Truyện chuyển ver từ 1 quyển sách mk đọc , thấy hay vs hấp dẫn nên mk làm cho mn ai chưa xem thì xem nhoa!! →_→À mà truyện này sẽ có hai phần nhé. Từ từ mk sẽ cố làm xong lun  ̄ω ̄...Warning:Dành cho tuổi mới lớn và là ngôn tình nhé Kết :OE...Các bạn xem zui zẻ ?…
Cả thanh xuân chỉ dành để đơn phương 1 người có phải quá lãng phí khôngTớ thích cậu nhiều lắm rồi cậu sẽ biết thôiSai lầm lớn nhất của con gái là yêu một người vô tâmSai lầm lớn nhất của 1 người con trai là lạnh lùng với đứa con gái yêu họ thật lòng.…
Đây là sẽ một nơi để mình lưu lại những sự việc đã qua nhưng không bí mật, mình thích viết và có lẽ tình yêu đối với chữ nghĩa của mình cũng đã được nuôi nấng khá lâu rồi. (chỉ là hiện tại mình thiếu người để lắng nghe - hoặc đại loại bản thân không thích chia sẻ với người xung quanh vì mình thiếu sự tin tưởng dành cho họ)Không dài dòng nữa, và mình mong cái "dự định" này có thể kéo dài ^^…
Chỉ là tổng hợp lại những ý tưởng khá được vô tình lướt ngang qua tâm trí của tui mà thôi.Tui sẽ viết sơ về cốt truyện chính.Nói là viết sơ, nhưng tui đoán chắc cũng khá dài đó.Giống như là lưu lại cho khỏi quên, sau này có cơ hội thì sẽ viết :))09/02/2021.…
Title: You Are More Than BeautifulAuthor: THOWDisclaimer: Không ai thuộc về bọn tui.Pairing: PanwinkStatus: IncompletedCategory: FluffSummary:Cầm lên đóa thạch thảo cuối cùng, tôi thay phép màu để trao nó cho anh. Tay qua tay màu tím của mối tình đơn phương tưởng chừng như đã cũ, Park Jihoon thổi bùng vào đó nồng đậm những hi vọng nên thơ. Trước đây tôi cũng đã từng trải qua cảm giác 'có những chuyện tôi nhất định phải nói với anh' và tôi đã làm thông qua từng ấy những câu chữ đã được anh ấp ôm vào lòng, liệu anh sẽ nói gì khi chúng tôi gặp nhau, liệu nó có giống như những gì tôi đang nghĩ, liệu tôi sẽ thôi thất vọng để có thể mặc kệ mọi cớ sự trên đời để lần nữa chìm vào chốn mộng mơ? Tôi không biết kết cục của câu chuyện này sẽ ra sao nhưng có một điều tôi chắc chắn đó chính là tôi sẽ chẳng bao giờ buông bỏ được tình cảm của mình dành cho anh, tôi sẽ mãi yêu anh mặc cho bản thân chỉ là một kẻ tầm thường.…
Giữa lòng một thành phố mang dáng dấp cổ kính và những dinh thự quyền quý cao vợi, có một chuyện tình nảy nở như bông hoa lặng lẽ trong mùa đông giá lạnh. Một nàng tiểu thư sinh ra trong nhung lụa, nơi mọi hơi thở đều được kiểm soát bằng quy tắc và lễ nghi. Một người lính bình thường - không tước vị, không dòng dõi - chỉ có một trái tim mang trong mình lòng dũng cảm và tình yêu chân thành.Họ gặp nhau không phải trong dạ hội rực rỡ, mà giữa những con phố lặng lẽ, nơi gió thổi nhẹ và ánh mắt va vào nhau như định mệnh trêu ngươi. Giữa nàng và anh là cả một thế giới ngăn cách - một thế giới mà danh phận nặng hơn cảm xúc, nơi yêu một người không cùng đẳng cấp là điều cấm kỵ không thể dung tha.Nhưng tình yêu - khi đã bén lửa - liệu có chịu khuất phục trước sự sắp đặt của gia tộc? Khi trái tim nàng bắt đầu biết phản kháng, khi khát vọng được sống thật trỗi dậy, liệu bức tường quyền quý có đủ dày để ngăn cách hai người?Một chuyện tình như thơ, đẹp đến rã rời và bi thương đến tột cùng. Liệu có ai dám yêu như họ đã từng?_____Đăng tải ngày 13/4/2025…
Ba năm trước, hắn dùng mẹ cô để ép cô cam chịu quỳ dưới chân hắn.Ba năm sau, chính hắn lại quỳ gối bật khóc trước nấm mộ người con gái hắn yêu.Dù vậy, hắn liệu có phải là nam chính trong cuộc đời cô hay không?…
...Hoa rơi vô ý trên hồ, hồ lại hữu ý rung động vì hoa...Dương Ngọc Nghiên sinh viên năm nhất ngành tâm lý học. Cô trở về quê nhà sau một thời gian học hành mệt mỏi, lại không ngờ một tai nạn bất ngờ vụt đến với cô. __________Trên gương mặt diễm mỹ tuyệt luân, đang chảy dài hai dòng lệ. Thân thể mềm yếu tựa vào lòng nữ nhân bên cạnh. Ánh mắt thâm tình nhìn nàng ta vẫn đang lo lắng không nguôi. Môi đã đỏ sẫm nhưng lại không phải vì son...cố gắng thốt ra vài lời.- Dương Dương...Nàng..có hối hận không?Nữ nhân kia vì lo lắng mà gương mặt đã hao gầy. Bàn tay trắng bệch nắm chặt lấy tay nàng, không dám buông lỏng. Đôi mày chau lại đã không thể giãn ra, hai dòng lệ cũng đã gặp nhau nơi cằm nhọn, không thể khống chế nữa mà nhỏ xuống cánh hoa...- Ta trước giờ đều không biết hối hận là gì cho đến khi gặp nàng. Hối hận...vì đã yêu nàng quá trễ.~~~~~~Mọi người đọc vui vẻ ~…