[Oneshot][XiuChen] Nhờ bánh bao cả!
XiuChen is always real in my heart <3…
XiuChen is always real in my heart <3…
tui có 1 người ý, người ý này là chị của bà ngoại tui nên tui hay gọi là bà ý 2, bà ý 2 chết cách đây khoảng gần 1 năm rồi... lúc tui thấy bà ý 2 đang nhìn chằm chằm vào tui là lúc bà ý mất được gần 2 tháng... lúc đó vào mùa mưa, khi đó khoảng gần 2h sáng tui bỗng nhiên giựt mình thức dậy... tui mở mắt ra thì cảnh tượng trước mắt tui là 1 bóng đen đứng sác mép giường nhìn chằm chằm vào tui, tui nghĩ là tui đang hoa mắt nên lấy tay dịu mắt lại để nhìn rõ thì vẫn như vậy vẫn cái bóng đen ấy cái dáng khòm xuống nhìn tui. Lúc này bỗng nhiên 1 cái cảm giác lành lạnh chạy dọc sống lưng, tui Không thể nào nhìn lộn được vì phòng tui có đèn ngủ, tui có 1 thói quen là khi ngủ phải bậc đèn mới ngủ được. Bóng đèn lờ mờ làm cho tui thấy rõ được trước mắt đó là bà ý 2 của tui. Lúc này tui đang sợ đến muốn sĩu,tui có rắng nhắm mắt lại như chưa thấy gì nhưng tui không làm được, tui tự nhiên ngồi dậy lếch xích lại bà ý 2 thì khi đó Thì có vẻ bà ý 2 không muốn cho tui nhìn mặt nên bay đi lúc bay đi tui đã cố hết sức nhìn chân nhưng không thấy. Lúc đó tui vẫn còn phân vân không biết có phải thiệt hay không nhưng đó là sự thật. p/s là thật nha…
Cư ủy hội đại tỷ xuyên qua đến cổ đại làm bà mối.Tục ngữ nói, ninh sách mười tòa miếu, không sách một môn thân.Xuyên qua đến cổ đại 36 tuổi Lý quả phụ trên người, Hoa Nhạc Nhạc cùng với ngóng trông thượng kinh đi thi tiện nghi con không biết ngày tháng năm nào mới áo gấm về nhà, không bằng trước giải quyết trước mắt sinh tồn vấn đề mới là đứng đắn.Vì sinh kế, có 10 năm một đường cơ sở công tác kinh nghiệm Hoa Nhạc Nhạc đành phải mặc vào đỏ thẫm hoa y, họa đại nùng trang, làm nổi lên vì quảng đại xã hội phong kiến thanh niên nam nữ cảm tình sự nghiệp góp một viên gạch bà mối nghề.Dựa vào này năm ở phố ngõ phố ngoại cùng quảng đại nhân dân quần chúng đấu trí so dũng khí rèn luyện xuống dưới lưu loát mồm mép, từ nay về sau quá lên trời thiên ăn thịt cuộc sống... Không là vấn đề!Này ngày thoạt nhìn tựa hồ quá không sai?Lão nương, phi, ta Hoa đại tỷ mới không vui ý xuyên qua đến này ăn vụng thịt bò phạm pháp, thượng WC dùng lá cây, đến dì cả mẹ dùng phân tro cổ đại đâu!"Lý đại nương, ngài này một thân ăn mặc thật tốt xem a! Không biết nhân, còn tưởng rằng ngài mới bốn mươi xuất đầu nột.""Thối! Lão nương mới ba mươi sáu tuổi đâu!"PS bài này nãi nói bừa loạn tạo, bác quân cười ngươi, chớ khảo cứu.…
Hokage: Senju Vinh QuangHán Việt: Hỏa ảnh chi thiên thủ vinh diệuTác giả: Đâu Đâu Lí Cá Đâu ĐâuTình trạng: Còn tiếpMới nhất: Phần 335Thời gian đổi mới: 25-10-2019Cảm ơn: 0 lầnThể loại: Diễn sinh, Nam sinh, Cận đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Manga anime , Xuyên việt , Hệ thống , Naruto , Âm Dương Sư[ phi Lô mạng tiếng TrungA cấp ký hợp đồng tác phẩm: Hokage: Senju Vinh Quang ] rút thưởng vì sao càng ngày càng kém, rốt cuộc đạo đức không có vẫn là nhân tính vặn vẹo!Đêm khuya trò chơi vì sao tiếng kêu rên liên hồi! Thăng cấp thức thần vì sao thở dài không ngừng!Thân làm Phi Châu đại tù trưởng Karna bởi vì một lần ngoài ý muốn xuyên qua đến rồi Hokage thế giới đồng thời thu được 'Onmyoji' hệ thống!Ở cái thế giới này thay đổi người Phi châu huyết thống, SSR lại cũng không là mộng tưởng!Thế nhưng tựa hồ họa phong có điểm không đúng····Kaguya Hime: Mepuru ca ca, quần áo của ta có điểm ô uế! Giúp ta thay quần áo a !!Aoandon : Chủ nhân, ta vớ đen tựa hồ quên ở phòng của ngươi!Yoto Hime: Thiếu chủ, ta đại đao đã đói khát khó nhịn!Ai! Có đôi khi rất được hoan nghênh cũng không phải chuyện tốt lành gì a! -- KarnaTsunade: Đường ca! Ta muốn với ngươi sinh hầu tử, Senju bộ tộc cần nhờ chúng ta!Ai! Thân làm Senju nhất tộc thiếu tộc trường, ta tựa hồ còn muốn là Senju vinh quang mà nỗ lực! -- Karna (bản cố sự cùng nhân vật chỉ do hư cấu, như có tương đồng, chỉ do vừa khớp, không nên bắt chước.…
Tác giả: An Bích LiênMột giấc ngủ dậy, lang vân đại học sư sinh phát hiện,Bọn họ, cùng toàn bộ trường học cùng nhau, xuyên qua......Từ đây, ở các quốc gia bên trong, liền bắt đầu truyền lưu khởi như vậy một cái truyền thuyết --Nghe nói, phương đông có một lang vân học viện, trong đó nhân tài nhiều đếm không xuể.Nghe nói, nơi đó có có thể mẫu sản ngàn cân thần tích.Nghe nói, nơi đó có nhất êm tai âm nhạc, mỹ lệ nhất vũ đạo.Nghe nói, nơi đó có tối ưu mỹ thơ, tối cao siêu y thuật.Nghe nói, lang vân học viện bắt đầu chiêu sinh!# sử thượng mạnh nhất học viện ra đời #Dùng ăn chỉ nam:1, đàn xuyên, tô sảng văn, bàn tay vàng khai đại, 1v12, sa điêu sung sướng hướng, kiến nghị không mang theo đầu óc xem3, hư cấu thời đại, Trung Hoa văn hóa bác đại tinh thâm, văn trung tương quan nhân vật cập sự kiện chỉ vì cốt truyện phục vụTag: Xuyên qua thời khôngHệ thốngSảng vănXây dựng cơ bản…
Vì trả thù cho ba mẹ anh anh giả vờ thương yêu cô, chiều chuộng cô rồi khiến con tim cô đau , hon người phụ nữ khác trước mặt cô rồi anh cười nhếch mép ảnh bảo ảnh không hề yêu cô đó chỉ là sự trả thù . Từ lúc cô bỏ đi anh biết anh đã yêu cô Liệu cô sẽ trả thù anh hay sẽ bị anh chiếm lấy ?…
°Chủ yếu liên quan đến gia đình InnocentPhần truyện sẽ không đúng theo nguyên tácOccAi không xem được thì đi về!(Phong cách,phong cách,phong cách)…
"Tình ta lăm li bi đát lắm em ơi."Kể về một Xiyi trở về quá khứ làm lại từ đầu.Và chuyện tình yêu vô vọng giữa thời diệt quốc.…
Bành Cách Liệt Đệ Thập:...Lambo. Lần sau trước khi sử dụng bozoka. Hãy chắc chắn là lão Ganinni. Ông ta chưa động vào. Hiểu? ( hắc ám cười )Thủ hộ giả Sấm sét đệ thập: QAQ đáng sợ ( lịa lịa gật đầu )Thủ hộ giả Bão Tố đệ thập: Đáng đời con bò ngu ngốc ( cười nhếch răng )Thủ hộ giả Mưa giông đệ thập: Ha haThủ hộ giả Đám mây đệ thập: Hn.Thủ hộ giả Sương mù nam đệ thập: kufufufu~Thủ hộ giả Sương mù nữ đệ thập:...Reborn cười nhếch mép.Đám Bành Cách Liệt đời đệ Nhất:...Tác phẩm: Boss thứ mười Vongola là ác ma.Tác giả: Tang đích tế thi.Vai chính: Sawada Tsunayoshi.Thể loại: dammei, vongola, reborn, đệ thập, đệ nhất, thủ hộ giả.Ngày cập nhật: 31/5/2020.…
ID: 猛狼黑水冻 (LOFTER)* yên yên hài tử, thật sự quá thơm, trải qua thân mụ đồng ý sau quải lại đây* về ta đương ta thế thân những cái đó sự00.Có câu nói nói, nhân sinh như diễn, toàn dựa kỹ thuật diễn.Lại có câu nói nói, Trang Chu mộng điệp, cũng là điệp mộng Trang Chu.Có câu nói nói, người một xui xẻo liền uống nước lạnh đều tắc kẽ răng.Lại có câu nói nói, vận khí kém đến nhất định cảnh giới liền sẽ xúc đế bắn ngược.Bạch vũ thật là đủ chịu phục, hắn chân trước mới vừa cùng hắn đối tượng thầm mến chu một con rồng đánh mấy cục trò chơi liền hai giờ mạch, sau lưng mới vừa tính toán mua cái bánh kẹp thịt liền tao ngộ tai bay vạ gió.Xe tải lớn không hổ là dị thế giới phiên chuẩn bị pháp bảo, kia xe đầu dường như ẩn chứa vô số ma lực, bạch vũ cảm thấy chính mình khẳng định là vô pháp quên mất cái loại này phần đầu dưới cắt chi cảm giác, nhưng hẳn là cũng chỉ có thể mang đi địa phủ dư vị.Nhưng là, đâm hắn dù sao cũng là xe tải lớn.Xe tải lớn giống như trọng sinh chi môn chìa khóa, bạch vũ còn không có tới kịp thấy Hắc Bạch Vô Thường một mặt, liền lại lần nữa thấy được hiện thế chi cảnh.Là bệnh viện.Bạch vũ đầu tiên là nhẹ nhàng thở ra, tiếp theo chính là kinh hỉ: Chẳng lẽ hắn thật là miêu! Thật sự có chín cái mạng? Hoặc là kỳ thật hắn là Slime, có thể tự do khôi phục? Tổng không thể hắn mới là mao hầu đi?Bạch vũ ở mép giường sờ sờ, sờ đến một tay cơ, hắn đem điện thoại tiến đến chính mình trước mặt, thấy được trên màn hình thanh tú khuôn mặt.Bạ…
Tôi xoay người lại, định bụng nhân lúc hắn ngủ say sẽ thừa cơ trốn đi thật xa, tìm lại cho mình cuộc sống tự do như trước. 5 năm làm thái giám bên cạnh hắn, tôi giống như con chim trong lồng đang tàn mọn dần chút sức lực cuối cùng. Lần này, nhất định phải thành công!Hắn ngủ say thật rồi. Hơi thở nam tính làm lồng ngực hắn phập phồng từng nhịp. Vẫn gương mặt lạnh lùng không góc chết ấy, hắn nghiêng người lim dim đôi mắt mà vẫn không hề hay biết tôi đang lặng lẽ rời đi. Tôi rón rén từng bước, đưa tay vào trong tay áo, nắm chặt lấy lệnh bài của hắn mà ban nãy tôi vừa lấy trộm được. Tim đập mỗi lúc một mạnh hơn, tôi đưa tay kéo cánh cửa chuẩn bị ra ngoài.Bất chợt, một bóng người cao lớn lao vụt đến, hung hăng kéo mạnh thắt lưng tôi lại. Tôi mất đà ngã chúi vào lồng ngực hắn, hoảng sợ tột độ, tay chân đập loạn xạ hòng thoát khỏi sự kìm kẹp mạnh mẽ, điên loạn của hắn. Hắn trừng mắt nhìn tôi chằm chặp, khoảng cách gần đến mức tôi có thể cảm nhận rõ nhịp tim đập dồn dập của hắn.- Tiểu Mạch Khê, ngươi nghĩ ngươi có thể dễ dàng thoát khỏi tay ta sao?Hắn ngông cuồng nhếch mép nói.Chưa đợi tôi kịp trả lời, hắn liền vác thốc tôi lên vai, tiến nhanh về phía tràng kỷ. Tôi cố gắng gào thét, đôi tay ra sức cào vào lưng hắn, hắn vẫn bình thản như không." Bịch!!!", tôi bị hắn tàn nhẫn ném xuống tràng kỷ một cách đau điếng. Chưa kịp hoàn hồn, hắn đưa tay giật phắt đai lưng tôi, đoạn kéo mạnh áo choàng của hắn xuống, để lộ ra tấm lưng trần mạnh mẽ, quyến rũ.Tay hắn cầm đai lưng xoay xoay…
"Tới tận bao giờ tao mới có thể đứng trước mặt mày. Được mày coi là một người con trai có thể bảo vệ cho mày. Chưa bao giờ tao cảm thấy chán ghét cái từ " bạn thân" tới như vậy"_ Anh đẩy cô vào tường"Mày nói gì vậy hả? Bạn thân cũng chỉ mãi là bạn thân. Không có sự thay đổi."_Cô lúng túngAnh nhếch mép cười. Rồi bước đi như chưa từng quen biết.Đâu có ai nói... bạn thân không được là người yêu,là vợ chồng, là bạn đời...... nhưng không thể phủ nhận rằng đã là bạn thân thì mãi là bạn thân vì không ai muốn vứt bỏ cái thứ tình cảm đó. Mặn nồng hơn tình yêu và bền vững như tình bạn.…
khi người bạn cũ mà cậu từng mạnh miệng nói sẽ bảo vệ sau bao nhiêu chuyện xảy ra lại trở thành vị tổng tài bá đạo công khai sủng ái cậu,cái con người nhát như thỏ kia sau mấy năm lại trở thành cáo già nhe nanh múa mép ăn hiếp con cừu nhỏ là cậu chứ.…
Trần Mu : cô gái đam mê kinh doanh nhưng lại rất lười làm việc.Cô sinh ra ở đất nước Gia Lai,1 đất nước giàu tài nguyên và khoáng sản.Từ khi sinh ra Trần Mu đã 1 giọng hát rất hay làm lay động lòng người.Ai nghe cô hát xong cũng sùi bọt mép mà chếtLê Dương Cầm Thú : 1 chàng trai lịch lãm,có ngoài hình 6 múi và khuôn mặt ưa nhìn vì thế rất được nhiều chàng trai để ý nên anh đã có vợ và sinh con.Anh có 1 chất giọng rất độc và lạ,khi anh cất tiếng nói ai cũng muốn tán bể mỏ anh.Anh sinh ra và lớn lên ở thành phố Gia Lai.…
(ĐN 남편은 한 명으로 족하다) ghost(Chỉ cần một người chồng là đủ). Lưu ý: - Đây là fic đồng nhân, mình không sở hữu bản dịch cũng như bản gốc. - Cảnh báo occ nặng, fic không bám sát plot nguyên tác mà chỉ dựa theo một phần. - Cuối cùng, hãy nhớ lịch sự trong không gian mạng, xin cảm ơn. ©KHÔNG COPY, REPOST FIC MÌNH DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Quét mìn : chủ thụ , lính gác trọng sinh hướng đạo , cường cường , thụ bạn sinh thú là cầy Mongoose công là rắn vương . Có điểm thăng cấp nhẹ, cơ giáp , trùng tộc chiến tranh ,thụ rèn luyện từ yếu lên mạnh . song khiết , song hướng yêu nhau gặp lại nhau rồi tự nhiên mà thành cặp , song sủng , vô ngược . Truyện viết rất tốt đan xen nghiêm túc chiến sự cùng trùng tộc , mà vẫn không thiếu đáng yêu từ phía nhân vật chính cùng đám lượng tử thú >.< .----------------------- Đế tinh thiếu một vị thiếu tướng, mà ở xa xôi nào đó khỏa tiểu nguồn năng lượng tinh phía trên , một cái thiếu niên chậm rãi mở mắt ra. Lang Đông một lần nữa thức tỉnh, hắn phát hiện mình từ một cái lính gác đã biến thành mỏng manh tiểu hướng đạo. Trong thân thể quái lạ màu xanh lam đá vụn tình trạng không ngừng, mà này đá vụn cùng Trùng tộc trong lúc đó bí mật cũng càng ngày càng nhiều... Cuộc sống bình thường theo hải tặc đầu lĩnh ông ngoại Barossa xuất hiện bắt đầu thay đổiVĩ đại râu mép đỏ hải tặc Vương biểu thị: Ta ngoại tôn như vậy điếu bạo hướng đạo, ta nhất định phải tìm cái mạnh nhất lính gác! Mà ở xa xôi Đế tinh, vị kia được xưng toàn đế quốc mạnh mẽ nhất lính gác đã kinh lên đường (chuyển động thân thể) xuất phát đến tìm kiếm đã từng bạn thân... Lính gác hướng đạo giả thiết, bộ phận mới tăng thêm giả thiết, hội tuỳ tùng văn chương đồng thời giải thích đát ~ chúc đại gia quan sát vui vẻ (≧▽≦)~~ Nội dung nhãn mác: Cơ giáp ngọt văn tương lai không tưởng Tìm tòi then chốt tự: Nhân vật chính: Lang Đông…
Chap1: Xin chào ta tên là Lâm Khuê Lợi, 23t là một nữ cảnh sát.... Nói không phải khoe chứ ở Hồng Kông này ta nỗi tiếng là bắt được những tên tội phạm rất nguy hiểm và còn là một nữ cảnh sát xinh đẹp nhất từ trước đến giờ nữa ke ke.... "Này Lâm Khuê Lợi cậu bị thần kinh sao mà ngồi đơ ra ro ròi cười một mình vậy??? '' Nữ nhân trên người mặc đồng phục cảnh sát lấy tay đánh một phát vào con người đang mơ mộng ấy. " Này Chu Gia Kỳ sao lại đánh tớ , đau lắm đấy... " Khuê Lợi bĩu môi tay thì xoa xoa chỗ vừa bị đánh. " Không đau đánh làm gì ... à mà có vụ mới nè... " Cô đưa sấp tài liệu cho Khuê Lợi rồi nói tiếp " Vụ lần này là có ai đó đã đột nhập vào lăng mộ cổ đễ trộm báu vật... "Nghe đến đó Khuê Lợi nhíu mày nhìn Gia Kỳ " Mộ cổ sao? Nhưng mộ ai vậy?? " Chu Gia Kỳ cười nhêt mép tiến lại gần giựt cây bút bi mà Khuê Lợi đang cầm rồi khum người xuống hí hoáy viết vài chữ.... Khuê Lợi khó hiểu cầm tờ giấy lên xem cái con người đó viết cái gì " mộ không tên của Võ Tắc Thiên "…
Đây là truyện mình đọc thấy hay nên edit lại thôi mọi người đừng ném đá mình nha^_^Giới thiệu:Anh phiền não: "Tôi đã yêu một người, nhưng mà không biết nói thế nào với cô ấy."Tôi đề nghị: "Đơn giản thôi mà! Không phải cứ nói thẳng với cô ấy "Anh yêu em" là được sao?"Anh rầu rĩ: "Thế nhưng mà... Tôi sợ cô ấy sẽ từ chối."Tôi an ủi: "Làm gì có chuyện đó, anh là người đàn ông ưu tú, tài giỏi như vậy, ai bị cửa kẹp đầu mới không đồng ý thôi!"Anh gật đầu: "Vậy được, anh yêu em!"Tôi: "... À, đầu của tôi đúng lúc bị cửa kẹp..."Anh: "..."Chuông điện thoại di động vang lên...Tôi: "Alo, ai thế?"Anh: "Băng Khanh , chúng ta kết hôn đi."Tôi: "Alo alo, ai đầu dây thế?" ( quyết chí giả vờ như không nghe thấy )Anh: "Là anh."Tôi: "Alo? Nói chuyện đi chứ, sao im lặng vậy?"Anh: "Sao? Em không nghe được à?"Tôi: "Đúng đúng! Tôi cái gì cũng không nghe được."Anh: "... Băng Khanh , em giỏi lắm."Tôi: "... = = "…
Tác giả : Phi Cô NươngSố chương : 43Thể loại : Hài , phúc hắcNhân vật: Ngô Thế Huân x Lộc HàmTRUYỆN NÀY CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~* ~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*Văn án ~~~Anh phiền não: "Tôi đã yêu một người, nhưng mà không biết nói thế nào với cậu ấy."Cậu đề nghị: "Đơn giản thôi mà! Không phải cứ nói thẳng với cậu ấy "Anh yêu em" là được sao?"Anh rầu rĩ: "Thế nhưng mà... Tôi sợ cậu ấy sẽ từ chối."Cậu an ủi: "Làm gì có chuyện đó, anh là người đàn ông ưu tú, tài giỏi như vậy, ai bị cửa kẹp đầu mới không đồng ý thôi!"Anh gật đầu: "Vậy được, anh yêu em!"Cậu : "... À, đầu của tôi đúng lúc bị cửa kẹp..."Anh: "..."Chuông điện thoại di động vang lên...Cậu : "Alo, ai thế?"Anh: "Lộc Hàm, chúng ta kết hôn đi."Cậu: "Alo alo, ai đầu dây thế?" ( quyết chí giả vờ như không nghe thấy )Anh: "Là anh."Cậu: "Alo? Nói chuyện đi chứ, sao im lặng vậy?"Anh: "Sao? Em không nghe được à?"Cậu: "Đúng đúng! Tôi cái gì cũng không nghe được."Anh: "... Lộc Hàm, em giỏi lắm."Cậu: "... = = " vì mình rất thích truyện này mà thấy wattpad xóa mất nên mạo phạm đăng lại 🍀🍀…
Phụng Điềm là một cô nàng yêu tiền hơn mạng, do đắc tội với thế lực siêu nhiên mà bị một cước đá về thời cổ đại. Trong cái thời khủng hoảng tài chính, không tiền thì không chốn nương thân này, Phụng Điềm xui xẻo xuyên vào một tiểu quận chúa nghèo rớt mồng tơi. Thân cô thế cô, gia tộc ghét bỏ, cha mẹ không yêu, người người không thương. Sống tạm bợ tại phủ Thừa Tướng với thân phận họ hàng xa bắn đại bác cũng không tới. Cho nên nàng bi phẫn kiếm tiền. Tiền! Tiền! Tiền! Tiểu gia chỉ cần tiền mà thôi!! Đây là câu chuyện về một tiểu gian thương mồm mép gặp một đại tướng quân phúc hắc. Ám muội đầy trời, sủng như chí bảo, tiền vàng khắp nơi...…