Nhật Hạ Cô gái với quá khứ đầy vết sẹo, chuyển đến môi trường mới để bắt đầu lại. Ở đây, cô gặp những người bạn đầy màu sắc và những chuyến đi đi chơi một chàng trai khiến trái tim cô không thể ngừng bối rối. Giữa những trò trêu chọc, xung đột và bí ẩn của lớp học, tình cảm dần nảy nở. Nhưng định mệnh không để họ yên: chia xa vì những lí do cá nhân góc tối mà họ đã cố chôn vùi , hiểm nguy rình rập trong thung lũng chết, và thử thách cả lòng dũng cảm lẫn tình yêu. Liệu cô có vượt qua nỗi đau quá khứ để nắm giữ cái thứ mà cô gọi là ánh sáng của chính mình?…
"Một năm học. Một lớp học. Một khoảng cách tưởng như nhỏ xíu... lại khiến tim ai đó rung lên."Ngọc Minh chưa từng nghĩ rằng năm lớp 11 sẽ có gì đặc biệt. Vẫn là những ngày học bài đến khuya, những buổi kiểm tra bất chợt, những lần dở khóc dở cười vì điểm số và áp lực thi cử. Nhưng rồi một vài thứ bắt đầu xáo trộn - một ánh mắt lướt qua nơi bàn cuối, một tin nhắn gửi nhầm, một lần vô tình chạm vai giữa hành lang chật hẹp.Gia Bảo không thích những thứ phức tạp, nhất là khi nó bắt đầu từ một người cứ mãi lặng lẽ như Ngọc Minh. Nhưng giữa vô vàn những tiếng cười, tranh cãi, trách móc và lặng thinh... cậu bắt đầu hiểu rằng có những điều không cần nói ra thành lời - vẫn đủ để khiến một ngày trở nên khác biệt.Câu chuyện không phải là một bản tình ca lãng mạn, cũng không phải là một cuốn nhật ký ướt át. Mà là về một tuổi trẻ ngốc nghếch, vụng về nhưng không kém phần rực rỡ. Và biết đâu, bạn sẽ tìm thấy một phần của chính mình giữa những dòng chữ này.…
Sau Sự kiện năm 2043, nhân loại chia làm hai nửa: Kẻ thức tỉnh để chiến đấu, và kẻ chỉ còn biết cầu nguyện để sống sót.Tại hành tinh Dã Tràng - nơi vết nứt đầu tiên mở ra - một thành phố ven biển vẫn đang cầm cự giữa hỗn loạn. Ở đó, giữa tro tàn và biển xanh, một người lạ không tên xuất hiện.Sáu năm trước, ba mươi mốt Thợ săn biến mất trong một nhiệm vụ đóng cổng. Sáu năm sau, một người trở về."Nếu cái chết không giết được tôi, thì anh định làm gì với một cái tên đã mục nát?"Nhưng liệu cậu có còn là người năm ấy? Cậu không thuộc về nơi này. Nhưng cấp độ sức mạnh, ánh mắt, và im lặng đến lạnh người của cậu... khiến những người cũ bắt đầu hoài nghi:Có những kẻ đã chết... thật ra chỉ đang chờ được gọi tên một lần nữa. Trong cuộc truy tìm thân phận thật, những ký ức đã mục nát dần sống lại. Và khi cánh cổng cuối cùng mở ra, nhân loại sẽ phải lựa chọn giữa hi sinh để sống sót, hay từ chối để giữ lấy phần người còn lại."Những kẻ còn sống... đều nợ người chết một lời giải thích." - Chỉ những kẻ đã chết mới hiểu cái giá của sự tồn tại.Tháng 9 năm 2049. Trên hành tinh không còn bình yên.#DựngLạiKýỨc #KẻSốngVàNgườiChết #ThợSănKhôngTên…
Tất cả fanfictions của mình dành cho Malec, hầu hết là oneshot và plot lẻ. KHÔNG REPOST. Mơ.Illustrations thuộc bản quyền của chị @CassandraJP, tác giả gốc bản graphic novel của Shadowhunters.…
------------------"Hoan Quý Phi, xin tha mạng cho thiếp""Hoan Quý Phi, ta hận ngươi""Hoan Quý Phi, làm ơn, tha cho ta, tha cho ta và hài tử, làm ơn""Hoan Quý Phi, ác phụ nhà ngươi sớm sẽ có báo ứng""A, báo ứng? Bản cung chờ báo ứng"-------------------"Nương Nương cẩn thận!!!! ""Diệp Lật Tề, coi chừng té"-------------------"Diệp Lật Tề, làm ơn giúp ta""Diệp Lật Tề, cứu ta""Diệp Lật Tề, ta đau quá""Diệp Lật Tề""Cô là ai? ""Đẳng Ỷ Thước"--------------------"Ta...là ai? ""Bẩm, nương nương là Hoan Quý Phi""Ngươi nói, ta là ai? ""Dạ... Bẩm... Nương nương danh Đẳng Ỷ Thước"--------------------"Hoàng Hậu Nương Nương, vạn phúc kim an""Hoan Quý Phi, hồi phục rồi sao? Dung mạo lại thêm phần xuân sắc"--------------------"Hoàng Hậu, thận trọng , đừng lại đây, ta và người đều cùng hầu hạ Hoàng Thượng, nếu để ngài biết ta và người.... Sẽ... Ưm.. ""A Thước, đến y phục cũng không có, nói gì là giữ phẩm hạnh, nàng nói thế nào ta không động được đây, chi bằng bồi bản cung""Không được!"--------------------"A...a...hah... " Thân thể mỹ nhân đã đỏ ửng dựa sát trên bề ngọc sàng, ngọc thủ vịn chặn uốn éo khó khăn rên rỉ cúi thấp khuôn trăng như nhung lụa ép chặt. Hướng trên, nữ nhân vùng đồi căng mọng đung đưa khẽ chạm ma sát lên tấm lưng trần của nàng, khiến nàng run rẩy vịn lấy y. Giọng nói của y trầm khàn :"Đẳng Ỷ Thước, ta không cho phép nàng rời bỏ ta." Dứt lời, ngọc thủ càng gay gắt vịn chặt hoa huyệt ướt át, từng đồi thịt chật hẹp bó buộc lấy từng tấc ngón tay thon mịn, dịch mật nhớp nháp theo đó mà chảy tràn xuống da thịt mát lạnh.…