Tôi đã nghe đâu đó "thời gian sẽ mình chứng tất cả". Đúng, sau bao nhiêu năm tôi đã biết người tôi từng rất thương, tôi vẫn chưa hề quên được. Mặc dù đã qua một thời gian dài không gặp lại, nhưng khi tôi thấy ai có hình dáng giống "người đó" thì tôi cứ tham lam, mà nhìn người đó rất nhiều...…
Ta không muốn làm nữ chính ngôn tình đâu, muốn làm nữ phụ đam mỹ à!P/s: Truyện chỉ đăng trên Wattpad và tại cái nick này thôi! Ai mang đi thì tôi sẽ spam tường nhà thím ấy!…
Tôi là đen, và người yêu cũ của tôi là chồn chúng tôi từng rất hạnh phúc tới khi 1 sai lầm của tôi mà chúng tôi không còn như xưa nữa. Thật ra ai lớn lên cũng sẽ thay đổi nên tôi cũng không muốn nói gì...…
Kể lại câu chuyện của bản thânTạm biệt một tôi lười nhác, vô phương hướng. Chào một tôi mới dốc sức vì ước mơ.Tuổi trẻ mà không cố gắng sẽ thấy hối tiếc…
Những suy nghĩ của mình về "crush" người bạn cùng bàn của mình ( cũ ) .Giống như nhật kí, nó sẽ kết thúc cho đến khi mình không còn thích bạn ấy nữa ...Tất cả sự kiện đều là trải nghiệm đã qua của mình.…
Đây là truyện có thật của tớ dựa trên tình tiết ngoài đời và được chỉnh sửa lại để hoàn thành quyển nhật kí cảm xúc của bản thân Diệp Tuyết An vô tình thích một bạn trai trong lớp nhưng rồi nhận phải một kết quả không như mong muốn , lúc này một cậu bạn mà cô từng rất thân đã xuất hiện và thay đổi tất cả những suy nghĩ tiêu cực của cô , dưới đây là một hành trình của cô bé Diệp Tuyết An mang trong mình cảm xúc của tuổi trẻ theo đuổi người mình thích và kết quả sẽ ra sau ? Mong mọi người đón đọc bộ truyện đầu tay của tớ…
Sau khi từ trong bụng mẹ lọt lòng, một sinh linh bé nhỏ đã thành một linh hồn giấu trong hình hài một cô gái bé nhỏ. Ra khỏi nơi đã chứa đựng cô 9 tháng 10 mười, cô cất tiếng khóc chào đời đầu tiên. Kể từ giây phút đó, ông Trời đã cho cô một cuộc đời đầy ắp sự thú vị. Và đó là tôi. Xin chào mọi người, tôi là Bạc Hà. Lưu ý nho nhỏ: Truyện được viết theo ngôi kể thứ nhất, tình tiết trong truyện đa phần là thật bởi bắt nguồn từ chính cuộc đời tác giả. Vui lòng không reup khi chưa có sự cho phép của tác giả.…
Tác giả: Bach Lạc MaiDịch: Lục BíchUploaded: Tuyết Thanh Phong - 雪清风"Gió bụi mười năm, tung tích mười năm, câu chuyện mười năm, với tôi là những tháng ngày ngắn ngủi, với người khác chẳng qua chỉ là mấy mùa hoa nở, mấy độ hoa rơi.Những phong cảnh tôi đã từng đi qua, những câu chuyện tôi đã từng thấy, đều trở thành chất liệu, trở thành văn chương, để gặp gỡ với độc giả của trần thế."…
Đây là truyện mình coppy từ trang facebook " nhật ký những ngày bên nhau của Chinh và Dũng " , mình ko phải là tác giả , thấy hay nên muốn lan truyền rộng rãi chuyện tình hường phấn này đến các bạn hủ gần xa . Xin phép ad cho em coppy ạ , em chỉ muốn phát triển truyện thôi , em ko có ý muốn cướp bản quyền củaad đâu Link trang cho mấy bạn ủng hộ : https://www.facebook.com/Nhatkicuachinhvadung/?hc_ref=ARREnYGipcmAJFZHUsStKTpduy7gFaCFG4IHUakf60AzThoSXynbl8hQqmRst1d3B1E…
- Có người hỏi tôi: "Thanh xuân có đáng nhớ với cậu không?"Tôi nói:"Rất đáng nhớ". Chính xác là thế, đó là thời gian tôi được làm sống dậy những cảm xúc đầu đời, những điều thú vị mà tôi chưa tìm thấy ngoài kia :). Và đặc biệt hơn, tôi đã có một thứ tình cảm mà người ta hay nói là lâu quên nhất, à đúng hơn là sâu sắc nhất, đến mãi khi tôi về già tôi vẫn không quên được. Thứ đó chắc ai cũng biết? Đó là tình cảm thanh xuân…
Mình mới bắt đầu viết truyện nên còn nhiều sai sót, mọi người có gì cứ góp ý ạ. Ai thích đọc truyện nhưng lười thì hãy bay vào đây :3 Truyện vẫn chưa hoàn thành, mỗi tuần sẽ cố gắng ra 1 chap~Chỉ là những mẩu truyện ngắn.Một chút gì còn đọng lại đâu đó khiến ta chẳng thể quên.…
Nhật kí của một cô gái đang học năm cuối cấp 3.Tuổi trẻ của tôi không cuồng nhiệt, không điên loạn, chỉ lặng lẽ mà trôi qua. Nhưng ai bảo sống như vậy là lãng phí? Tôi tách mình ra khỏi đám đông đó, nhìn mọi người vui vẻ, nhìn mọi người gào thét, nhìn mọi người cháy hết mình, tôi nghĩ mình cũng đang tận hưởng cùng họ, chỉ là đem những khoảnh khắc đó in sâu vào tâm trí, chôn chặt vào trái tim. Có thể sau này họ-những người cùng tôi trải quãng thời gian ấy-không còn nhớ đến những kỉ niệm mà chúng tôi cùng nhau vun đắp, nhưng không sao, còn có tôi, chỉ cần còn một người vẫn lưu giữ, những người còn lại sẽ không nỡ quên!Bảo Lộc.…
[ Đoản văn ngắn ] Thích thì đọc, không => next!!!!Trích những dòng nhật kí của tôi :"Hey boy, .... Tròn 1 năm từ ngày tôi gặp anh rồi đấy"" Tình cảm này có được gọi là tình yêu không???? ..."" Kết thúc cho 1 năm tôi là trò đùa, 1 năm tôi làm đứa ngốc ...... "" Tròn 1 năm rồi nhé!! ..... Kết thúc được rồi nhỉ!!!! .... " [ Đoản văn ]- Arigatou -…
Để tôi kể bạn nghe về thời thanh xuân rực rỡ có tôi và có cậu - người bạn từng thân nhất của tôi1 phần tôi không cách nào quên, ngây ngô, khờ dạiNgắn thôi, 2 năm điên cuồng ấy 《14 • 9 • 18》…