HieuGav 𝜗𝜚 Mập Mờ
mập mờ cũ là một cái gì đó...…
mập mờ cũ là một cái gì đó...…
Rapper HIEUTHUHAI trong một hôm đang di chuyển trên đường về nhà sau buổi biểu diễn thì gặp tai nạn, phải đưa gấp vào cấp cứu để làm phẫu thuậtNgười phẫu thuật ca mỗ ấy, lại là Đặng Thành An, bàn tay vàng của khoa Ngoại. Chỉ là một ca phẫu thuật tình cờ, lại gây thương nhớ đến tận sâu trong từng nhịp phách------" Nhịp phách đã sẵn sàng, nhịp tim của em đã sẵn sàng chưa"-"Sẵn sàng gì" -"Để NHỊP PHÁCH của anh CHẠM vào NHỊP TIM của em" -----Trần Minh Hiếu x Đặng Thành An…
"an muốn uống sinh tố vị gì?"disclaimer: mọi tình tiết trong truyện đều là tưởng tượng.…
Thể loại: BH-GL Việt, ngọt, tình yêu vượt giai cấp, He(Ngọt không ngược, ngọt bẽn lẽn, ngọt thầm kín, ngọt nguyên chất) Bối cảnh: thời kỳ phong kiến trung đại Việt Nam (mọi tình tiết, nhân vật đều là hư cấu, không có thật)...Người đứng trên cao, là nữ bá hộ quyền lực nhất vùng.Kẻ đứng dưới thấp, chỉ là dân thường đáng thương, hèn mọn.Khi người cúi đầu, ánh mắt chỉ hiện rõ một bóng dáng duy nhất.Khi kẻ ngẩng mặt, trong mắt chỉ lưu giữ một vầng sáng rực rỡ. Ngày Thanh cứu Tình, nàng vốn dĩ chỉ là kẻ câm không được cha mình xem trọng. Người đó đến bên nàng, cho nàng cảm giác ấm áp, cưng chiều, che chở. Dù thân phận của cả hai người quá đỗi cách biệt, nhưng tình yêu vốn dĩ không có giai cấp, chỉ có tình yêu, là tình yêu đơn giản, bình dị nhất.…
Bắt đầu vào mùa cuối mùa thu, kết thúc vào cuối mùa hạ. Thoáng cái hoàn thành chuyến tàu ba năm. Thanh xuân thì ai mà chẳng có nhưng để tận hưởng nó một cách chọn vẹn nhất thì không phải ai cũng làm được. Tại chiếc fic này, hãy cùng Nấm và HieuAnKhang của chúng ta trở về cái thời niên thiếu ấy. Về cái thời điểm vô âu vô lo, về cái ngày mà tiếng chuông vào lớp vẫn còn văng vẳng bên tai…
Ủa thật luôn cái app này nó match em với cậu nào xinh lắm á!…
HIEUTHUHAI gặp Negav khi anh bước vào độ tuổi lưng chừng trưởng thành. Khi ấy nhóm rap của anh - Gerdnang đã là cái tên quen thuộc dưới ánh đèn rực rỡ, tiếng hò reo như sóng cuộn trào mỗi lần đứng trên sân khấu.Còn thằng nhóc ấy vẫn chỉ là một con cá bé nhỏ lạc lỏng giữa lòng đại dương vô tận. Ấy vậy mà cái thằng nhóc đó vẫn thu hút đến lạ, một gam màu riêng biệt, tinh khôi và táo bạo. Thứ màu sắc gợi nhớ cho anh về những ngày đam mê còn cháy bỏng. Và có lẽ, chính sự đặc biệt ấy đã cuốn anh vào thế giới của cậu.Một thế giới đầy màu sắc mà anh chưa từng thấy ở ai khác.Đặng Thành An gặp HIEUTHUHAI ở độ tuổi thanh xuân rực rỡ nhất. Ngay khi cậu vừa rời khỏi đội nhóm cũ, còn loay hoay với những hoài bão giấc mơ, những lối rẽ chưa rõ hình hài và cả định hướng trên con đường tương lai.Ngay lúc mọi thứ tưởng chừng như đổ vỡ... Thì anh xuất hiện - như ánh đèn dịu dàng soi lối giữa thành phố tấp nập, như bản nhạc nền êm ái giữa vô vàn âm thanh hỗn độn.Anh dạy cậu cách làm nghề, cách sống tử tế giữa đời...Và hơn hết, dạy cậu cách để yêu một người.…
"quay lại với anh đi""đéo"...…
Tác giả: Tuấn TuấnThể loại: hiện đại (?), bá đạo - dương quang - thiếu gia công x ôn nhu - mặt than - trầm tính - người hầu thụ (yêu thầm công), ngược tâm, thế thân, ngôi thứ nhất chủ thụ, HE.Tình trạng: Hoàn [30 chương + 1 phiên ngoại] Truyện này kiểu dạng như đoản văn vậy, ngắn lắm.Nguồn: https://bearluvpig.wordpress.com/neu-hoan/Giới thiệu:Ngay từ khi còn nhỏ thì Lâm Nghị bị cha mẹ bỏ rơi từ đó theo hầu hạ Cao Suất vốn là đại thiếu gia của Cao gia. Thời gian dần rồi càng ngày hình bóng người đó đi vào tim cậu, người có nụ cười rực rỡ hơn cả ánh mặt trời. Đó là suối nguồn động lực của cậu. Đến một ngày, cậu lại sợ hãi nhận ra, mình dần dần chán ghét nụ cười đó. Vì nụ cười đó chỉ dành cho một người - không phải là cậu. Thiếu gia cậu lại đem cậu nhầm lẫn thành người đó mà cường bạo cậu. Rồi lại ôn nhu... Khiến cậu hạnh phúc.Đến cuối cùng, Cao Suất lại đứng trước mặt cậu mà nói mình không thể quên được người kia.Bị cha mẹ bỏ rơi, tình yêu không thành, bạn bè phản bội, cậu còn gì đây?Nếu...Cậu tự hỏi mình nhiều lần nhưng tất cả chỉ là giả thiết.Cậu nhận thấy, câu mà con người nói với nhau nhiều nhất, không phải là "không biết" mà là "xin lỗi".________"Ngay từ đầu, tôi đã thích nhất nụ cười nhàn nhạt của cậu nhưng lại không nhận ra.""Liệu cậu có thể đem nụ cười thật sự của mình làm quà mừng sinh nhật tôi không?"…
• lowercase ; badword ; corruptioncánh hoa này nở chẳng đẹp chút nào, toàn là máu riêng một điều duy nhất em biết rằng tình chúng ta sẽ đẹp như cách anh từng nói yêu em phải không ?" em sai rồi"" thế nào ạ?"" anh chưa từng nói yêu em" • viễn tưởng, not real !• có chứa những đoạn gây phản cảm…
"có hòa bình rồi nhưng lại không có em"…
"em cảm ơn.""vì điều gì ?""vì mọi thứ."trên đường về nhà từ buổi chụp hình cưới, thành an bị tai nạn mất trí nhớ...…
[CHUYỂN VER]Ngày thứ mười tám sau khi nói lời chia tay, Đặng Thành An đề nghị quay lại với người yêu cũ.- chuyện chia tay nửa mùa, chia như không chia của hai bạn trẻ. Nếu bạn là một độc giả khó tính, vui lòng cân nhắc trước khi đọc.___________________________________________Written by @95_neyu97Couple gốc: TaegukSốp có sửa lại xưng hô một chút để cho nó soft hơn…
Truyện gốc của tác giả @thatpersonmustbeu Chuyển ver chưa xin phép tác giả, có bạn kia làm mà lâu ra chap nên tui làm luôn cho các bạn đu hieuan cùng đọc…
" em biết không, làm cho người khác tưởng mình thích họ vui lắm á"tmh x dta…
Mèo nhỏ biến thành mèo lớn?…
Tác giả: Lâm Quang Hi Credit hình ảnh: 画师: 黄兜兜Niên hạ thiếu gia công nhìn như nghiêm túc nhưng thực chất lại rất không đứng đắn, bá đạo sủng thê (Thẩm Quan Lan) x "Mẹ nhỏ" bên ngoài lạnh lùng bên trong cấm dục, ôn nhu nhạy cảm đào hát thụ (Từ Yến Thanh), song xử nam, có thịt, HE.Nguồn raw: Trường Bội, khotangdammyfanficTình trạng bản gốc: 76 chương chính văn+ 4 chương phiên ngoạiTừ Yến Thanh vì một lần bị thương bất ngờ mà phải cáo biệt sân khấu, còn bị ép gả cho Thẩm lão gia hơn 70 tuổi (chưa từng cùng phòng, các bạn hiểu đó~)Không những mỗi ngày đều phải uống "canh hạ hỏa" của ông già kia, mà còn phải đối mặt với sự nhục mạ của một đám thê thiếp.Chính vào thời khắc sắp không chịu đựng nổi nữa, con thứ của Thẩm lão gia là Thẩm Quan Lan du học xong trở về.Người này tư tưởng đầu óc đều được Tây Dương khai hóa, thiếu niên thế mà lại động tâm với y. Ở ngoài mặt, từng chữ từng câu đều cung kính gọi y là "mẹ Tư", nhưng sau lưng lại đối với y không quy củ một chút nào, còn mang những thứ tư tưởng Tây Dương "cởi mở" ra mà dày vò y. Trọng điểm: dân quốc, giá không, không sinh tử, mẹ nhỏ cẩu huyết văn, công 21 tuổi, thụ 23 tuổi.Xem tóm tắt giới thiệu để biết mìn ở đâu. Thẩm lão gia hơn 70 tuổi, ốm yếu, tương đương với việc chỉ là trang trí, thụ hoàn hảo không chút tổn hại. Mặt khác, "canh hạ hỏa" ở đây không giống như giải thích theo kiểu truyền thống.Bản edit phi lợi nhuận chưa có sự đồng ý của tác giả.…
"Đừng có giành An của Hiếu mà""Đồ Hiếu ngốc"…
Minh Hiếu có thể nhớ mọi thứ, trừ Thành An...Nhảy vào hố mới đi mấy ní ơi 😀…
"Tôi không nhớ em là ai. Nhưng trái tim tôi nhớ em."…