delusion
hok có mô ta nhưng có chú ý, vào mà đọc…
hok có mô ta nhưng có chú ý, vào mà đọc…
Dù thích trà sữa với nước ngọt như nào thì cũng không thể hoà chung 2 thứ vào với nhau mà uống đượcCũng giống như 2 người thích nhau nhưng không thể hoà hợp thì cũng không thể Vì miễn cưỡng càng đau…
Asakura Ren, một học sinh trung học trầm lặng, sống trong một thị trấn bình thường như mọi nơi khác ở Nhật Bản. Nhưng rồi, những giấc mơ kỳ lạ bắt đầu đến với cậu. Người em gái mất tích. Người bạn thân không trở về. Và cả trường học dần biến thành một sân khấu câm lặng, nơi mọi thứ vẫn tiếp tục - dù không còn ai sống thật sự.Khi cánh cửa hầm mở ra và một ánh sáng sống động rỉ ra từ bên kia bức tường, Ren bắt đầu thấy được "chúng" - những kẻ đã ngủ trong giấc mơ nhân loại, và giờ đã tỉnh dậy.Khi thế giới gục ngã không phải bởi tiếng thét, mà bởi sự im lặng, Ren phải học cách sống sót, hiểu được giọng nói của những kẻ không còn là người... và đối diện với câu hỏi cuối cùng:Liệu cậu có còn là chính mình, khi tất cả mọi người xung quanh đều không còn là người nữa?…
Tên truyện: [12 chòm sao] Con Ngõ Nhỏ Ngập Lá Sấu BayTác giả: @nhatha1104 (Ký)Tình trạng: [Đang tiến hành]"Tự nhiên, trong một khoảng lặng thầm trống vắng, khi nắng về trên những ô cửa sổ màu xanh, nhưng ở đó tôi lại thấy lòng mình héo đi, như màu lông của tôi, và như màu lá sấu. Trong cái độ nào tôi chợt nhận ra, dù ở bất cứ giống loài nào cũng vậy thôi, cũng đau đầu vì nhiều chuyện, cũng có hỉ nộ ái ố đủ cả. Tôi thiết nghĩ nếu thực sự có một kẻ nào đó mang cái mác "vô cảm", không phải vì nó chẳng biết quan tâm ai hay thậm chí đứng lặng người khi kẻ khác rơi những giọt lệ sầu, mà cái cốt lõi ở đây là tâm hồn nó đã nguội lạnh, có lẽ vì chẳng có ai dạy nó biết yêu thương.Dù sao, vẫn may mắn cho tôi, vì thế giới của tôi được cấu tạo đơn giản hơn so với loài người, chúng tôi chẳng nghĩ nhiều điều xa xôi hay khao khát những điều sâu kín. Chúng tôi chẳng cần từ điển để hiểu rằng chúng tôi đang cần gì ở đối phương. Cảm xúc của loài mèo bộc phát một cách tự nhiên, và chúng tôi chỉ đơn giản trao cái tự nhiên đó lại cho đời, cho con người. Để mong sao sau một ngày dài, khi anh trở về nhà, anh sẽ lại thấy ở bên cửa sổ màu xanh đó, vẫn là con mèo lông vàng mập ú nu đang nằm ườn trong vạt nắng.Lúc đó, anh sẽ cười chứ? Tất nhiên rồi!"…
Là những suy nghĩ của mình khi gặp những câu chuyện của cuộc đời này, có vui, có buồn, có đau, có thương Nhưng hơn hết, mình muốn viết ra, một phần để xả lòng, một phần để sau nhìn lại, thấy lại bản thân để tiến bộ hơn, để trưởng thành hơn và để lưu giữ lại quá khứ…
Thanh xuân của chúng ta là khoảng thời gian đáng nhớ nhất!Nhưng với em thanh xuân không hề đáng nhớ bằng việc em gặp anh- mặt trời của đời em!Anh biết không? Bông hoa hướng dương ấy, chúng luôn hướng về phía mặt trời. Cũng giống như việc em luôn hướng về anh! Anh là mặt trời còn em là đóa hoa ấy, một đoá hoa chỉ có thương một mình anh.Dẫu thế tình yêu vốn dĩ chẳng hề dễ dàng, em có thể mất anh bất cứ lúc nào! Em chỉ hy vọng rằng anh sẽ ở bên em trọn đời!Đừng rời xa em nhé!Mặt trời của em!--------------------------------------11- A à! Chúng ta của hiện tại là đang rất xa nhau phải không, mỗi đứa một phương trời. Nhưng chúng ta vẫn là bạn phải không? Bầu trời hoa hướng dương đầy nắng ấy, chúng ta sẽ không quên phải không? Dù năm tháng bây giờ có như nào, ta vẫn phải tin, phải tin rằng thanh xuân của chúng ta là bên nhau!Và hãy cảm ơn tới mọi người trong lớp 11-A vì chúng ta tìm được mặt trời của đời mình là nhờ họ!By Heo Con Mù ĐườngTRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG TẢI DUY NHẤT TẠI WATTPAD. VUI LÒNG KHÔNG REUP Ở BẤT CỨ NƠI ĐÂU MÀ KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ! HÃY TÔN TRỌNG TÁC GIẢ NHÉ!…
xin chào tôi là Tomoyo Hoshiko ,tôi lạc vào thế giới bí ẩn và ...à mà thôi các bạn đọc đi rồi sẽ biết :)…
Thanh xuân ngắn ngủiĐã từng đặt nhều ước mơ, hy vọng vào cuộc sống đang có. Nhưng rồi nhận ra thanh xuân không như mơ…
Tớ là Linz, tớ viết vì đam mê, tớ nghĩ gì viết nấy, tớ cung ♒❤Trong truyện tớ ko thiên vị bất kì ai, CP tớ ship theo sở thích cá nhân và theo những gì tớ đã tham khảo, mong các bạn ko đục cũng như thắc mắc về OTP của tớ<3…
Natsuki Subaru, một học sinh cấp 3, vừa bước ra khỏi cửa hàng tiện lợi để về nhà thì đột nhiên bị triệu hồi đến thế giới khác. Chẳng rõ người triệu hồi là ai, cậu còn chạm trán kẻ ác, suýt nữa thì mất mạng. May sao, một thiếu nữ tóc bạch kim cùng con mèo tinh linh đi ngang qua đã giải cứu cậu. Để đền ơn, Subaru ngỏ ý trợ giúp cô tìm kiếm đồ vật cô đánh mất. Khó khăn lắm họ mới lần ra manh mối thì lại bị một kẻ ko rõ lai lịch tấn công và giết chết. Ko ngờ sau đó Subaru sống lại và thấy mình đang ở chính cái nơi đáp xuống lúc mới bị triệu hồi. Đây cũng là lúc cậu nhận ra mình có khả năng quay điểm khởi đầu bằng việc chết đi. Với khả năng duy nhất ấy, cậu thiếu niên vô dụng bènblao vào cõi chết lần nữa, rồi lần nữa... Tìm cách cứu cô thiếu nữ tóc bạch kim Cho dù cô ấy Không nhớ mình, nhưng mình cũng sẽ ko quên…
Trong một thế giới huyền ảo, nơi phép thuật và bóng tối giao thoa, Hoàng Hạ - một cậu bé bình thường, bỗng chốc bị cuốn vào cuộc phiêu lưu kỳ diệu khi vô tình giải phóng một thực thể tăm tối. Hành trình của cậu bắt đầu từ xóm Bạch Thạch, nơi cậu sống cùng bà nội, người đã che giấu những bí mật về nguồn gốc của dòng máu phù thủy trong gia đình.Khi cùng bà di chuyển đến học viện phù thủy KaRaPun - thuộc xứ sở phép thuật KaRaPunZa, Hạ được giới thiệu với những người bạn mới và những bí mật cổ xưa của pháp thuật. Tại đây, cậu không chỉ học cách kiểm soát sức mạnh của mình mà còn phải đối mặt với những mối đe dọa từ thế lực hắc ám, do Kỳ Phong - một phù thủy bóng tối dẫn đầu.Chiếc nhẫn huyền thoại của Trần Lý, một phù thủy vĩ đại, mang trong mình sức mạnh khổng lồ và là chìa khóa cho những cuộc chiến không thể tưởng tượng nổi. Trong khi Hạ tìm kiếm bản thân và khám phá bí ẩn của chiếc nhẫn, cậu cũng phải đấu tranh với những kẻ thù từ bên ngoài và những mối quan hệ phức tạp trong học viện.Liệu Hạ có thể tìm ra sức mạnh bên trong để đối mặt với Kỳ Phong và bảo vệ quê hương của mình? Hành trình đầy thử thách này không chỉ là cuộc chiến giữa thiện và ác mà còn là một cuộc khám phá về tình bạn, lòng dũng cảm và sự hy sinh.…
Hi, đây là kịch bản phim hoạt hình mình viết. Được lấy cảm hứng từ khoảng thời gian vui vẻ đã qua. Tất cả được trình bày theo hình thức kịch bản phim (trừ đoạn thoại). Mong là mn sẽ đọc và tưởng tượng ra thước phim siêu thực, kỳ quặc và một chút triết học mạng trong đầu nhaa :xNội dung chính trong 1 câu: Ngôi làng và thành phố nối liền với nhau bằng cây cầu, khi một bên cố đi về phía bên kia, xung đột sẽ xảy ra.Dài hơn: Người Văn Phòng - một cô đặc viên, sau nhiều năm làm việc tại công ty kinh doanh Đường đã đến làng Vô Lý. Ở đây, anh ta buộc phải học cách cởi bỏ bộ vest xám của mình - thứ từ lâu đã gắn liền với anh như da thịt. Tồ, Ocho, Hạt Hẹ, Baobab là những đứa trẻ của làng, trong hành trình khám phá của riêng chúng đã va vấp những thứ đảo điên bên kia cây cầu. Tồ với ánh lửa khủng long trong mắt luôn tò mò về thế giới, dù nó có điên đến đâu. Người ta đến Vô Lý vì tài nguyên, vì con người, vì hoang sơ, vì nghi ngờ TOP 1 đang ở đây hoặc chẳng vì điều gì cả, đơn giản là thích phá hoại.Bản quyền thuộc về [email protected]…
Cô_lạnh lùng, tàn nhẫn, quyền lực. Nhưng không ai biết đó chỉ là cô đang che giấu sự cô đơn và yếu đuối của bản thân... Anh_. Anh và cô đã có hôn ước nhưng lại chưa từng gặp mặt. Nhưng anh lại đem lòng yêu cô gái nhỏ trong làng giải trí. Gia đình anh lại không chấp nhận, nhất định ép buộc anh phải lấy cô. Anh sống trong đau khổ và tuyệt Nhưng... xa tận chân trời.. gần ngay trước mắt…
Liệu có ai có thể đi mãi trên một con đường,liệu đam mê có thể đổi lấy ước mơ.Liệu tình yêu sẽ mãi trường tồn,liệu sự cố gắng sẽ được đáp lại.Bạn ơi,bạn là bông hoa đẹp nhất trong cuộc đời của tôi. _aki_…
Cậu đã từng nghe kể về câu chuyện với tựa đề "Mùa Xuân trên ban công" chưa?Đó là hành trình lớn lên trong bản thân một đứa trẻ, một chú chuột đồng mò mẫm những điều chú chưa từng thấy, về một cô gái tự kỷ học cách lớn lên từng ngày, về một bé gà con nhỏ trốn mãi trong vỏ bọc vô hình từ lúc vào đời.Những trích đoạn khiến con tim sự vật ấy náo nức liên hồi, vào những mùi hương ngày ấy, những cảm xúc ngày ấy mà cô tìm thấy. Về những con người đã bỏ lại cô mãi rồi chạy về nơi xa.Cậu muốn nghe một chút không?…
đọc đi rồi biết :))…
Ánh nắng, những cơn gió nhẹ và chút mưa rào. Chừng ấy đã đủ để cậu nhớ về khoảng thời gian chúng ta có nhau hay chưa?Nụ cười đẹp như nắng ban mai...Làn gió khẽ lay mãi tóc bồng bềnh...Đôi mắt buồn tựa những ngày mưa không dứt...Tớ chẳng nhớ rõ nữa. Chỉ nhớ rằng khi có cậu, những bông hoa trong tớ chợt nở rộ lên, đẹp đẽ và an yên đến lạ thường.Năm đó, chúng ta cùng bên nhau...Năm đó, chúng ta cùng trải qua thời thanh xuân dịu ngọt...Cũng chính năm đó, chỉ vì không dám ngỏ lời, chúng ta lại lạc mất nhau...Dù chỉ là trong những cơn mơ, tớ vẫn không thể nào xoá nhoà hình ảnh cậu trong tâm trí. Dù chỉ là 1 tia hy vọng nhỏ, tớ vẫn mơ về ngày chúng ta sẽ cùng nhau quay lại những năm tháng tuyệt vời đó, hồn nhiên và ngây ngô biết chừng nào-------------------------Author: AliceĐộ dài: ???1 tách trà nhỏ bên cửa sổ và thưởng thức dư vị thanh xuân cùng "| 12 chòm sao | Nắng, Gió và Mưa" nhé.…