182 Truyện
 ||Vkook|| Kẻ Bất Hạnh

||Vkook|| Kẻ Bất Hạnh

7 1 1

'Tôi muốn làm chủ vận mệnh của mình. Tôi muốn là chính tôi' 'Nè.. đồ ăn mày Jeon Jungkook như nó làm sao có mẹ được chứ..haha.. 'Nhưng mẹ mình nói mẹ nó đang 'làm gái' gì gì đó ở nước ngoài thì phải..há há..hihi mà làm gái là gì nhở..''Bà là mẹ tôi sao? Nực cười thật..làm mẹ mà bà có từng cho tôi tình thương của người mẹ chưa''Tôi hận bà...''Cháu... có muốn đi theo ta không?'' Ta...là... Kim Mansik.. người có thể để cháu được làm chủ vận mệnh của mình.''Cậu ta đừng hòng trở thành gia đình của tôi... chính ông đã hại chết mẹ tôi còn gì?''Kim Taehyung.. tôi thật lòng thích cậu lắm hihi.. cậu.. cậu có thể.. 'chátt'..''Thật dơ bẩn..''Đừng vậy mà''Yoon In Na là bạn gái của con tại sao... tại sao vậy.. ''Liệu tôi có đủ dũng cảm để cảm hoá cậu lần nữa không??''Tôi sẽ giúp cậu khâu lại những vết thương trong tim cậu.. nếu.. vậy thì chúng ta có còn cơ hội?''Đây là cái giá rất xứng đáng với ông đó.. ông nên xuống dưới và tạ lỗi với bố tôi đi.. Súc sinh''Tôi hận cậu''Phải đúng vậy... anh nên hận tôi ngay từ đầu mới phải haha... con đường này là do tôi tự chọn... hừ ''Hối hận sao? Tôi.. Jeon Jungkook tôi có hối hận ko sao? há há...hối hận.. hừ Tôi chưa từng hối hận''Tôi rất yêu cậu, yêu.. rất nhiều''Hãy quên tôi đi... Cuộc sống của tôi chỉ toàn hận thù mù quáng, cuộc sống của tôi vốn dĩ không biết hạnh phúc là gì thì làm sao có thể mang đến hạnh phúc cho người khác chứ..''Yêu?? Yêu à? Có chứ... tôi cũng từng yêu mà, chỉ tiếc là tình yêu này hèn mọn từ tận xương tủy''Liệu tình cảm này…

[Phương Hoa Dao Mộng ] Chấp niệm . Nhân sinh, lưu luyến gặp lại người.

[Phương Hoa Dao Mộng ] Chấp niệm . Nhân sinh, lưu luyến gặp lại người.

172 8 1

🌸 Tác giả : Ayumi Amamiya Ngân (Song Hành Yến Nguyệt).🌸 Cặp đôi : Vương Nguyên Phương - Đồng Mộng Dao. (Thần thám kỳ tài hoặc Thiếu niên thần thám Địch Nhân Kiệt. )~~~~~~~Đời người như hoa như mộng, chỉ muốn cùng người đi ngao du ngoạn thủy, bên nhau trọn đời, sống tới đầu bạc răng long, thế mà sao duyên phận trớ trêu, nhẫn tâm chia cắt đôi uyên ương đang yêu nhau nồng đậm... Một người đã ra đi mãi mãi, đi rất rất xa. Để lại một nam nhân anh tuấn lạc giữa chốn phồn hoa đẹp đến nao lòng, cứ vô vọng chờ mong. Chấp niệm, bao giờ mới hết? Chấp niệm, bao giờ mới quên? Hồng nhan bạc mệnh, chỉ trách sao số kiếp quá khổ... Đời này chúng ta không được bên nhau như lời đã hứa, đành đợi người kiếp sau. ~~~~~Vũ lạc Trường An khiến ánh mắt người phủ sương mờ,Lòng người bỗng dưng dậy sóng là tại vì ai còn chẳng thấu sao?Chấp niệm chi luyến cõi hồng trầnYêu một đời, trọn một kiếp, mãi mãi bên nhau, cớ sao lại chẳng trọn vẹn.Lời hẹn ước năm xưa, nàng còn nhớ? Nàng ra đi để lại một người chờ nàng ngẩn ngơ.Nhớ nhớ thương thương, ký ức chưa lúc nào phai mờ. Thế mà nàng đã ngủ yên, cứ thế rời khỏi đời ta.Hẹn nhau hội ngộ ở Trường An thành, sao lại chia xaĐừng rơi lệ nữa người ơi, nàng đã đi xa rồi... [Chốn Trường An phồn hoa như mộng, gặp được nàng, yêu một kiếp, cớ sao lại chẳng thể được bên nhau trọn một đời người, cùng nhau trải qua năm tháng đến đầu bạc răng long. Có trách, trách sao duyên ta quá bạc. Một khắc nhỏ nhoi, nàng rời xa ta mãi mãi. ][Gặp được huynh, huynh bao dung…