hạnh phúc, bố mẹ nó sống rất hiện đại nên khá thoải mái.…

Tình Đầu Của Cậu Ấy Là Tôi (I'm His First Love)

Tình Đầu Của Cậu Ấy Là Tôi (I'm His First Love)

12 0 9

Cậu ấy là người đầu tiên trêu em đến đỏ mặt.Cũng là người duy nhất khiến em muốn chặn hết mạng xã hội... chỉ để xem cậu có lo không.Nhưng từ khi yêu, mỗi lần dỗi là một lần... được hôn.Khôi Nguyên - nam sinh lớp 12A1, cao 1m85, đẹp trai, học giỏi, chơi bóng rổ như thần, lạnh lùng đến mức chưa từng để ý đến ai.Xuân Mai - lớp 11A4, nhỏ hơn một tuổi, xinh xắn, ngây thơ, dịu dàng, là kiểu con gái mà ai cũng muốn che chở.Một lần tình cờ bị ném bóng trúng đầu.Một câu xin lỗi hời hợt.Một cái nhăn mặt nhẹ của cô khiến cậu - người tưởng như vô tâm - bắt đầu để mắt đến.Âm thầm. Lặng lẽ. Nhưng không rời khỏi tầm mắt một giây nào nữa.Nhưng tình yêu ở tuổi mười bảy - mười tám, là thứ có thể bắt đầu từ một lần trêu đùa, một ánh mắt quay lén, một câu dỗi hờn... và kéo dài đến những kỷ niệm ngọt ngào nhất đời người."Mai, anh biết em chặn anh. Nhưng đừng chặn trái tim mình được không?""Không chịu! Trừ khi... mỗi lần dỗi, anh đều hôn bù một cái.""Anh hôn hai cái. Được chưa?"Author: meiyeppo…

[Hieuan] [Hieugav] Thích cậu luôn là lựa chọn đúng đắn nhất

[Hieuan] [Hieugav] Thích cậu luôn là lựa chọn đúng đắn nhất

80 10 2

Chuyện chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả.Link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/399871635-rhycap-th%C3%ADch-c%E1%BA%ADu-lu%C3%B4n-l%C3%A0-l%E1%BB%B1a-ch%E1%BB%8Dn-%C4%91%C3%BAng-%C4%91%E1%BA%AFn-nh%E1%BA%A5t"An ơi, em có bao giờ hối hận khi thích một người chẳng biết nói quá nhiều lời yêu thương hay ngọt ngào như anh không?"" Minh Hiếu kì quá à. Em thích Hiếu mà nên dù anh thế nào đối với em Trần Minh Hiếu vẫn luôn là tuyệt vời nhất" Dưới ánh ban mai rực rỡ trên khoảng sân trường còn lác đác vài cánh hoa phượng đỏ, đám học trò quần âu áo trắng tinh tươm túm tụm trò chuyện, cười nói. Đứa nào đứa nấy đều mặt mày hớn hở, mang nét ngây thơ, trong trẻo như nắng sớm. Đây chính xác là thời điểm mà bất kể ai trong chúng ta đã trưởng thành đều muốn xuyên về để tận hưởng từng giây phút đẹp đẽ vô tư vô lo ấy phải không? Vì chúng ta nhớ những giờ học căng não trong căn phòng bí bách, nhớ gương mặt thầy cô lúc nghiêm lúc hiền, nhớ đám bạn thoải mái nô đùa, nhớ hàng cây xanh, nhớ góc ghế đá, nhớ...cái chạm tay vô tình lúc nhặt bút rơi, nhớ ánh mắt thoáng chạm nhau trong một khoảnh khắc, nhớ bóng hình nhau dưới ánh hoàng hôn đỏ rực sau buổi chiều tan muộn. Chào mừng bạn trở về những năm tháng ấy!…

XƯƠNG CÁ

XƯƠNG CÁ

96 8 1

[ Nếu không phải vì thích người đó như vậy, sao mỗi năm trôi qua đều không thể quên được. ]Mối quan hệ giữa hai nhà Lục Ngu rất tốt, Ngu Từ đã yêu thầm đã phải lòng Lục Nghiêm Kì - thanh mai trúc mã của cô từ khi còn nhỏ, khi lớn lên, cô có một quyết định dũng cảm vào kỳ nghỉ hè trung học phổ thông.Lúc đó, các bạn trong lớp cũng có mặt, cảnh tượng hỗn loạn, cô bị đẩy vào vòng tay cậu ấy, giữa tiếng cười đùa, cô lấy hết can đảm thì thầm vào tai cậu: "Tớ thích cậu.""Vậy sao?", chàng thiếu niên nheo mắt nhìn cô kèm theo một nụ cười khinh bỉ: "Nhưng tôi không xem cô là bạn."Giữa tiếng cười nhạo, cô cuối đầu xuống, mặt đỏ như máu, có một loại sỉ nhục mà nhân phẩm bị chà đạp dưới chân.Kể từ hôm đó, Ngu Từ kiên quyết biến mất khỏi thế giới của Lục Nghiêm Kì, thề không bao giờ gặp lại.Nhưng nhiều năm sau đó vẫn gặp lại nhau.Một lần, Lục Nghiêm Kì gắp một miếng cá vào bát của cô. Cô nhẹ nhàng lắc đầu: "Tôi không ăn cá."Lục Nghiêm Kì: "Anh biết em không ăn nên đã gỡ hết xương cho em, sẽ không bị mắc cổ."Cô vẫn lắc đầu như cũ.Lục Nghiêm Kì đặt đũa xuống, nhìn vào mắt cô: "Sao em vẫn luôn cố chấp như vậy?"Ngu Từ cúi đầu, từ từ đưa thức ăn vào miệng.Cô là như vậy, vì hóc xương cá, cô cả đời không thể ăn cá. Vì những tổn thương người đó gây ra, có thể sẽ ghi nhớ suốt đời, không thể tha thứ.-Ngày trước yêu thích bao nhiêu, sau này chỉ muốn tránh xa.Cô oán hận nói: "Lục Nghiêm Kì, anh bị điên!"Anh ấy dựa vào cửa, lặng lẽ nhìn cô, trên môi nở một nụ cười khó hiểu:…

(Thanh xuyên) Cẩm lý tiểu đáp ứng

(Thanh xuyên) Cẩm lý tiểu đáp ứng

489 9 2

Làm Khang Hi gia cuối cùng một cái Hoàng Hậu.Nữu Cỗ Lộc phúc âm có có thể nói truyền kỳ cả đời.Từ mới vào cung tiểu đáp ứng, đi bước một đi đến hậu vị.Thế nhân đều cảm thấy nàng dựa vào là đầy bụng tâm cơ cùng cả đời mưu hoa.Chỉ có phúc âm chính mình biết, nàng có thể trở thành Hoàng Hậu, toàn dựa đồng hành phụ trợ.tips: Tư thiết như núi, hư cấu đồng nghiệp, thời gian tuyến nhiều có cải biến.Vai chính: Phúc âm, Khang Hi ┃ vai phụ: Bốn phi ┃ cái khác:…

CUỘC GẶP GỠ CHÍ MẠNG

CUỘC GẶP GỠ CHÍ MẠNG

110 23 5

Tôi - Sinh viên năm thứ hai trường Y, chuyên ngành Điều Dưỡng Đa Khoa, luôn vỗ ngực tự hào mình là một nữ thanh niên thời đại mới đạt 3 giỏi đúng chuẩn: Giỏi ăn. Giỏi ngủ. Giỏi trốn tiết. Trong kì thi đại học cao đẳng đó tôi đã dùng hết mười phần công lực từ lúc bú mẹ để cố gắng lọt vào một trường đại học nào đó, bởi tôi nghe giang hồ đồn rằng sinh viên sống an nhàn tự tại, ăn xong ngủ, ngủ xong chơi. Quả nhiên động lực ấy đã thúc đẩy tôi mãnh liệt, tôi thành công đạt được mục tiêu của mình.Tôn chỉ sống trên đời của tôi là: Một: Không có đồ ăn thì chấn lột, cướp bóc. Có đồ ăn tuyệt đối ăn sạch không bỏ dở, nếu có thể thì liếm bát sạch bóng đến soi được gương càng tốt. Và chắc đó cũng chính là lý do các cô chú nhà bếp ở căng tin mỗi lần nhìn thấy tôi tới là tình yêu thương như biển Thái Bình dạt dào. Hai: Nếu có thể ngồi tuyệt đối không đứng, nếu có thể nằm tuyệt đối không ngồi và quan trọng nhất là nếu có thể trốn tiết tuyệt đối không bao giờ lên lớp. Lảm nhảm vậy đủ rồi, việc chính tôi muốn nói ở đây là Tôi - Một thanh niên với những phẩm chất xuất sắc như trên đã và đang gây ra chuyện động trời gì thế này! Tôi đang tràn ngập trong cảm giác tội lỗi và hơn hết là hối hận. Tại sao sáng nay tôi lại lên chuyến xe Bus định mệnh này để rồi cuộc sống sinh viên an nhàn của tôi bắt đầu trở thành những tháng ngày đẫm máu và nước mắt từ đây! Doraemon ơi, cho mình mượn máy quay ngược thời gian có được không?…

TRĂM NĂM KHÔNG QUÊN ĐƯỢC NGƯỜI

TRĂM NĂM KHÔNG QUÊN ĐƯỢC NGƯỜI

63 12 3

Tên truyện: Trăm năm không quên được người. Tác giả: Arie NguyễnTình trạng: On-going Giới thiệu: Bà ngoại của Phượng Mai là giáo viên mầm non. Trước đây đã từng giúp đỡ cho một cậu bé đi lạc tìm lại mẹ mình. Kể từ đó, cậu ta lúc nào cũng lẽo đẽo theo bà. Sáng qua nhà bà học bài, trưa qua nhà bà ăn cơm, tối qua nhà bà trò chuyện. Cứ thế cậu ta đã trở thành " dân ăn bám " lúc nào không hay. Năm đó, Nhị Khải mười bảy tuổi. Vẫn như thường lệ, cậu đạp xe qua nhà bà. Vừa đến trước cửa đã thấy bóng dáng của một nữ sinh, thân hình gầy yếu, mặt nhợt nhạt vô cảm xúc cùng với một đôi mắt buồn bã. Người ta gọi cô bé đó là Phượng Mai, là cháu gái của Bà Lý cho thuê nhà. ...Truyện do tớ viết và tự mình lên ý tưởng. Bìa đẹp lung linh được design bởi @_hamiii | @_travelteam_…

Ánh Đèn Không Dành Cho Anh

Ánh Đèn Không Dành Cho Anh

5 2 2

Có người toả sáng.Có người đứng phía sau ánh sáng.Nhật Linh - coser nổi tiếng, hay livestream giữa đêm, em khóa dưới đầy năng lượng.Hoài Nam - sinh viên kỹ thuật trầm tính, làm staff hậu trường, chỉ biết im lặng theo dõi.Họ gặp nhau vì một sự kiện.Một ly trà sữa. Một ánh nhìn.Không ai biết liệu đó có phải là bắt đầu của một điều gì đó.Nhưng mỗi lần cô nói, cậu đều lặng lẽ lắng nghe.Một câu chuyện về tình cảm thầm lặng, như ánh sáng hắt qua rèm cửa - không chói, không rõ ràng, nhưng đủ để thấy lòng mình lay động.…

BÉ ƠI, ĐỪNG CÓ CHẠY MÀ!

BÉ ƠI, ĐỪNG CÓ CHẠY MÀ!

2 1 2

" Đứng lại"_ âm thanh trầm thấp, khàn khàn của nam sinh vang lên làm cho Tiểu Bạch vô cùng lo lắng, do sợ nếu đi tiếp sẽ bị đánh nên cô chầm chậm xoay người lại, ngay khi đầu quay lại hướng về phía giọng nói vang lên thì bắt gặp Tạ Châu Dương đang ngậm kẹo mút nhìn cô chằm chằm. Bỗng lại có tiếng vang lên : " Nãy giờ chạy đi đâu vậy hả bánh trôi ?"Giọng điệu cợt nhã kết hợp với dáng vẻ phóng túng của anh đã dọa cho cô ghi nhớ hình ảnh của anh từ đại ca ngầu lòi thành lưu manh vô liêm sĩ. Cô khẽ run người đáp: " Em đi nộp bài cho thầy chủ nhiệm ạ" Tuy lời cô đáp nhẹ nhàng, bình thường nhưng trong mắt anh thì lúc này cô đang làm nũng, điềm đạm, dễ thương giải thích với anh làm cho lòng anh râm rang cả lên, hai tai bắt đầu mất khống chế đỏ lên, trong lòng anh cỗ vui sướng đang trào dâng nhưng bên ngoài lại sợ mất mặt nên chỉ trả lời lại : "ừ" khiến cô có chút không hiểu con người trước mặt có bị vấn đề gì thần kinh không, sao mà lại cư xử kì lạ như thế. Kêu cô lại chỉ để hỏi vậy thui ư hay thấy cô ngốc nghếch muốn trêu ghẹo, không nghĩ nhiều cô xoay người đi mất khiến cho bé Dê nhà ta ngơ ngác không biết làm sao đến khi bóng dáng của cô khuất sau cửa phòng giáo viên anh mới hoàn hồn. Lúc này anh mới hiểu rằng năng lực ăn nói quan trọng đến nhường nào, chỉ là muốn ở chung một chỗ với con gái người ta thôi mà do ăn nói cục súc đã dọa cho người ta chạy mất.p/s: đây là bộ truyện đầu tay mình viết , còn chưa quen lắm mong mọi người đọc ủng hộ mình nhen, cảm ơn mọi người rất nhiều…

Đáng yêu như em

Đáng yêu như em

1 0 2

Ngày 14/6Trúc Anh cầm theo 2 bó hoa đến cổng trường THPT V.Quỳnh Chi chạy ra từ trong lớp 12A11, kéo Trúc Anh vào trường."Tao đợi mày mãi. Vào đây chụp với tao."Cô đưa cho Quỳnh Chi bó hoa hướng dương, tay giữ lại bó hoa hồng."Này tặng mày, tốt nghiệp vui vẻ nhé!""Ừm, tao cảm ơn. Ơ mà còn 1 bó hoa hồng mày cho ai đấy?" Nó ngơ ngác hỏi lại.Trúc Anh chỉ cười không nói thêm gì nữa, lấy điện thoại từ trong túi xách. Nhắn tin cho tài khoản 'becauseethwho'[Anhz] : Có thể ra đây được chứ? Tôi đến chụp ảnh kỉ yếu cùng Chi. Tôi cũng muốn chúc Hải tốt nghiệp vui vẻ.Tin nhắn hiển thị đã xem, nhưng không được trả lời lại.Cô đứng nghĩ nghĩ một lúc, vỗ vai Chi."Ê tao đi ra đây tí, mày cứ chụp ảnh lẻ trước được không?"Nó gật gật đầu, bảo cô đi nhanh chút.Trúc Anh ôm bó hoa đi ra gần cửa lớp 12A11 thì dừng lại, nhìn thấy người mình muốn gặp. Đứng sau cửa sổ vẫy vẫy tay. Người đó đi ra, đứng trước mặt Trúc Anh."Cảm ơn Trúc Anh nhé."Cô cười cười chạy ra chỗ Quỳnh Chi để chụp ảnh."Từ từ, quay ra đây tao dặm lại phấn đã." Quỳnh Chi kéo người cô lại. Mặt cô nhìn thấy góc sau của trường, cũng vừa hay thấy luôn cảnh Việt Hải vứt bó hoa hồng cô tặng vào thùng rác gần đó...…

Trách Anh Quá Đáng Yêu

Trách Anh Quá Đáng Yêu

49 1 2

Tên Truyện: Trách Anh Quá Đáng YêuTác giả: Mạc Lí_Thể loại: Ngôn tình, oan gia ngõ hẹp, thanh xuân vườn trường, sủng văn, HE.Nguồn: Tấn GiangTrạng thái: FullEdit: Quân Duyệt Tâm HềVăn án 1: Cô là cô gái nhỏ đáng yêu. Anh là tiểu khả ái.Văn án 2: Có một kiểu tình đầu, gọi là "Mình thích cậu nhưng cậu chẳng hề nhận thấy."Giới thiệu nội dụng:Rất lâu rất lâu về sau, Chung Khả cùng Dương Tâm Dược đã cùng nhau tốt nghiệp đại học Yến Kinh.Hai người bọn họ đang mơ màng buồn ngủ, liền nằm trên giường nhắc đến thời điểm học bổ túc 1 kèm 1 trước khi thi đại học.Dương Tâm Dược (nói bóng gió): Lúc đầu, nếu em thật sự không thể thi đậu đại học Yến Kinh, anh sẽ vì em ghi danh trường khác sao?Chung Khả (không hề do dự): Sẽ không.Dương Tâm Dược (凸-_-#): ......Chung Khả: Không có khả năng em không thể vào đại học Yến Kinh.Dương Tâm Dược: Sao cơ?Chung Khả: Anh là thủ khoa toàn thành phố, có thể ra điều kiện với phòng tuyển sinh.Dương Tâm Dược: ......Chung Khả: Anh sẽ nói với bọn họ, học bổng có cao tới đâu anh cũng không quan tâm, chỉ cần có em bên cạnh anh.Dương Tâm Dược: Hắc hắc hắc.Ở đây không có cãi vã, không có tổng tài bá đạo, không có tiểu kiều thê.Cuộc sống hắng ngày của học sinh ôn thi vào đại học, mỗi ngày trừ việc học hành ra chính là nhớ về nhau.CP chính: Chung Khả x Dương Tâm Dược (nam thần học bá ngạo kiều thích trồng xương rồng x thiếu nữ kỳ quái hoạt bát thích đấu kiếm)Đây là truyện đầu tay của mình, mong mọi người đọc qua, cũng như cho mình nhận xét để mình học hỏi thêm. Cám ơn mọi ngư…

Mối Tình Đầu Của Cha Tôi Là Tôi

Mối Tình Đầu Của Cha Tôi Là Tôi

15 3 3

"Này cô gái" *Giọng nói này là* Cô quay người lại . Đứng hình "L-là cha ư...?" - Cô lẩm bẩm nhìn chàng trai trước mặt.Cô không kìm được nước mắt chạy nhanh như sóc ôm chặt lấy khóc to làm người thiếu niên vừa hoảng sợ vừa bối rối " Này tôi chưa làm gì cô đâu đấy , đừng có mà ăn vạ nhá !"- chàng trai cau mày cố đẩy nhẹ cô ra "Cha ơi .. hức hức...con sợ lắm " - cô vừa ôm chặt anh vừa khóc lóc ....."Cô là ai ?"" Con là Tô Nhi thưa cha""Sao xưng cha con vậy ?""Hì hì , cha là cha của con mà "_____Tô Nhi trong một lần ra đường bị một chiếc xe ô tô mất phanh lao vào. Không ngờ cô không những sống lại mà còn lạc vào ngày 25/6/1985 nơi cha cô Tô Vận còn là một thiếu niên 18 tuổi ngỗ nghịch và là trùm trường..... Và từ đó cô tìm hiểu và nhận ra cô Chính Là Mối Tình Đầu mà cha kể người con gái giống tên và giống như cô hoá ra là chính cô Tô Nhi .…