thanh xuân của tớ mất cậu
Đây là lần đầu tiên tớ viết truyện nên chưa hay nên mong mấy bạn thông cảm…
Đây là lần đầu tiên tớ viết truyện nên chưa hay nên mong mấy bạn thông cảm…
Tôi muốn kể lại và lưu giữ thanh xuân của mình... Ngày đầu tiên vào trường nộp hồ sơ, ngày thi căng thẳng trong cơn mưa,.... và câu chuyện này sẽ viết trong 3 năm cuối cùng....…
Truyện nói về thời thanh xuân, rung động đầu đời của Lãnh Hàn và Hoàng Anh. Về những chuyện xảy ra khiến bọn họ càng thêm thân, nhưng...[Trích đoạn một]"Mình thấy hai người hợp nhau lắm đấy." Hoàng Anh mỉm cười nói với Lãnh Hàn và Tiểu Uyên. Sắc mặt của Lãnh Hàn chợt trầm xuống. Hoàng Anh nhìn vào đôi mắt của anh. Cô đôi khi thật sự không thể hiểu được anh đang nghĩ điều gì. Đôi mắt của anh sâu tựa không đáy. "Cậu nói thật sao Anh Anh?" Tiểu Uyên đáy mắt loé lên ánh sáng. "Nếu như cô đã nói như vây, chúng ta từ đây đừng có dính dáng tới nhau nữa." Lãnh Hàn đứng dậy bước đi bỏ lại một câu. Bóng lưng anh cô đơn lạnh lùng, tựa như một con sói cô độc trên hoang mạc không nơi nương tựa. Cô, Hoàng Anh, chưa bao giờ thấy anh như vậy. Cho rằng anh rất lạnh lùng đi, nhưng cũng chưa bao giờ khiến cô có cảm giác đáng sợ như vậy.Tiểu Uyên ngồi trên ghế, vờ như không hiểu, nhưng ánh mắt lại hiện lên một tia khinh thường.Hoàng Anh đã không ngờ tới một điều.[Trích đoạn hai]"Anh vẫn tiếp tục theo đuổi em cho dù em có xa lánh anh. Vì anh tin rằng, một ngày nào đó sự cố gắng của anh sẽ được đền đáp." Lãnh Hàn quay lưng nói với Hoàng Anh.Cre: @yangchu_9504…
"Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào,dù bị cảm lạnh vì ướt nhưng bạn vẫn muốn đắm chìm trong cơn mưa ấy một lần nữa." (Your are the Apple of my eyes)…
tui lụy crush😭😭…
" Tại sao ông cứ mãi chạy theo những cô gái ngoài kia... Nhưng lại chẳng bao giờ chịu ngừng chân quay đầu lại để nhìn tôi dù chỉ một lần..." " An Nhiên, tôi xin lỗi, tôi có thể thích tất cả mọi người nhưng không thể rung động trước bạn thân của mình..." Tình cảm của An Nhiên sẽ ra sao khi mà Tuấn Kiệt chỉ mãi quay đầu với cô bạn thanh mai trúc mã này? Có phải Tuấn Kiệt đã rung động trước An Nhiên hay đây chỉ là tình cảm đơn phương của cô. Và liệu An Nhiên sẽ vẫn tiếp tục thích Tuấn Kiệt hay sẽ mở lòng trước Khánh Duy, chàng trai sẵn sàng vì cô làm mọi thứ.
Buồn kết quá nên viếtRất ngắn thôi vì mình chỉ muốn hai người không nợ nhau lời "tớ thích cậu" nữa…
Cậu chính là thanh xuân của Tôi !…
Bên tai tôi vẫn còn đang văng vẳng câu nói, "Thùy Dương có thích thầy không?""Có thích mà bây giờ hỏi mới nói hả?""Thầy chỉ đợi được 5 năm nữa, không đợi lâu quá được!""Có được không?"Thật ra, sau câu chúc mừng năm mới nếu tôi có thêm dũng khí ghi thêm một dòng nữa: "Năm mới Thùy Dương vẫn rất thích thầy" Thì có lẽ chúng ta giờ đã khác...*****[Năm năm sau như thế nào thì em không dám chắc nhưng mà hiện tại "Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh"]"Không thành đôi thì cũng đành thôi."Tôi không muốn tiết lộ bất cứ điều gì về anh ấy hết.Bởi vì...Dù cho đến lúc em tan biến đi, em vẫn muốn người mà em yêu là một ngôi sao. Một ngôi sao sáng giữa bầu trời đêm. Anh không thể bị lu mờ vì em được.…
Xin chào độc giả , đây là một câu tru.yện nhẹ nhàng và sâu sắc . Tình cảm của họ có lúc ngọt ngào , lãng mạn , cũng có lúc đối chọi gay gắt , nhưng rồi hai bàn tay vẫn nắm chặt lấy nhau , như một cách thể hiện rình cảm rõ ràng nhất của họCô từng nói - " Tình yêu giống như kẹo bông gòn vậy , ban đầu thật đẹp , thật ngọt ngào , thật bỗng bềnh , nhưng để ở ngoài mưa nắng , sẽ chẳng còn gì , chỉ lưu lại vị ngọt nhè nhẹ trên cán "…
Một Cập Xuyên Triệt ngốc nghếch và một cô bạn Bạch Thiên Ân đanh đá, liệu sẽ có một câu chuyện gì diễn ra với hai người bạn học này? Là một cuộc tình dài lâu hay chì là một kỉ niệm quá khứ nơi thanh xuân? Chúng ta hãy cùng nhau trải qua một thời tuổi trẻ đầy nhiệt huyết cùng họ nhé.…
Authour: Quỳnh Beta-reader: Ngoc Disclaimer: trừ nhân vật thì những thứ khác mình nghĩ ra. Và mình viết với mục đích cho vui Rating: K+Pairing: ST-Lan NgọcCategory: học đường, tình yêuStatus: đang viếtNote: Câu chuyện kể về tình yêu giữa chàng hotboy và cô gái cá biệtNếu mình có cần sửa gì thì mong mọi người góp ý cho mình!…
"Đừng bao giờ hối hận, hãy sống hết mình và nhiệt huyết để Idol và Fandom nhà bạn trở thành huyền thoại"…
Nothing .-.…
"sao anh không nói yêu em sớm hơn, anh biết em chờ anh bao lâu rồi không?""thanh xuân của con gái ngắn lắm, anh không muốn em bỏ lỡ""Nhưng cả thanh xuân của em chính là anh đó""vậy sao? Thật vinh hạnh vì đã đồng hành cùng em"…
Mọi thứ đều quay lưng lại với cô. Nhưng khi thấy anh, cô đã thấy được ánh sáng cuộc đời mình. Nhưng nó nhanh chóng tối đi vì cô là người câmThể loại: Ngược, ngọt, tình yêu,tổng tài,....CẤM CHUYỂN VER KHI KO CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ 🚫🚫🚫🚫…
~ Cô là Chính An Hy, một đóa hoa Phù Dung, vĩ đại mà thanh cao, mạnh mẽ hiên ngang chấp tất cả để chống chọi vượt qua cái khó khăn, cái khổ nhọc của dòng đời xô đẩy. Một người dễ lụy tình, cả đời đều khổ vì tình. Hắn là Mạc Nam Hàn, là hoa Bụi Đường. Lạnh lùng, thờ ơ mà khó hiểu thấu được trái tim hắn trong chuyện tình cảm. Một người như ngọn gió vô tình nhưng lại vì tình mà dừng bước. Người trong thế gian này đều biết tình yêu là một hang động chứa đau khổ nhất. Nếu trái tim đã sẵn sàng mà gạt bỏ lý trí để dấn thân đi vào cái hang đó thì hãy dốc hết lòng mà yêu. "Bất luận ngôn tình là tình sâu hay duyên mỏng, chỉ mong đời này không hối hận khi được yêu."…
Ngày hè ấy, cô gặp anh trong cơn mưa phùn của tháng 7. Chỉ là thoáng qua nhưng cảm giác lại vô cùng gần gũi, giống như anh đã gặp cô lúc nào vậy. Cô rất khó ưa, cứ như hai người là hai thái cực khác nhau . Nhưng cô trông rất giống vị hôn thê của mình...và sự thật là...…
Đọc đi mấy con giời, cho t tí động lực~~Câu truyện bắt đầu khi cô nàng Yến Vy gọi nhầm vào một số điện thoại không rõ là của ai. Cô cứ nghĩ rằng mình đang nói chuyện với đứa bạn thân, chỉ đến khi cô gặp lại bạn mình sau 2 tháng xa cách thì mới nhận ra sự nhầm lẫn tai hại này. Rồi bồng đi một thời gian, trường của cô có một học sinh mới....…
Tên truyện: thanh xuân của anh là em.Số chương: khoảng 20 chương…